Story cover for LỜI HỨA CỦA ĐẠI DƯƠNG  by MileySNguyenme
LỜI HỨA CỦA ĐẠI DƯƠNG
  • WpView
    Reads 16
  • WpVote
    Votes 0
  • WpPart
    Parts 12
  • WpView
    Reads 16
  • WpVote
    Votes 0
  • WpPart
    Parts 12
Ongoing, First published May 01, 2022
Tình yêu nào cũng thật tuyệt diệu lúc ban đầu nhưng mấy ai biết rằng càng về sau nó sẽ càng đau đớn và muốn hái được trái ngọt, muốn có được cái kết hạnh phúc viên mãn như bao đôi yêu nhau khác thì họ sẽ phải vượt qua được những thử thách về số phận, những đắng cay, và cả thử thách về thân phận nữa...

Miley và Shawn là hai người bạn học chung với nhau từ cấp Ba, đến khi lên Đại học thì tách ra mỗi người một nơi nhưng sợi dây tình yêu không biết run rủi thế nào đã kéo hai người họ ngày một gần nhau để rồi như bao câu chuyện tình yêu khác, họ yêu nhau.

Họ cùng nhau trải qua bao đắng cay, qua bao thăng trầm của cuộc sống, ở bên nhau khi đối phương gặp chuyện, bảo vệ và chấp nhận hy sinh khi lâm vào hiểm nguy, biển và sóng đã chứng kiến toàn bộ mối tình ấy của họ, chứng kiến mỗi chiều hôm tay trong tay dắt nhau đi dạo trên bờ cát, biển lúc ấy dịu dàng đến lạ thường, sóng nhào tới đẩy một làn nước mát lạnh vào đôi chân trẩn của đôi trẻ...

Cứ tưởng họ sẽ mãi hạnh phúc, sẽ có được một cái kết viên mãn trước sự chứng kiến của biển và sóng. Thế nhưng không, tất cả chỉ là trò đùa của số phận, để rồi kẻ còn người mất, thứ ở lại sau tất cả chỉ là nước mắt, sự dằn vặt, ân hận và nỗi xót xa không nguôi.

Tác giả Miley Sabrina Nguyen
All Rights Reserved
Sign up to add LỜI HỨA CỦA ĐẠI DƯƠNG to your library and receive updates
or
#32blue
Content Guidelines
You may also like
Jikook | Điểm Tựa by hjeverytwo
11 parts Ongoing
"Em và anh, hai ta tình cờ gặp được nhau vào lúc đối phương tuyệt vọng nhất" Anh, mất đi ánh sáng cuộc đời là mối tình đơn phương 5 năm do căn bệnh quái ác mà mãi mãi ra đi. Thành phố hoa lệ bỗng hóa thành nấm mồ chôn vùi bao kỷ niệm. Anh bỏ lại tất cả, tìm về chốn quê hương yên bình, nơi mà anh tin rằng nỗi đau sẽ vơi bớt theo từng làn gió biển mát lạnh nơi anh lớn lên. Cậu, vừa tốt nghiệp đại học, vừa chật vật với guồng quay cuộc sống người lớn đầy khắc nghiệt. Nỗi đau tình đầu tan vỡ vì sự phản bội như một vết cứa sâu hoắm trong tim, khiến cậu thu mình lại, chỉ biết cố gắng bươn chải giữa dòng đời xô đẩy. Hai con người với hai nỗi đau không thể gọi thành tên, vô tình gặp nhau vào một chiều xuân ấm áp nơi phố biển. Ban đầu, họ chỉ là những người bạn cùng chung gánh nặng tâm tư. Những buổi trò chuyện thâu đêm, những ánh mắt thấu hiểu không cần lời nói, những cái nắm tay thật chặt khi yếu lòng... Dần dà, họ trở thành tri kỷ, là nơi để những tâm hồn vụn vỡ tìm thấy sự đồng cảm và sẻ chia. Chẳng biết từ bao giờ, Anh và Cậu đã trở thành Điểm Tựa cho nhau. Tình yêu nảy nở không ồn ào, không vội vã, mà nhẹ nhàng len lỏi vào từng ngóc ngách của trái tim. Họ cùng nhau chữa lành những vết thương, cùng nhau bước qua bóng tối, và nhận ra rằng, đối phương chính là mảnh ghép còn thiếu, là một phần không thể thiếu trong cuộc đời này.
Khi Dòng Sông Thôi Trôi Ngược  by NhPhng398
140 parts Ongoing
Miêu tả truyện Nguyễn Nhã Phương - một cô gái trưởng thành, lạnh lùng, từng lạc lối trong chính giấc mơ và định hướng của mình. Hạ - người đàn ông mang vẻ điềm tĩnh, trầm mặc nhưng cũng chất chứa nhiều tổn thương không tên. Hai con người, hai quỹ đạo riêng, vô tình va vào nhau giữa thành phố lặng lẽ. Câu chuyện không phải về một tình yêu hào nhoáng, mà là hành trình chữa lành, tha thứ và trưởng thành. Một mối quan hệ không chạm vào thể xác đầu tiên, mà chạm thẳng vào tâm hồn. --- 📖 "River Flows in you "- Khi dòng sông thôi trôi ngược" > "Có người chọn cách đứng bên bờ để dõi theo. Cũng có người bất chấp bị cuốn trôi để nắm tay em một lần nữa." Một lần gặp lại. Một mối quan hệ không tên. Một quá khứ tưởng đã ngủ yên, giờ bỗng quay về gõ cửa. Liệu hai người có đủ dũng cảm để yêu lại từ đầu, khi trái tim đã đầy vết xước? --- Tình yêu không chỉ là cảm xúc, mà là lựa chọn. Dám yêu là chấp nhận tổn thương. Nhưng dám giữ - là lựa chọn ở lại, cùng chữa lành, cùng lớn lên. Đôi khi, không phải chúng ta không có cơ hội, mà là chúng ta đã buông tay quá sớm. Đây không chỉ là câu chuyện về những mối tình cũ, mà là hành trình của những người trẻ dám đối diện với sai lầm, dám nhận ra điều gì quan trọng, và dám một lần giữ lấy người mình yêu - dù muộn. ---
Ngọt ngào mang tên anh! by HaTran133094
30 parts Complete
Đây là câu chuyện về một cô gái, chấp nhất với môi tình đầu không hồi kết. Năm năm thanh xuân chỉ mong trả cho lỗi lầm tự tạo trong quá khứ. Đến khi buông tay, ẩn mình vào thế giới riêng thì người đàn ông xa lạ đột ngột bước tới. Anh mang đến xúc cảm, sắc màu thi vị cho cuốn nhật kí đen trắng. Vẽ vào đó ôn nhu, săn sóc, nâng niu và trân trọng. Cho cô cảm giác "anh chỉ vì em mà tạo yên bình". Dường như mọi đắng cay lúc trước, cũng vì anh mà hóa ngọt ngào. Nhưng thời gian ngắn ngủi, bức màn quá khứ bị vén lên, bắt hai người đối diện với thứ duyên nợ nghiệt ngã qua tấm gương hiện thực tàn khốc. Cô ép mình buông tay, hèn nhát trốn chạy vì sợ anh đau khổ. Anh lại dằn vặt bản thân không dám tìm cô bởi sợ cô đau thương. Cuối cùng ai vì ai mà tạo nên cục diện rối ren đó. Phải chăng họ đều vì đối phương mà tự o bế bản thân mình? Tuổi trẻ mỗi người có bao nhiêu mà lãng phí? Gặp nhau đã khó bên nhau lại càng khó hơn. Chúng ta chẳng ai biết chắc điều gì là vĩnh cửu, thứ gì là bất biến. Nhưng nếu không sống vì hôm nay, liệu rằng ngày mai sẽ không hối hận? Ta không thể thay đổi được quy luật, không cứu vãn được quá khứ, cũng chẳng biết trước được tương lai. Nhưng lại có thể quyết định màu sắc của hiện tại. Vậy liệu hai con người cô độc và đồng cảm, lại vướng duyên vướng nợ, có thể cùng nhau tạo một sợi dây liên kết với cuộc đời đầy sóng gió này? Sẽ vực nhau dậy khỏi những mệt mỏi, chông gai, và đau thương chồng chất?
Chuyển ngữ || SkyNani || Gió biển nhẹ hôn hoa mặt trời by seabreeze_p
6 parts Complete Mature
Tên truyện: 《海风轻吻太阳花》(tạm dịch: Gió biển nhẹ hôn hoa mặt trời) Tác giả: @思人狂 (Weibo) Số chương: 5 Chương Chuyển ngữ: seabreeze Lời của tác giả: Toàn văn dài khoảng 30 ngàn chữ, gồm 5 chương Thiết lập thanh mai trúc mã, văn học thị trấn không chính thống nhưng rất sáo mòn, câu chuyện mở ra tại một thị trấn nhỏ miền nam vào những năm đầu thiên niên kỷ Có một ít mô tả ở ngôi thứ ba "Jack từng nói rằng trúng được tấm vé lên tàu là may mắn lớn nhất cuộc đời anh, và anh luôn biết ơn điều đó. Rose đổi họ theo Jack, không phụ sự hy sinh ấy, sống phần đời còn lại thật rực rỡ. Trái tim của đại dương cuối cùng chìm sâu xuống đáy biển. Tôi tưởng tượng nếu là chính mình chìm trong làn nước lạnh ấy, chắc chắn nước mắt sẽ tuôn trào không dứt. Nhất định đó là nỗi đau buốt đến tận xương. Sky nghiêng đầu nhìn tôi, giọng nói pha chút âm mũi, "Don't cry, Ananda." Rồi cậu ấy nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, cùng tôi chìm xuống đáy biển." Mong mọi người đừng thấy tôi dài dòng, bởi đây là một câu chuyện kéo dài suốt hai mươi năm. Tôi luôn cảm thấy từ "hận gặp nhau muộn màng" quá mức tàn nhẫn, hai người họ đáng lẽ phải gặp nhau ngay từ chương mở đầu trong cuộc đời mỗi người, nhất định họ sẽ rất hợp nhau. Chúc mọi người ngày 520 vui vẻ, mọi người có thể tích cực bình luận và like để tìm tôi chơi nhé, từng dòng bình luận tôi đều sẽ nghiêm túc đọc cả 🥹 --- Bản dịch có sử dụng các công cụ hỗ trợ dịch. Nếu thấy dở xin hãy click back PHI THƯƠNG MẠI. CHƯA NHẬN ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. XIN Đ
You may also like
Slide 1 of 8
Ngọn gió ấm áp của mầm non xanh ( Rimba x Beliung )    (   Boboiboy   ) cover
Jikook | Điểm Tựa cover
Khi Dòng Sông Thôi Trôi Ngược  cover
[JimmySea] Halley's Comet cover
[SHATOU| 玩玩而已] CHƠI CHO VUI THÔI cover
Ngọt ngào mang tên anh! cover
Chuyển ngữ || SkyNani || Gió biển nhẹ hôn hoa mặt trời cover
Lối Nhỏ Ngập Nắng cover

Ngọn gió ấm áp của mầm non xanh ( Rimba x Beliung ) ( Boboiboy )

9 parts Complete

Dẫu biết rằng bão giông ngoài kia nào có còn chỗ đứng cho một chồi non xanh nhỏ bé Dẫu biết rằng bản thân cố chấp đến ngu ngốc mà lòng vẫn cứ vấn vương Tình yêu ấm áp vô tình nảy sinh bởi những cử chỉ tình cờ quá đổi nhẹ nhàng của đối phương , liệu có được đáp trả lại ? Tình yêu chân thành của một mầm non xanh trẻ con và hồn nhiên . liệu có làm lung lay được ngọn gió heo may thích đi phiêu bạc Người sẽ ở lại nơi đây hay đi cùng với sấm hòa vào cơn bão ngoài kia bỏ em lại một mình ? ( truyện nếu có gì sai sót xin vui lòng góp ý . Chân thành cảm ơn ! )