Shortfic ChanBin: Hoa Hướng Dương Ngược Nắng
  • Reads 630
  • Votes 68
  • Parts 2
  • Reads 630
  • Votes 68
  • Parts 2
Complete, First published May 23, 2022
"Đến người ngoài cuộc còn nhận ra tình cảm em dành cho anh, còn anh thì chẳng biết gì, hoặc giả, vờ như chẳng biết gì."

"Ngày hôm ấy anh đi rồi, trái tim một người cũng tan biến theo dấu ấn kia, hòa tan vào mây trời, chẳng còn thuộc về người đó nữa."
All Rights Reserved
Sign up to add Shortfic ChanBin: Hoa Hướng Dương Ngược Nắng to your library and receive updates
or
#423hanbin
Content Guidelines
You may also like
[HOÀN] Chồng Khờ - Lâu Vũ Tình by moctra520
12 parts Complete
Tác giả: Lâu Vũ Tình Converter: Meoconlunar (TTV) Editor: Thư Kỳ Nguồn: http://thukyquan.wordpress.com Giới thiệu: Người ngoài nói bọn họ là không môn đăng hộ đối, hắn là một tiểu tử ngốc lại dám vọng tưởng đến một vị tiểu thư là nàng. Kết hôn là khổ nàng, mà hắn lại chiếm được tiện nghi khi cưới được một hiền tuệ kiều thê (người vợ xinh đẹp + thông minh+ hiền đức) Chỉ có nàng mới hiểu được, nam nhân này tuy không biết hoa ngôn xảo ngữ, chỉ có thể lấy hành động để biểu đạt. Nói muốn cưới vợ, lập tức đem toàn bộ tài sản tới cửa cầu hôn. Người ta nói hắn ngốc, phụ thân cũng khinh thường nhưng nàng lại kiên trì muốn gả. Chỉ vì nàng biết hắn không phải thật khờ, bất quá là không biết biểu đạt tình cảm của mình. Nhưng sau khi cưới nàng lại là "ngoan ngoãn phục tùng" , "Nương tử nói phải." Nhìn như mơ hồ, kỳ thực đây là ý trời. Thâm tình của hắn đã sớm ẩn sâu trong đáy lòng, đời này chỉ cần nàng vui vẻ, hạnh phúc. Trượng phu mà nàng muốn bất quá cũng là thật tình đối đãi với nàng, toàn tâm toàn ý vì nàng. Ai nói nàng là thê đẹp phu khờ? Nàng là nhặt được một bảo vật vô giá, muốn đáp lại phần thâm tình này, bồi hắn một đời có đủ hay không.......
Hoa bóng tối by Bap_Pho_Mai
9 parts Ongoing
Tôi lặng lẽ ngồi đấy, để Nguyễn Hoàng Hải Lâm tựa đầu vào vai mình, để cái mùi thơm trầm ấm của nó chạy dọc sống mũi tôi, chạy thẳng tới trái tim đang chùng xuống. Thi thoảng tôi lại đưa tay vuốt mái tóc mềm mại của nó như dỗ dành em bé. Nó khóc lâu lắm. Dư âm của những tiếng nấc nghẹn ấy cứ còn mãi vang vọng trong đầu tôi đến tận bây giờ. Tôi có thể cảm nhận được cả người nó đang run lên bần bật, không rõ là do còn cảm thấy sợ hãi, hay là do cố nén lại tiếng nức nở nhưng cảm xúc lại cứ òa ra. Bối rối, tôi muốn an ủi nó vài câu nhưng cứ ngắc ngứ trong đầu mãi rồi lại thôi. Vì tôi biết, tôi chưa bao giờ giỏi trong việc an ủi người khác. Những lời tôi nói ra có lẽ là khá vô nghĩa và tôi sợ khi nghe xong những lời ấy, nó sẽ chỉ thêm buồn. Tôi khẽ thở dài, rồi lại đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc của nó, như để nhắc cho nó nhớ rằng, nó vẫn còn có tôi. o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o Lưu ý: Truyện về những đứa trẻ bị tổn thương tự chữa lành cho nhau, vì vậy có mang nhiều hơi hướng tiêu cực Hầu hết tất cả nhân vật và tình tiết trong truyện đều là giả tưởng, không có thật. Tôi không cho phép bất cứ ai lấy cắp truyện của tôi, hãy thể hiện mình là người có học!
[EDIT] Công Chúa Ngày Nào Cũng Nghĩ Chuyện Hòa Ly by Vusuongvien
38 parts Ongoing
Tác giả: Tiểu Ngư Quyển Editor: Bánh Mì Thịt Nướng, Vũ Sương Viện Nguồn: Reine Dunkeln Văn án: Tạ Nguyên sinh ra đã là lá ngọc cành vàng, được nuông chiều từ nhỏ, có thể thoải mái làm bậy khắp nơi mà không người nào dám bày tỏ thái độ gì. Còn Cảnh Hữu Lăng có thể nói là điển hình cho công tử đoan chính, theo khuôn khổ của con cháu thế gia. Hai người này, bát tự không hợp, trời sinh không xứng. Biến cố xảy ra vào ngày thành hôn của nàng và y, Tạ Nguyên bị Cảnh Hữu Lăng rút kiếm đâm chết ở điện Chiêu Dương. Hai mắt nàng dần tan rã, chỉ nhìn thấy Cảnh Hữu Lăng giơ tay lau kiếm, điệu bộ chán ghét. Thật sự vô tình. Tạ Nguyên được sống lại một đời, lần này nàng không muốn dính dáng đến Cảnh Hữu Lăng nửa phần, không ngờ có ngày Thánh thượng cười nói: "A Nguyên được nuông chiều từ nhỏ, Hữu Lăng lại đoan chính hữu lễ, trẫm trước kia thường lo lắng sau này không có người quản A Nguyên. Hiện tại nhìn xem, hai đứa nhỏ này đúng là duyên trời tác hợp." Bọn họ trời sinh nhìn nhau không thuận mắt, huống hồ biên quan có biến, trong triều muốn ổn định còn cần dựa vào Cảnh gia nhà y ở tiền tuyến coi sóc bảo vệ, cho nên y không cần phải ủy khuất. Tạ Nguyên nhớ rõ, năm đó, Cảnh Hữu Lăng cũng bởi vì vậy mà cự tuyệt một cách dứt khoát, không hề có đường cứu vãn. Sau đó, nàng đưa mắt nhìn thiếu niên trường thân ngọc lập đang đứng ở trên cao, biểu tình y lạnh nhạt, trầm mặc một lát, khom người nói: "Thần, tuân chỉ." (Văn án by Bảo Hân)
You may also like
Slide 1 of 10
hieugav • lãng quên cover
textfic - caprhy | hội bế ems. cover
nhắm mắt ngỡ bừng lên một mảng nhói cover
[HOÀN] Chồng Khờ - Lâu Vũ Tình cover
choker | hoàng tử và bánh dâu cover
[LINGORM ] 30.000ft by janearly cover
atsh • rhycap; abo; ghét quá đi mất cover
Hoa bóng tối cover
On the ground | Hiếu An | Hieugav cover
[EDIT] Công Chúa Ngày Nào Cũng Nghĩ Chuyện Hòa Ly cover

hieugav • lãng quên

40 parts Ongoing

"an không nhớ anh à?" "anh là ai vậy?" bỗng một ngày đặng thành an không còn nhớ ra trần minh hiếu nữa.