À thì bộ này là mình edit lại theo sở thích của mình, mình có tìm bạn edit gốc của bộ này để xin edit lại nhưng mà wordress của bạn í bay mất tiêu nên mình không xin được ;-; bạn nào biết bạn edit gốc là ai thì cho mình xin in4 của bạn ấy với nhé. Xin cảm ơn ạ. Nếu bạn edit gốc mà không đồng ý cho mình làm lại bộ này thì mình sẽ xóa ngay nếu bạn ấy yêu cầu.
Và trong quá trình các bạn đọc truyện thấy cấn chỗ nào thì cứ cmt vào để mình sửa hen.
MÌNH CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD THÔI, CÁC BẠN THẤY TRUYỆN Ở NƠI KHÁC TỨC LÀ MÌNH ĐÃ BỊ REUP VÀ ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ MÌNH ĐĂNG.
Thể loại: Đồng nhân, đoản văn, oneshot, cổ đại, ngược thân, giam cầm, SM, NP
All × Hà Lập
Tôn Quân × Hà Lập
Tần Cối/Đàm Hội × Hà Lập
Tình trạng: Đã hoàn
Nhân vật chính:
Hà Lập - Trương Dịch
Tôn Quân - Dịch Dương Thiên Tỉ
Tần Cối/Đàm Hội - Lôi Giai Âm
Trương Đại - Thẩm Đằng
Người dịch: Tiêu Tiêu Vũ Yết
━━━━━━━━━━━━━━━
Trích đoạn:
"Nhẹ thôi, đừng để lại dấu vết."
Đàm Hội chẳng thèm quan tâm có để lại dấu vết hay không. Đôi mắt Hà Lập vốn dĩ vừa mảnh vừa dài, lúc này đây lại phong tình vô tận, câu mất cả hồn của Đàm Hội. Chẳng biết là yêu hay hận đến tột cùng, Đàm Hội cúi người hung hăng cắn vào bả vai hắn. Vết cắn này sử dụng tám phần sức lực, khiến Hà Lập đau đến mức cau mày lại.
"A..." Mười ngón tay Hà Lập bám chặt vào thành giường, tức giận mắng Đàm Hội. "Con mẹ nó, ngươi là chó à!"
"Ngươi tự làm thì phải tự chịu thôi." Đàm Hội thấy vết cắn đã rỉ máu mới hài lòng liếm môi cười. Y muốn được làm như vậy từ rất lâu rồi. Ai bảo Hà Lập sinh ra là nam nhân mà lại có gương mặt trắng trẻo như vậy, có vòng eo mảnh mai đến thế. Mỗi ngày Hà Lập đều cầm theo cây quạt gõ đông chỉ tây, khua môi múa mép biện luận cùng người khác. Dáng vẻ như thế chẳng phải là đang câu dẫn Đàm Hội sao?