-"Mình dừng lại thầy nhé?"
-"Tại sao chứ?"
-"Em cứ nghĩ khi yêu, chỉ có hai chúng ta trong thế giới...nhưng không! Em quên mất xã hội và định kiến vẫn đang tồn tại..."
-"Thầy...sẽ cùng em cố gắng vượt qua mà"
-"Thầy hãy quên em đi..."
...
: Muốn hoàn toàn quên đi người mình yêu là một chuyện không hề dễ dàng, nhưng đôi khi không quên không có nghĩa là không yêu.
Writer: Penpii
Bìa: Penpii
Thể loại: học đường, tình cảm, tâm lí, H+
⚠️Được viết trên Wattpad, nghiêm cấm mấy web lá cải ăn cắp chất xám, copy truyện mà không ghi cre, cre sai!🚫
⚠️Reup, edit, mượn ý tưởng truyện,... phải có sự đồng ý của tôi.🚫
👉CÁC TÌNH TIẾT, SỰ KIỆN, TỔ CHỨC, ĐỊA ĐIỂM TRONG TRUYỆN CHỈ LÀ HƯ CẤU
Disclaimer: Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.
Thể loại: Sinh tử văn, ABO, HE, Đường trộn thuỷ tinh.
-----------------
Nhưng lỡ như Hùng chấp nhận đứa nhỏ này thì sao?
Thành An nhấc điện thoại lên, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Nó lướt qua danh bạ, nhìn chằm chằm vào cái tên 'Anh Hùng' mà nó đã lưu cho người kia.
Bàn tay nó run rẩy.
Rồi màn hình điện thoại tắt ngúm, An gục giữa 2 tay mình.
Đến cùng nó vẫn quyết định không thông báo cho anh.
Nó biết Hùng bị rối loạn thần kinh thực vật, An không chắc rằng tin tức này sẽ trở thành tin vui... hay là tin xấu đối với anh.
Nhưng Thành An biết, nó phải che giấu đứa nhỏ này, che giấu chuyện này.