Story cover for [ Tokyo Revengers ] Hạnh phúc dành cho người by FishLackOfWater
[ Tokyo Revengers ] Hạnh phúc dành cho người
  • WpView
    Reads 276
  • WpVote
    Votes 73
  • WpPart
    Parts 6
  • WpView
    Reads 276
  • WpVote
    Votes 73
  • WpPart
    Parts 6
Ongoing, First published Jul 21, 2022
Hạnh phúc cuối cùng dành cho người, con quỷ Tokyo hay đúng hơn vị anh hùng của giới bất lương, tôi không thể ước mong gì với người nhưng từ tận đáy lòng tôi thành tâm muốn người hạnh phúc dù chỉ hão huyền chăng nữa. Lần đầu tôi thấy nụ cười đấy cứ ngỡ cả bầu trời... nhưng ai ngờ đấy cũng là lần cuối chứ, đau khổ vẫn hoàn đau khổ. Vận mệnh chuyển đổi nhân gian, số phận loài người định sẵn phân chia khó khăn hạnh phúc, nhưng cuộc đời người như ngã rẽ từ lúc bắt đầu đến kết thúc cũng chả nổi một thứ khiến người vui. Rốt cuộc kẻ đau khổ nhất vẫn là người. Nếu có kiếp sau xin người đừng sống ... nhưng chắc không còn nữa đâu...
All Rights Reserved
Sign up to add [ Tokyo Revengers ] Hạnh phúc dành cho người to your library and receive updates
or
#302takemichi
Content Guidelines
You may also like
(Fanfic/AllIruma) Bị bố mẹ bán cho Ác ma,tôi đến Ma giới lập harem by BakudekuTodoveryreal
164 parts Complete Mature
"Người ta thường phân ra ranh giới rạch ròi giữa trắng và đen cũng như giữa thiện và ác, giữa thiên thần và ác quỷ." Cậu từ ban đầu vốn là thiên thần nhưng vì sự ích kỷ của người lớn dần dần sa ngã trở thành con quỷ đáng kinh tởm Khoác lên mình chiếc mặt nạ thiện lương của thiên sứ,đôi tay nhuốm máu,chìm đắm sắc dục,tâm hồn đầy tội lỗi Hạnh phúc là một từ không hề có trong cuộc đời em cho đến khi: Iruma-sama...tôi biết rằng ngài đã lợi dụng tình cảm chân thật này của tôi vì vậy xin hãy lợi dụng tôi hết suốt đời được không? Khiến ta làm sử ma cho đã rồi muốn vứt bỏ ư,mơ đi. Em chưa từng hạnh phúc,tôi cũng chưa từng hạnh phúc.Chúng ta giống nhau như vậy cho nên sẽ thuộc về nhau,vì vậy hãy để tôi bên cạnh và mang đến hạnh phúc cho em nhé. Tớ được coi là bậc thầy trộm cắp nhưng lại bị cậu trộm lấy trái tim này,nên cậu phải chịu trách nhiệm đấy nhé. Nếu yêu cậu là sai thì cuộc đxời của tớ sẽ chẳng có cái gì đúng cả. Tên khốn chết tiệt,cướp nụ hôn đầu của ta rồi muốn chuồn sao?Mơ đi tên đối thủ đáng ghét,ta mà trở thành Ma vương thì ngươi chạy không thoát đâu. Chủ nhân của tôi,tôi trao ngài cả tấm chân tình,chỉ mong ngài có thể cho tôi được ở bên cạnh ngài vậy là đủ rồi,tôi không đòi hỏi gì thêm đâu. Em là mối tình đầu cũng là tình cuối của anh,anh rất yêu em cũng thừa biết em yêu anh.Nhưng cho dù là vậy anh cũng sẽ không bao giờ nói ra câu "anh yêu em",thật xin lỗi nhưng chúng ta không thể đến được với nhau. Ta không ngại việc chúng ta là cha con đâu,vì vậy đừng hòng từ chối ta.
Dạ Hữu Nguyệt, Nhật Hữu Dương by AnThu8958
91 parts Ongoing Mature
Tại sao trên đời này lại có những kẻ độc ác, tàn nhẫn xem mạng người như cỏ rác? Do bản tính có sẵn chăng? Không hẳn. Một kẻ máu lạnh không phải lúc nào cũng là kẻ sinh ra đã vô tình, không có chút tính người. Có những người ban đầu rất tốt, rất lương thiện nhưng vì thói đời vốn rất tàn nhẫn, thế giới vốn không đẹp đẽ như ta vẫn nghĩ. Những điều xấu xa, tệ hại của thế giới luôn đeo bám, hành hạ và chưa bao giờ buông tha cho những kẻ vốn tồn tại nhờ nó, chẳng qua có những người quá kiên cường, luôn hướng nghĩa nên không bị ảnh hưởng nhiều. Ngược lại cũng có những người tâm dễ xao động, không kiên quyết, nhẫn nại nên bị thay đổi giống như bản chất thật của thế giới. Họ bị dồn ép, đày đoạ đến mức biến mình thành kẻ mang những điều xấu của thứ mình căm ghét nhất. Để rồi sau tất cả, có người còn quay đầu sửa lỗi, biết hối hận ăn năn nhưng cũng có những người đã chẳng còn thiết quay đầu nữa. Dù sao sau mọi cuộc trả thù, đau đớn đến mấy thì con đường chung vẫn là cái chết. Mà con người cũng thật khó hiểu. Rõ ràng lúc thấy kẻ sa cơ thất thế, tin vào miệng đời mà ruồng rẫy, xua đuổi thậm chí xúc phạm, chà đạp. Vậy mà đến lúc kẻ ấy biến thành ác quỷ rồi, bị hành hạ, đau khổ thì lại đứng lên muốn trả thù, muốn chiến đấu. Chẳng phải khi kẻ ấy cần giúp đỡ nhất, họ đã tuyệt đường sống của kẻ đó hay sao? Là chính tay họ đã tạo ra con ác quỷ đó còn gì? Thế nhưng công lí vẫn đứng về phía họ, và thứ vũ khí như một truyền thuyết ấy được tạo ra để giúp họ
Tình triền - Tương Chí by tieudaotien
1 part Complete
Do ân oán tình thù, em từ lúc mới sinh đã phải cùng mẹ sống trong lao ngục của cừu nhân. cuối cùng mẹ em chết, may mắn có 1 nam nhân bỗng dưng xuất hiện tới giải thoát cho em. Mở đôi mắt to tròn, lát sau em mới biết người này chính là “phụ thân trong truyền thuyết” mà mẹ vẫn hay kể. Anh là tranh chủ của 1 sơn trang lừng lẫy, tính tình băng sơn lạnh lùng, đến cứu mẹ con em cũng chỉ vì nghĩa vụ. Lần đầu gặp nhi tử đã thấy em đầy người thương tích, anh lại ko kìm nổi đau lòng, đem em về quyết tâm phải hảo hảo sủng ái. Em lớn lên trong sự cưng chiều vô hạn của anh, đứng trước thế sự tựa như có phần ngây ngô chậm chạp, chỉ biết luôn ỷ lại cùng quấn quýt lấy anh. Anh chẳng rõ từ khi nào đối với em đã nảy sinh dục vọng. Sợ hãi thứ tình cảm cấm kỵ này sẽ thương tổn đến em nên dần dần xa lánh, vô tình lại khiến em đau lòng cùng bực bội, quyết định bỏ nhà đi bụi 1 phen. Anh đương nhiên ko để em gặp nguy hiểm, dịch dung hoán cốt, dùng thân phận mật thám triều đình đến làm quen lấy cớ theo bảo hộ em. Mang bộ mặt khác cùng danh phận khác, anh ko còn cố kỵ đối với em bộc lộ hết yêu thương, hôn em, ôm em, nói “thích” em, những điều anh đã phải kìm nén suốt bao lâu dưới bản mặt của vị “phụ thân” lạnh lùng. em tưởng như ngu ngơ lại vô cùng tinh tế, chẳng mất nhiều thời gian đã lập tức nhận ra anh, cũng hiểu giữa 2 người tồn tại thứ tình cảm gì.
Kokushibou | Trống by BaoTran1908
30 parts Complete Mature
Nỗi đau trong Kokushibou chưa bao giờ biến mất. Người ta nói rằng niềm đau khổ xuất hiện trong ta vì ta có một vết thương trong cơ thể. Ấy thế mà khi Michikatsu đã biến thành quỷ, những niềm đau khổ trong hắn chưa bao giờ biến mất. Từ những cái bạt tay của cha đến cái chết của mẹ, rồi đến cái sự ghét bỏ mà người khác giành cho em trai hắn. Kokushibou cứ nghĩ đến chúng mãi. Cái bạt tay khiến hắn sợ hãi gia đình. Cái chết của mẹ khiến hắn "không thể thấu hiểu" người khác. Cái khinh bỉ của người đời dành cho Yoriichi khiến hắn không thể công nhận bản thân. Tsugikuni Michikatsu không phải một người tốt, càng không phải là không có tham vọng, trái lại tham vọng của hắn còn cao ngút ngưỡng. Không cần với cái danh Kokushibou, Michikatsu vẫn sẵn sàng lấy đầu người khác. Không cần với cái chức trưởng họ Tsugikuni, Michikatsu vẫn mong muốn đứng đầu cả vùng Satou. "Sao lại không mong muốn những thứ đó? Không có chúng thì chẳng khác nào đống rác rưởi!" Michikatsu vẫn cứ giữ cái nhận định đấy trong suốt hai mươi mấy năm cuộc đời của mình. Chưa một khắc nào nó biến mất, chỉ là hắn đã quên mất nó. Vì Yoriichi đã chôn vùi cái nhận định đó đi rồi, em trai hắn đã chôn vùi cái nhận định méo mó này sâu trong tâm trí của Michikatsu, ở một nơi mà Michikatsu không thể nhìn đến. Nó được chôn bởi niềm hạnh phúc, sự che chở và cả lòng biết ơn. Nhưng người mang đến những thứ đó đã mất rồi, vì vậy cái nhận định méo mó của Michikatsu lại trồi lên.
You may also like
Slide 1 of 10
Cả Đời Bảo Hộ Người [AnnCheer]  cover
[Kimetsu no Yaiba] Kiếp quỷ cover
(Fanfic/AllIruma) Bị bố mẹ bán cho Ác ma,tôi đến Ma giới lập harem cover
[Kimetsu no Yaiba] Hương hoa tử đằng cover
Dạ Hữu Nguyệt, Nhật Hữu Dương cover
Tình triền - Tương Chí cover
[NOVEL] Trở Thành Chú Mèo Cưng Của Hoàng Đế cover
Nhất kiến chung tình [Fanfic of Muichiro x OC - Kimetsu no Yaiba] cover
Kokushibou | Trống cover
One Last Time  cover

Cả Đời Bảo Hộ Người [AnnCheer]

30 parts Complete Mature

Đến khi người đó rời đi, tôi mới nhận ra, thứ tôi cần không phải là danh vọng hay quyền lực, mà là người đó. 10 năm ôm nỗi thù hận trong lòng, 10 năm ôm vết thương vì gia đình của mình đổ vỡ. Từ một cô bé luôn được hưởng thụ yêu thương trong vòng tay của cha mẹ bỗng trở thành trẻ mồ côi chỉ vào một buổi tối. Nói không nơi nương tựa thì thật quá, nhưng người duy nhất có thể nương tựa vào lại là người cô bé căm ghét nhất. 18 tuổi đem theo trái tim thương tổn tự mình ra nước ngoài sinh sống với số tiền cha mẹ để lại, một mình tự thân vận động. 28 tuổi mang trái tim lành lặn nhưng lại chưa đựng đầy hận thù quay trở về lấy lại tất cả mọi thứ. Là ngươi mong muốn lấy hận thù để đánh bại tình yêu hay thật chất ngươi bị tình yêu đánh đến chết mất rồi? Hay...ngươi không nỡ ra tay với người đó? ___________ Thikamporn Rittapinun, trái tim của ngươi đang đập vì yêu người đó chứ không phải hận người đó. Nỗi hận thù trong ngươi đã biến mất ngay giờ phút ngươi đứng trước mặt họ.