Lần đầu tiên, tôi mới cảm nhận được nỗi day dứt, lưu luyến, hận của tình yêu mang lại. Tình yêu như một phép thuật vậy. Có thể khiến ta đắm chìm trong màu nhiệm nhưng cũng có thể dìm chết ta trong nỗi luyến tiếc, ân hận.
Vẫn là "Hạ Nhan Có Năm Người Chồng" nhưng tui đổi tên cho nó ngắn gọn hơn 1 chút.
Truyện tui viết tuy có H (tục) nhưng tui cũng lồng cả yếu tố ngôn tình, drama, NP nữa, nên sẽ hơi kén người đọc.
Truyện tui chỉ đăng duy nhất trên Wattpad thôi, nên m.n chú ý nhé.
Hôm trước đọc lại mấy chương đầu của truyện, tui thấy mấy đoạn viết dở thật sự :))))), cảm ơn m.n đã chịu khó đọc những lời văn lủng củng, ố dề của tui. Nên tui sau đó đã sửa đi một chút để hợp lý hơn, chú ý nội dung, tình huống hơn.
Tui không ra truyện thường xuyên được, nên m.n khi đọc chịu khó chờ nha!
Cảm ơn m.n rất nhiều ạ!!!!!!