Story cover for Will always be your little sun no matter what [Kookmin] by sepistmoon
Will always be your little sun no matter what [Kookmin]
  • WpView
    Reads 424
  • WpVote
    Votes 38
  • WpPart
    Parts 3
  • WpView
    Reads 424
  • WpVote
    Votes 38
  • WpPart
    Parts 3
Ongoing, First published Jul 24, 2022
Giới thiệu: 
"Cưng ơi, cảm ơn em đã bước vào cuộc sống của anh." Jimin thủ thỉ, đôi mắt hơi đỏ lên. 

"Em cảm ơn xinh đẹp của em đã cố gắng cho em bước vào cuộc sống của anh." Jungkook nắm đôi tay của anh thật chặt. Đôi môi không ngừng rải rác những nụ hôn lên gương mặt Jimin. 

Jungkook không nghĩ mình sẽ gặp được Jimin sau 10 năm.

Jimin vẫn không nghĩ mình sẽ gặp được mặt trời nhỏ của mình ở năm anh 28 tuổi.

Tags: fluff, happy ending.
All Rights Reserved
Sign up to add Will always be your little sun no matter what [Kookmin] to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[TaeJin-Hoàn] Ảo Mộng by yennyOT
30 parts Complete
"Tại sao em về?" SeokJin bất chợt tiến lại thêm một bước, khiến cả hai đối diện nhau với khoảng cách thật gần. Là một hình ảnh mờ mịt nương nhờ ánh đèn đường, là một hình ảnh khiến y nhung nhớ suốt nhiều năm... Vậy mà giờ đây thật rõ ràng, thật gần gũi. Nhưng là gần ngay trước mắt, xa tận chân trời. "Anh sợ em sẽ phá hoại hạnh phúc của anh sao?" TaeHyung bất ngờ bật ra nụ cười, cũng chẳng rõ là vui vẻ, là trào phúng, hay thậm chí là đau đớn. Hắn cất lời, dù biết là chẳng nên nhưng vẫn cứ nhìn y chăm chú không rời. "SeokJin, chúng ta đã li hôn bao lâu rồi? Tại sao em vẫn?" SeokJin lộ ra vẻ chua xót. Thì ra là thế, hạnh phúc của anh anh sẽ vẫn bảo vệ, mặc kệ y thấy ra sao, có phải không? Y dù đau đớn hơn thế, có nhung nhớ nhiều hơn thế cũng chỉ là nỗi đau của riêng y thôi, có phải không? SeokJin bật cười, bờ môi khẽ run lên trong gió lạnh. Và cũng vì gió lạnh thôi, hốc mắt y đỏ lên, hô hấp trở nên khó khăn và cay xè... "Vậy là... anh quên em rồi, đúng không?" ---------------- Warning: Tính cách lẫn tuổi tác của nhân vật đều khá không-liên-quan tới ngoài đời, mình nhắc trước để các bạn không bị bất ngờ nha ^^
MIDDLEMAN [KOOKMIN CV] by leuleugaudan
29 parts Complete Mature
"Em rất biết quan tâm người khác" Tôi nói khi đối phương gắp thức ăn cho mình. "Với người khác chỉ là phép lịch sự thôi ạ" Chủ nhân của đôi mắt nâu sẫm nhìn tôi chăm chú "Nhưng khi em đặc biệt làm gì đó cho ai, thì bởi vì người đó quan trọng. Đây cũng là lý do em chăm sóc cho anh" ... Hơi thở nóng rực của người nọ phả lên má tôi. Trước khi tôi kịp đứng dậy khỏi chỗ ngồi, thì bàn tay rộng đã kịp giữ lấy gáy, có tiếng thì thầm vang lên. "Cho phép em nhé" Cảm giác mềm ấm chợt thoáng trên môi rồi dời đi. Tôi nghe được tiếng thở gấp của đối phương, và rồi đôi môi ấy áp lên miệng tôi, dây dưa không dứt. Mà tôi như bị bỏ bùa, chân mềm nhũn. Thần trí vốn đã không ổn rồi, giờ đầu óc lại càng trống rỗng. Điều duy nhất còn cảm nhận được là môi của Jeongguk dịu dàng trên môi tôi, chậm rãi nhấm nháp một lúc sau mới lùi về. Vừa rồi... nó... hôn... hôn tôi. "Giờ thì đủ rõ ràng chứ ạ?" Giọng nói có hơi dồn dập, ngón tay cái nhẹ nhàng mơn trớn trên môi tôi. Dù đang trong cơn bối rối, nhưng tôi có thể trả lời ngay lập tức. Hơi, còn rõ ràng hơn phim 4D! "Em không thích anh ấy" Jeongguk khẽ cười, vẫn đẹp trai như vậy. Cậu ấy nghiêng đầu lại gần, sống mũi cao cọ lên má tôi nhột nhột, nhỏ giọng thì thầm bên tai. "Em thích anh cơ" ... Câu chuyện cực kì dễ thương giữa một thực tập sinh và người trung gian, ôn nhu công và ngốc nghếch thụ=)))) Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác, xin cảm ơn!
[𝐓𝐀𝐄𝐊𝐎𝐎𝐊] - "ᴄʜɪ́ɴʜ ǫᴜᴏ̂́ᴄ, ᴇᴍ ɴɢᴏ̂́ᴄ ᴆᴇ̂́ɴ ᴠᴀ̣̂ʏ sᴀᴏ?" by YoungRinPark07
23 parts Complete
Có những mối tình bắt đầu bằng một ánh nhìn, một nụ cười, hay một lời tỏ tình vụng về giữa những rung động đầu đời. Nhưng cũng có những mối tình đã tồn tại từ rất lâu, từ khi cả hai còn chưa hiểu thế nào là yêu, chỉ biết rằng người kia luôn là một phần không thể thiếu trong thế giới của mình. Thái Hanh và Chính Quốc là như vậy. Họ lớn lên cùng nhau, bên nhau trong những ngày tháng bình yên nhất. Khi Chính Quốc vấp ngã, Thái Hanh luôn là người đầu tiên đưa tay ra. Khi Thái Hanh mệt mỏi với cuộc sống bộn bề, Chính Quốc là người duy nhất anh muốn tìm về. Giữa họ không cần những lời thề hẹn xa xôi, vì cả hai đều tin rằng chỉ cần có nhau là đủ. Nhưng tình yêu, đôi khi không đơn giản như vậy. Sinh nhật mười tám tuổi của Chính Quốc, một ngày đáng lẽ tràn đầy hạnh phúc, lại trở thành dấu chấm hết cho mối tình mà Thái Hanh đã từng nghĩ sẽ kéo dài mãi mãi. Cậu nói chia tay. Cậu nói, tình cảm của cậu dành cho anh không giống tình cảm anh dành cho cậu. Cậu nói, có lẽ ngay từ đầu, cậu đã không hiểu rõ trái tim mình. Những lời nói ấy như nhát dao cứa vào tim Thái Hanh, phá vỡ mọi niềm tin anh từng có về tình yêu của họ. Nhưng anh không biết rằng, phía sau mỗi câu chữ mà Chính Quốc thốt ra, là một trái tim đang rạn nứt không kém gì anh. Có những lời chia tay không phải vì hết yêu. Có những người buông tay không phải vì muốn từ bỏ. Vậy thì... giữa họ, là kết thúc thật sự, hay chỉ là khởi đầu của một nỗi đau khác?
You may also like
Slide 1 of 10
[TaeJin-Hoàn] Ảo Mộng cover
[Kookmin ver] Ranh giới tình cover
Y.Ê.U | KOOKMIN _ LONGFIC ✅ cover
Phố Về Bản [HyunLix] cover
MIDDLEMAN [KOOKMIN CV] cover
Taekook| Đêm Đông(Hoàn) cover
|BTS  - Ami|  LIỆU CHÚNG TA CÓ YÊU NHAU THÊM LẦN NỮA cover
[𝐓𝐀𝐄𝐊𝐎𝐎𝐊] - "ᴄʜɪ́ɴʜ ǫᴜᴏ̂́ᴄ, ᴇᴍ ɴɢᴏ̂́ᴄ ᴆᴇ̂́ɴ ᴠᴀ̣̂ʏ sᴀᴏ?" cover
KookMin: HÀNH TRÌNH CÚN CON THEO ĐUỔI VỢ cover
[Vkook] Tôi yêu em cover

[TaeJin-Hoàn] Ảo Mộng

30 parts Complete

"Tại sao em về?" SeokJin bất chợt tiến lại thêm một bước, khiến cả hai đối diện nhau với khoảng cách thật gần. Là một hình ảnh mờ mịt nương nhờ ánh đèn đường, là một hình ảnh khiến y nhung nhớ suốt nhiều năm... Vậy mà giờ đây thật rõ ràng, thật gần gũi. Nhưng là gần ngay trước mắt, xa tận chân trời. "Anh sợ em sẽ phá hoại hạnh phúc của anh sao?" TaeHyung bất ngờ bật ra nụ cười, cũng chẳng rõ là vui vẻ, là trào phúng, hay thậm chí là đau đớn. Hắn cất lời, dù biết là chẳng nên nhưng vẫn cứ nhìn y chăm chú không rời. "SeokJin, chúng ta đã li hôn bao lâu rồi? Tại sao em vẫn?" SeokJin lộ ra vẻ chua xót. Thì ra là thế, hạnh phúc của anh anh sẽ vẫn bảo vệ, mặc kệ y thấy ra sao, có phải không? Y dù đau đớn hơn thế, có nhung nhớ nhiều hơn thế cũng chỉ là nỗi đau của riêng y thôi, có phải không? SeokJin bật cười, bờ môi khẽ run lên trong gió lạnh. Và cũng vì gió lạnh thôi, hốc mắt y đỏ lên, hô hấp trở nên khó khăn và cay xè... "Vậy là... anh quên em rồi, đúng không?" ---------------- Warning: Tính cách lẫn tuổi tác của nhân vật đều khá không-liên-quan tới ngoài đời, mình nhắc trước để các bạn không bị bất ngờ nha ^^