[Shortfic] [VEGAS x PETE ] I'M SORRY FOR EVERYTHING
  • مقروء 1,805
  • صوت 98
  • أجزاء 7
  • مقروء 1,805
  • صوت 98
  • أجزاء 7
مستمرة، تم نشرها في أغسـ ١٨, ٢٠٢٢
"Anh nghe cho rõ đây " - cậu chỉ thẳng vào mặt anh mà nói.

" Tôi sẽ lấy TanKhun, anh đừng có làm phiền tôi nữa " - Pete đưa tay lên để nhìn ngắm chiếc nhẫn kim cương lấp lánh của Tankhun tặng mình.

" Tại sao vậy, em đã nói là yêu anh mà, lúc anh nói sẽ từ bỏ hết tất cả, chúng ta cùng nhau sống một cuộc sống bình yên, em cũng đã đồng ý rồi mà, có chuyện gì xảy ra với em đúng không, nói cho anh nghe đi mà Pete" - Vegas run rẩy nắm lấy hai vai cậu, anh hy vọng cậu chỉ đang đùa với anh thôi.

" Vegas từ khi nào anh trở thành kẻ dễ tin người dữ vậy, người ta cho anh viên kẹo anh liền vui mừng ăn ngay, không sợ có độc à " - Pete vỗ nhẹ vào má Vegas cười khẩy.

" Anh nghĩ tôi có khùng không mà đi theo anh khi anh nói anh từ bỏ hết sản nghiệp ở Thứ gia, con người mà, ai cũng muốn sống sung sướng chứ, anh nghĩ đi TanKhun dù gì cũng là con trai trưởng của gia tộc Theerapanyakul, sản nghiệp Chính gia sớm muộn gì cũng thuộc về anh ấy, với lại anh ấy cũng yêu tôi, thì dại gì tôi không đồng ý lấy anh ấy chứ" - cậu gỡ tay Vegas ra khỏi vai mình, phủi phủi vài cái rồi bỏ đi.

Vegas bất lực gục ngã xuống nền đất lạnh băng kia, giọt nước mắt cứ đua nhau rơi xuống, tại sao người anh yêu lại thay đổi đến thế. Máu từ vết thương thấm đầy miếng gạc lang ra khắp áo sơ mi của anh, nhưng nó vẫn không đau bằng lời nói của Pete, nó như con dao đâm thẳng vào tim anh. Thật không ngờ một người máu lạnh như anh lại có ngày phải thống khổ vì tình yêu nhiều như vậy. 

ĐAU KHỔ

DẰN XÉ

BẤT LỰC

TUYỆT VỌNG

Anh phải làm sao đây....

" Làm ơn ai đó hãy nói tôi phải làm g
جميع الحقوق محفوظة
قم بالتسجيل كي تُضيف [Shortfic] [VEGAS x PETE ] I'M SORRY FOR EVERYTHING إلى مكتبتك وتتلقى التحديثات
أو
#481vegaspete
إرشادات المحتوى
قد تعجبك أيضاً
[HUẤN VĂN] TOẠ ĐỘ TRÁI TIM بقلم theumisea
22 جزء undefined أجزاء مستمرة
[𝙈𝙖𝙮𝙗𝙚 𝙨𝙤𝙢𝙚 𝙖𝙣𝙨𝙬𝙚𝙧𝙨 𝙟𝙪𝙨𝙩 𝙣𝙚𝙚𝙙 𝙢𝙤𝙧𝙚 𝙩𝙞𝙢𝙚.] Cậu gặp anh ở những năm tháng đẹp nhất đời người - khi mọi thứ còn chưa rõ ràng như một đồ thị chưa vẽ xong trục tung, một phương trình chưa xác định điều kiện. Anh là người đầu tiên dạy cậu cách giải bài toán của lòng mình, là người duy nhất nhìn ra những điểm gãy trong ánh mắt cậu mà không cần lời giải thích. Đối với cậu, anh là người đầu tiên, và duy nhất. Là người đầu tiên trao cho cậu sự dịu dàng. Là người duy nhất dạy cậu biết thế nào là được cần, được thương. Những điều cậu chưa từng có, anh trao đi như thể là lẽ thường. Tưởng đâu là đáp án cuối cùng, nhưng hóa ra tất cả chỉ là phép thử. Một phép thử đẹp, đúng... nhưng không đủ dài để đi đến tận cùng. Cậu từng nghĩ: "Người như anh, trên đời chỉ có một." Mãi sau này mới hiểu, người ta có thể là "duy nhất" trong một khoảnh khắc chứ chẳng phải "duy nhất" của cả đời nhau. Cậu học cách sống tiếp. Gấp lại những trang vở có nét bút anh từng vẽ và giữ yên trong lòng một tọa độ không ai thay thế được. Nhưng rồi một ngày, khi cậu đã thôi mong ngóng, anh quay lại với ánh nhìn cũ và một câu hỏi mới: "Giờ... mình thử giải lại phương trình đó, được không?"