[DMED] Tôi không thể nào lại là thiên tai di động - Nhất Chỉ Vô Kê
47 parts Ongoing Phiên dịch: Pubding
-
Văn án:
Ngày hôm đó, trên bầu trời xuất hiện một vết nứt, một bóng râm khó có thể diễn ta hiện lên ở không trung, bao phủ cả địa cầu.
Ngày hôm đó, máu rơi bảy ngày không ngừng.
Ngày hôm đó, Lê Bạch Thành cũng giống như rất nhiều người khác lựa chọn ở trong nhà đón nhận hồi kết của thế giới, chờ đợi cái chết rơi xuống.
Nhưng một ngày, hai ngày...cho đến khi mưa máu ngừng hẳn, tử vong vẫn chưa đến.
Dùng hết những thức ăn cuối cùng, để không phải chết đói, Lê Bạch Thành không thể không một mình rời khỏi chung cư để mua thức ăn.
Thành phố của cậu hình như rất may mắn, bởi vì cả thành phố đều được bảo tồn, ngoại trừ bên ngoài nhìn có hơi tồi tàn, toàn bộ đều giống hệt như trước ngày tận thế, mấy bác gái vẫn nhảy quảng trường, mấy đứa nhóc vẫn ăn vạ, dân đi làm làm sống làm chết, sếp của cậu thậm chí còn gọi điện kêu cậu về tăng ca.
-
Cho đến một ngày, cậu gặp phải một nhóm người ngoại lai.
Từ miệng bọn họ, cậu mới biết được, ngày tận thế đã đến, thế giới đã bị hủy diệt từ lâu.
Ngày mà mưa máu thấm vào mặt đất, vô số nguồn ô nhiễm được sinh ra, người chết hàng loạt, tất cả mọi người cho rằng nhân loại sẽ chấp nhận diệt vong, một bức tường cao đột ngột từ mặt đất dâng lên, con người mới có thể ở trong bức tường cao kéo dài hơi tàn.
Mà thành thị nơi cậu sinh sống chính là vùng hoang vu mà thế hệ trước đã đặt tên "Thần Quốc" - nguồn ô nhiễm SSS, danh sách ô nhiễm số 001 - Thiên tai di động.
Lí Bạch Thành không chút suy nghĩ theo người ngoại lai rời