nói thật thì, tôi muốn tình yêu của chúng ta giống như những đóa hồng trắng hơn. trong trắng và thuần khiết, vĩnh cửu và thiêng liêng. nhưng em lại thích hồng đỏ hơn, nên thôi thì, hồng đỏ vậy.
"em sẽ rất đẹp trong bộ váy cưới đó senju. tay em sẽ cầm bó hồng đỏ, đầu phủ voan trắng, và tay đeo chiếc nhẫn giống y hệt với cái mà anh sẽ đeo. thật muốn được thấy cảnh tượng đó..."
...
nhưng senju ơi..! ở đây chỉ toàn hồng trắng thôi...
"vậy sơn nó đi! sơn màu đỏ cho nó!"
anh có phải là alice đâu mà sơn hoa hồng chứ!?
...
nếu anh là "alice", thì em chính là "xứ xở thần tiên" của anh.
...
"em sẽ chờ anh ở lễ đường, nhớ đến đó!"
______________________
warning: ooc, lowercase
note: vẫn bám theo nguyên tác, chỉ giả dụ ở chỗ nếu, trận kantou vs touman kết thúc êm đẹp, và họ thành công mang được mikey trở về... fic sẽ không nhắc tới việc này, nhưng nó sẽ dựa trên điều này.
p/s: fic có cực kỳ nhiều ẩn ý, thử thách reader có hiểu được hết hay không thôi.
Disclaimer: Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.
Thể loại: Sinh tử văn, ABO, HE, Đường trộn thuỷ tinh.
-----------------
Nhưng lỡ như Hùng chấp nhận đứa nhỏ này thì sao?
Thành An nhấc điện thoại lên, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Nó lướt qua danh bạ, nhìn chằm chằm vào cái tên 'Anh Hùng' mà nó đã lưu cho người kia.
Bàn tay nó run rẩy.
Rồi màn hình điện thoại tắt ngúm, An gục giữa 2 tay mình.
Đến cùng nó vẫn quyết định không thông báo cho anh.
Nó biết Hùng bị rối loạn thần kinh thực vật, An không chắc rằng tin tức này sẽ trở thành tin vui... hay là tin xấu đối với anh.
Nhưng Thành An biết, nó phải che giấu đứa nhỏ này, che giấu chuyện này.