Gục ngã trước "Anh"
  • مقروء 17,579
  • صوت 978
  • أجزاء 34
  • مقروء 17,579
  • صوت 978
  • أجزاء 34
إكمال، تم نشرها في نوفـ ٠٩, ٢٠٢٢
I.

Tôi không thích Vy Anh. Vì chúng tôi cùng tên mà quá trái ngược nhau nên người ta hay so sánh. Và mỗi lần so sánh thì tôi chỉ như hòn đá, đặt cạnh chỉ để tôn lên vẻ đẹp của Vy Anh - viên ngọc.

"Ừ, Vy Anh xinh vậy, ai mà không mê?"

"Thuỳ Anh biết rượu và nước không?" - Peppa cười, làn gió nhẹ nhàng lăn qua mái tóc đen, vạt áo và cả trong đôi mắt của hắn.

Tôi không nói gì, lắc đầu.

"Rượu có thể không uống, hoặc lâu lâu uống một lần. Nhưng nước thì mỗi ngày đều cần, rất nhiều."

À, hiểu rồi, ý hắn tôi là nước lọc, nhạt nhẽo vô cùng.

II.

Suy cho cùng, bông hoa đẹp mấy cũng lụi tàn, không ai yêu mãi được một người đến cả đời. Hoặc có lẽ, tình yêu của tôi dành cho Hoàng Đình Tùng chưa đủ lớn để vượt qua tình yêu bản thân. Tôi yêu hắn, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không làm mình tổn thương thêm một lần nữa.

"Chúng ta không thể quay lại à?" - Lần đầu tiên tôi thấy hắn trong bộ dạng của kẻ say xỉn, đau lòng đến vậy sao...

"Ngay từ đầu đã chẳng có gì, sao có thể quay lại?"

Tôi im lặng, quay người rời đi. Có lẽ đã đến lúc phải cắt đứt mớ hỗn độn này rồi. 

Thể loại: Teenfic, học đường
جميع الحقوق محفوظة
الفهرس
قم بالتسجيل كي تُضيف Gục ngã trước quot;Anhquot; إلى مكتبتك وتتلقى التحديثات
أو
#21teen
إرشادات المحتوى
قد تعجبك أيضاً
Pháo Hoa بقلم meimei1906
38 جزء undefined أجزاء مستمرة
30 tết cả bọn rủ nhau xem pháo hoa,mà phố đi bộ đông đúc chen lấn.Tớ vốn nhỏ bé nên di chuyển siêu vật vã,bị kẹt đã đành còn lạc mất Khiêm luôn đi phía trước.Chiều cao hạn chế khiến việc tìm kiếm bóng bạn trong đám đông vô vọng cực kì! Bỗng,có một người va mạnh vào khiến tớ ngã sõng soài,anh thanh niên và nhóm bạn đẩy ảnh đụng trúng tớ có quay lại nhìn nhưng không một lời xin lỗi mà đi thẳng. Tớ thì cũng đâu phải dạng hiền lành chịu bắt nạt gì cho cam...dù sao đã cuối năm rồi có khẩu nghiệp chút cũng coi như xí xoá à! "Này,an..." "Anh va phải bạn em mà không xin lỗi ạ?" Giọng nói trầm,pha chút vội vã cùng bức xúc vang lên cắt ngang câu nói của tớ.Đến giờ phút này tớ mới cảm nhận rõ nét sức mạnh của chiều cao,khi anh chàng chắc hơn 1m7 kia trước mặt Hữu Khiêm lại nhỏ bé tới lạ. Có vẻ anh ta biết bản thân yếu thế,kèm theo đó là cái nhíu mày của cô bạn gái bên cạnh nên ảnh vội vàng quay lại xin lỗi tớ.Bạn anh ấy cũng quay lại tỏ ý biết lỗi,có anh lúc đi qua còn vỗ vỗ vai Khiêm thay lời giảng hoà. "Bé Nhỏ,cậu có đi được không?" "Sời,không sao muỗi ấy mà!" Tớ xua tay,tập tễnh đi về phía ghế gỗ trên vỉa hè. "Vừa chảy máu,vừa bầm mà bảo không sao!" Khiêm quỳ một gối trước mặt tớ,lấy từ túi áo ra một tệp urgo nhìn cute ghê gớm.Cẩn thận dán lên những vết thương chảy máu của tớ. "Tớ băng tạm thôi,về nhà cậu phải rửa nước muối với bôi cồn đỏ vào đấy!" "Khiêm thích mấy thứ cute từ bao giờ thế?" "Là cho cậu mà,hậu đà hậu đậu!" "Khiêm này,cậu biết không..." "Ừa?" "U drew stars around my scars!"