Cuộc đời học sinh cấp ba qua đi như một giấc mộng, cuộn phim về những ký ức của thanh xuân cứ trôi mãi theo dòng thời gian. Năm tháng nhuốm màu nắng vàng và bầu trời xanh thẳm, theo ta đến tận lúc trưởng thành. Thế nên mong người sống sao cho không nuối tiếc, mong người sống sao cho ngày đó ngoảnh đầu nhìn lại, vẫn có một trái tim chân thành.
...
- Em ước gì tình mình như mây với gió ấy, dẫu trải qua bao nhiêu thăng trầm vẫn về với nhau.
Lập dụi đầu vào lồng ngực Tú, như chú mèo con thoải mái trong lòng anh chủ mà thủ thỉ đôi lời.
- Nếu vậy thì anh sẽ là gió, em đi nơi nào anh cũng theo em. Anh sẽ bám em không rời, chịu không?- Tú hôn nhẹ lên má Lập rồi đáp, ánh mắt yêu chiều không thể tả nỗi.
- Ừm ừm, thế mây sẽ bay nhè nhẹ thôi nhé, còn gió thì hiu hiu đi bên cạnh mây. Đôi mình sẽ bên nhau mãi mãi.
Lập vừa cười khúc khích vừa vươn tay xoa nhẹ lên gương mặt trắng trẻo của Tú, thích thú ngắm nhìn nét dịu dàng mà chỉ mỗi Lập mới được thấy ở anh.
- Ừm, anh nghe theo em.
Tú nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Lập, hôn nhẹ lên một cách cưng chiều rồi áp môi mình lên môi em...
.
.
.
Lưu ý: Mọi chi tiết trong fic đều là trí tưởng tượng của tác giả, đừng gán ghép vào đời thật.
Bối cảnh: Trường học ở Sài Gòn, Việt Nam
Kết: HE
Nhân vật chính trong fic: Anh thầy giáo Hồng Tú x em học sinh Huỳnh Ngọc Lập.
-> Ai không thích thể loại này xin clickback, đừng ném đá Nhi. Tội Nhi ạ.
Vậy thôi à, chúc mọi người có một ngày vui vẻ <3
ABO - Giữa XIX
Tuy là ABO nhưng au sẽ không nhắc nhiều đến vấn đề này, chỉ tập trung vào chuyện tình Nhật Tư với Trương Ngọc thôi. Tuy vậy vẫn đầy đủ tính chất của một bộ truyện chứa thể loại ABO, có thể sinh con.
GIỚI THIỆU:
Năm 1955, ở một thế giới mà beta chiếm phần lớn dân số, alpha và omega là hai giới tính hiếm nhất, có thể nói là hiếm đến tìm không ra. Dần dần giới tính thứ hai này dần bị lãng quên, chỉ có những người ăn học chuyên sâu mới hiểu được thuật ngữ ABO là gì, chính vì thế khi Trương Ngọc nhận ra Nhật Tư là bạn đời của mình, cậu nhanh chóng rước em về ngay kẻo trễ.