Story cover for [Tobirama X Izuna] Một Người Quên Lãng Các Nhẫn Thuật by LanAnh29
[Tobirama X Izuna] Một Người Quên Lãng Các Nhẫn Thuật
  • WpView
    Reads 918
  • WpVote
    Votes 95
  • WpPart
    Parts 3
  • WpView
    Reads 918
  • WpVote
    Votes 95
  • WpPart
    Parts 3
Ongoing, First published Jan 18, 2023
Hòa bình năm thứ 6, một Ninja từng lừng lẫy trên chiến trường đã quên hết các nhẫn thuật. 
Người đi lang thang dọc những kênh nước nhỏ, đếm lá trời bay bằng cặp mắt của người bình thường. Đôi chân bước bộ chẳng được nhanh như những lúc phi trên mái nhà và cánh tay phải chỉ cầm vật nặng một chút, ngay lập tức sẽ trở nên đau nhức dữ dội. 
Nhưng người chưa từng quên cách chiến đấu. 
Hòa bình năm thứ 6, Tobirama đến nhà người đó. Hắn không cởi giày mà bước thẳng vào trong, tự nhiên như nhà của mình. Giày làm bẩn sàn, bùn đất dây mỗi nơi một ít. Hắn đã quá quen từng vị trí trong nhà, lại càng nhớ rõ phong cách sinh hoạt của chủ nhân ngôi nhà này. Buổi sáng của y bắt đầu vào giờ Ngọ, chiều chiều sẽ đi lang thang dọc con sông, đôi khi đến lá vàng khô quéo quắt, đôi khi nhăn mặt, nheo mắt nhìn về bóng hoàng hôn đang lủi thủi nơi trời Tây. 
Thấy Tobirama làm bẩn sàn nhà, Người chẳng nói gì, chỉ mỉm cười. 
Hắn ngẩng đầu, hỏi: "Hòa bình của ngươi đến rồi, chừng nào ta mới nhớ lại chuyện xưa?"
Lưu ý: Tobirama và Izuna không có yêu nhau. Tobirama coi Izuna như một thứ nghiên cứu, dần thời gian, 2 người nảy sinh thiện cảm nhưng vẫn không đủ để gọi là yêu.
All Rights Reserved
Sign up to add [Tobirama X Izuna] Một Người Quên Lãng Các Nhẫn Thuật to your library and receive updates
or
#137tobiizu
Content Guidelines
You may also like
[Hoàn] [SasuHina] Thì Ra Chính Em Là Người Cứu Tôi by Enmakuesel
41 parts Complete
"Ảo thuật sao..?" Mọi thứ thật tồi tệ..Naruto tôi đợi cả thanh xuân vậy mà người cậu yêu và dành trọn mọi thứ lại là Sakura. "Hinata em cứu Sasuke được không? Chỉ có em mới có thể.." "Tôi cướp cậu mà hi sinh đôi mắt của mình.. Sasuke." Bóng dáng của anh chàng không còn gì trong tay, anh muốn chấp nhận tình cảm của cô gái mang tên Sakura nhưng anh không hề yêu cô, và rồi cô gái đó cũng đem lòng yêu Naruto người mệnh danh là đối thủ truyền kiếp của anh, anh dần dần chìm sâu vào sự chán nản, lạnh nhạt và không muốn nói chuyện với ai. Bóng tôi chiếm lấy anh, anh dường như không muốn làm gì nữa, anh cũng không có ai bên cạnh, ánh mắt anh chìm sâu vào sự cô đơn cho đến khi anh tìm thấy ánh sáng của bản thân.. Hyuga Hinata.. cô gái đó..đã cứu anh.. có lẽ cô là người mà anh sẽ để ý đến suốt đời này. Cô gái đó cũng giống như anh, khá khứ bị so sánh, đến bây giờ thì cô phải nhìn người cô yêu mãi mãi bên cạnh một người con gái khác. "Liêu tôi có thể sưởi ấm con tim em một lần nữa không?" "Sas..uke." Mọi chuyện dường như đi quá xa, cô dường như đã tin tưởng chàng trai này, sau khoảng thời gian ở bên có lẽ cô đã yêu hắn.
[ FULL]- TRUYỀN NHÂN THỜI KHÔNG NHÃN KỶ SỰ- LanAnh29 by LanAnh29
191 parts Complete
Đôi mắt xám tro. Đúng vậy. Là một đôi mắt xám tro kì lạ. Thoạt nhìn có vẻ giống màu đen. Nhưng càng nhìn kĩ, người ta lại càng vô pháp thoát ra khỏi cái nhàn nhạt phảng phất trong đấy. Một loại như màu xám của bầu trời trước cơn bão. Một loại như màu sương khói mong manh dưới đáy vực sâu vĩnh viễn không thấy ánh nắng mặt trời và vô pháp thoát ra được. Tâm tình của chủ sở hữu nó cũng thế. Không ai hay. Không ai biết. Và cũng chẳng ai quan tâm. Nhưng điều kì lạ là khóe môi bị lạnh đến mức tím tái vẫn mỉm cười. Đôi lúc, người ta muốn đến và hỏi : '' Em có ổn không ? '' Nhưng đôi mắt xám tro đã ngăn họ lại. Họ cảm thấy bức bách với sự thật trần trụi hiện ra trong cặp mắt sắc bén như muốn đâm thẳng vào người ta mấy nhát dao : rằng họ thực sự chẳng tí quan tâm gì đến cô, mà chỉ đơn giản là tò mò về cô. Rồi họ cũng chán. Đôi mắt xám trợ mạnh mẽ đến mức khiến người ta đột nhiên thấy mình như đứa trẻ đứng trước một cặp mắt sắc lẹm của một mụ phù thủy ác độc trong truyện cổ tích. Đôi mắt khiến người ta phải ám ảnh, từ chối họ đến gần, thậm chí đẩy họ ra xa, đe dọa họ. Rồi họ cũng chán. Rồi họ cũng đi. Rồi người ta thấy cô mỉm cười. Đôi mắt cong lên một độ cung vừa phải, như mảnh trăng non, như vầng bán nguyệt. Má lúm một ít đồng tiền duyên dáng. Bấy giờ người ta mới thở phào nhẹ nhõm một chút. Một cô gái mạnh mẽ sẽ biết cười cho cuộc đời của mình. Nhận xét công tâm: Đây là bộ đầu tui viết, dở nhưng được cái nhiều, bàn tay vàng còn sáng, ngược mức độ nhẹ
[HOÀN] GIỜ XANH - NGHIÊM TUYẾT GIỚI by ThyDngL994
4 parts Complete Mature
【HOÀN】GIỜ XANH ___________________________ ⚡ Tác giả: Nghiêm Tuyết Giới ⚡ Thể loại: Oan gia hoan hỉ, cận thuỷ lâu dài, tình chị em, HE. ⚡ Số chương: 65 chương ⚡ Editor: Ró ⚡ Bìa: Góc của Sên Nhỏ ___________________________ ☘️ GIỚI THIỆU ☘️ "Tên anh, tên em và trái tim ta, chỉ có một thứ có thể đứng song hành." Nhiều năm sau, Đào Như Chi trở lại biển nội địa Seto*, chỉ là khác với lần trước đi cùng gia đình, lần này là cùng người yêu. Bạn trai nắm tay cô dạo quanh bảo tàng Âm Thanh Trái Tim nơi đây, hàng vạn nhịp tim của du khách từng ghé thăm đều được lưu giữ tại đó. Giữa vô vàn bản ghi, Đào Như Chi bất chợt nhìn thấy cái tên quen thuộc. Cô lặng lẽ ghi nhớ số hiệu hồ sơ tim đó, giấu bạn trai lén vào phòng nghe nhìn, đeo tai nghe lên. Ngoài cửa kính sát đất, mặt biển dần dần phẳng lặng, những cơn sóng ngầm dưới đáy nước cũng giống như âm thanh đang vang vọng vào tai cô. Trong hồ sơ ấy còn kèm theo một dòng nhắn gửi: "Đào Như Chi, đây là nhịp tim của tôi khi nghĩ về em." Anh vẫn chưa từng gọi cô là chị, giống hệt như những ngày đầu tiên bước chân vào ngôi nhà năm ấy. *Biển Seto là hải lộ thiên nhiên nối Thái Bình Dương phía đông bằng hai eo biển Hoyo và Naruto và biển Nhật Bản phía tây bằng eo biển Kanmon *Giờ xanh là giai đoạn chạng vạng vào buổi sáng hoặc buổi tối (khoảng thời gian chạng vạng dân dụng và chạng vạng hàng hải), khi Mặt Trời nằm sâu bên dưới đường chân trời và ánh sáng Mặt Trời gián tiếp còn sót lại chiếu lên bầu trời mang chủ yếu một màu xanh lam đậm, khác với màu xanh lam của bầu trời trong lúc ban ngà
NejiTen - Thôi, Mình Không Cần Gặp Lại Nhé! by NguyenCrizal
20 parts Ongoing
Quá nhớ couple này nên phải viết!!! Short Fanfics! 1. Một năm sau đại chiến ninja lần thứ tư, khi mọi người đã dần bước tiếp, đã có gia đình, đã học cách sống cho hiện tại... Tenten vẫn dừng lại ở quá khứ - nơi có cái tên Hyuga Neji, người đã chết ngay trước mắt cô. Không ai biết rõ giữa họ từng là gì. Không ai hỏi. Không ai cần lời xác nhận. Nhưng Tenten thì nhớ. Mỗi sáng đi qua tấm bia khắc tên cậu. Mỗi ly trà không người uống. Mỗi buổi tụ họp mà cô không còn thiết ở lại đến cuối cùng. Bạn bè có con, có người gọi là "mẹ", "vợ", "người yêu cũ"... Còn cô - không là gì cả. Cũng chẳng còn ai gọi tên cô bằng giọng trầm quen thuộc ấy. 2. > Sau chiến tranh, và cả trước đó... Có lẽ, những tháng năm yên bình nhất của họ, không phải là khi làng Lá không còn chiến sự, hay thế giới không còn những trận tử sinh - Mà là khi họ ở cạnh nhau. Giữa những ồn ào của nhiệm vụ, những bài luyện tập kiệt sức, và những ngày đêm căng thẳng trước hồi còi chiến tranh... Tenten đã học được cách mỉm cười khi Neji đứng đó - dù chỉ là đứng thôi. Còn Neji - với trái tim được rèn giũa trong kỷ luật - lại dịu dàng nhất khi lặng lẽ đưa cho cô chai nước sau giờ luyện, hay nhẹ giọng hỏi: > "Hôm nay mệt không?" Một hạnh phúc đơn giản. Một khoảng yên bình nhỏ. Như chiếc ghế đá dưới tán cây sau sân luyện tập - nơi họ từng cùng ngồi. Nơi mà sau này, khi mọi thứ đã vỡ vụn, người ta vẫn tin rằng Neji Hyuga từng mỉm cười ở đó.
You may also like
Slide 1 of 9
[Hoàn][Longfic][Naruto Fanfiction] [MinaKushi] Gửi em giọt nắng ban mai cover
[HashiTobi] Hoá thần cover
[Hoàn] [SasuHina] Thì Ra Chính Em Là Người Cứu Tôi cover
[Tống] Tobirama là cái tâm cơ đảng-Đường Đầu Tử cover
[Allnaru] Cái gì?!! Làm sensei á?! cover
[ FULL]- TRUYỀN NHÂN THỜI KHÔNG NHÃN KỶ SỰ- LanAnh29 cover
[HOÀN] GIỜ XANH - NGHIÊM TUYẾT GIỚI cover
NejiTen - Thôi, Mình Không Cần Gặp Lại Nhé! cover
(Edit) Hashimada - THUỲ THANH cover

[Hoàn][Longfic][Naruto Fanfiction] [MinaKushi] Gửi em giọt nắng ban mai

55 parts Complete

Một ngày mùa đông rét mướt, Konoha đón chào một vị khách đặc biệt. Nụ cười và dáng hình ấy lại khiến người ta bất giác nhớ về hai vị anh hùng đã hy sinh từ nhiều năm trước. "Cậu bé, cháu là người từ nơi khác đến sao?" "Dạ vâng ạ, cháu mới đến Konoha lần đầu thôi ạ. Cha mẹ cháu nói rằng cháu sẽ tìm được câu trả lời mà muốn khi đến đây." "Thế ... Thứ cháu muốn hỏi là gì? Xem ta có giúp được cho cháu được không?" "Là truyền thuyết về Yêu Hồ ạ." Và cứ thế, buổi trò chuyện tưởng chừng đơn giản ấy lại vô tình phủi đi lớp bụi dày phủ lên những trang sử đã sớm nhàu nát, mở ra một góc khuất mà con người ta đã sớm lãng quên. Ảnh bìa được vẽ bởi Hinell / Nonya