Story cover for (Seopbin) Ấm áp từ phía nơi anh by TinNguyn287532
(Seopbin) Ấm áp từ phía nơi anh
  • WpView
    Reads 5,534
  • WpVote
    Votes 708
  • WpPart
    Parts 38
  • WpView
    Reads 5,534
  • WpVote
    Votes 708
  • WpPart
    Parts 38
Complete, First published Mar 04, 2023
Mature
Cuộc đời Ahn Hyeong Seop một màu đen , không có lối thoát, không có ánh sáng , nhưng kể từ khi anh xuất
hiện dang tay nắm lấy tay cậu, trao cho cậu thứ ấm áp mà cậu chưa bao 
giờ được có trong cuộc đời

Cậu cứ nghĩ bản thân sẽ bước đi vô 
định trong ngõ tối cuộc đời cậu thì 
anh giống như thiên thần cứu rỗi tâm hồn đang dần mục rữa của cậu 
thì Ahn Huyngseop đã biết , phải giữ
anh bên mình. Bởi vì chỉ có anh mới 
thật lòng bên cạnh cậu, cậu yêu anh .....yêu đến điên rồi " Anh là ánh 
sáng của cuộc đời em , Em yêu anh"
All Rights Reserved
Sign up to add (Seopbin) Ấm áp từ phía nơi anh to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[ JsolNicky ] Mặt Trời Sau Lưng Anh by Min_Ann_098
3 parts Complete
Văn Án Nguyễn Thái Sơn - một người sống vì ước mơ và không ngừng lao mình vào những mục tiêu cao cả. Và bên cạnh anh, luôn là một chàng trai có đôi mắt sáng, dịu dàng như ánh bình minh, Trần Phong Hào. Với anh, cậu chẳng khác nào mặt trời - âm thầm chiếu sáng phía sau, là điểm tựa để anh có thể vững bước tiến về phía trước. Nhưng cuộc đời đôi khi đòi hỏi những hy sinh không ngờ. Hào đã lặng lẽ chọn rời xa, chọn hy sinh giấc mơ của chính mình để Thái Sơn được bay cao, bay xa. Trong trái tim đầy yêu thương nhưng cũng đầy dằn vặt của mình, Hào chỉ mong một điều giản dị: *Thái Sơn có thể mỉm cười và sống trọn vẹn với lý tưởng của mình*. Thái Sơn cuối cùng đạt được những gì mình hằng mong muốn. Đứng giữa ánh hào quang rực rỡ, anh là biểu tượng của thành công, là niềm tự hào của biết bao người. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, giữa biển người tung hô, Sơn đột nhiên thấy trái tim mình trống rỗng. Bởi trong cái lặng im sau tiếng vỗ tay, anh nhận ra rằng *người đã luôn ở đó, soi sáng sau lưng anh* - Phong Hào, không còn ở bên nữa. "Mặt Trời Sau Lưng Anh" là một câu chuyện về yêu thương và mất mát, về những lựa chọn đầy đau đớn của tuổi trẻ. Phong Hào đã chọn đứng trong bóng tối để người mình yêu được tỏa sáng, và Thái Sơn đã đánh đổi hạnh phúc của mình cho thành công. Nhưng liệu anh có thể tìm lại ánh sáng đã mãi lụi tàn? Hay bóng hình ấy chỉ còn là một ký ức đẹp mà trái tim anh sẽ giữ mãi mãi?
[TaeJin-Hoàn] Ảo Mộng by yennyOT
30 parts Complete
"Tại sao em về?" SeokJin bất chợt tiến lại thêm một bước, khiến cả hai đối diện nhau với khoảng cách thật gần. Là một hình ảnh mờ mịt nương nhờ ánh đèn đường, là một hình ảnh khiến y nhung nhớ suốt nhiều năm... Vậy mà giờ đây thật rõ ràng, thật gần gũi. Nhưng là gần ngay trước mắt, xa tận chân trời. "Anh sợ em sẽ phá hoại hạnh phúc của anh sao?" TaeHyung bất ngờ bật ra nụ cười, cũng chẳng rõ là vui vẻ, là trào phúng, hay thậm chí là đau đớn. Hắn cất lời, dù biết là chẳng nên nhưng vẫn cứ nhìn y chăm chú không rời. "SeokJin, chúng ta đã li hôn bao lâu rồi? Tại sao em vẫn?" SeokJin lộ ra vẻ chua xót. Thì ra là thế, hạnh phúc của anh anh sẽ vẫn bảo vệ, mặc kệ y thấy ra sao, có phải không? Y dù đau đớn hơn thế, có nhung nhớ nhiều hơn thế cũng chỉ là nỗi đau của riêng y thôi, có phải không? SeokJin bật cười, bờ môi khẽ run lên trong gió lạnh. Và cũng vì gió lạnh thôi, hốc mắt y đỏ lên, hô hấp trở nên khó khăn và cay xè... "Vậy là... anh quên em rồi, đúng không?" ---------------- Warning: Tính cách lẫn tuổi tác của nhân vật đều khá không-liên-quan tới ngoài đời, mình nhắc trước để các bạn không bị bất ngờ nha ^^
You may also like
Slide 1 of 9
[TaeJin-Hoàn] Có Ai Đó Đợi Chờ cover
(ShortFic/JunSeob/Completed) The end of our love cover
[ JsolNicky ] Mặt Trời Sau Lưng Anh cover
[LongFic][ChanBaek] Hội trưởng,em là của tôi! (Hoàn) cover
•|HwaBin|• Thanh Xuân Có Em cover
[VKook][Hoàn][Longfic]-Chàng Tiên Cá Tôi Yêu  cover
[TaeJin-Hoàn] Ảo Mộng cover
[ S.COUPS x reader ] Chạm vào ánh nắng ấy cover
[𝐓𝚊𝚎𝐤𝚘𝚘𝐤] Một đời một kiếp p2  cover

[TaeJin-Hoàn] Có Ai Đó Đợi Chờ

47 parts Complete

Kim TaeHyung nhìn anh, đáy mắt nâu thẳm chăm chú không rời, dường như chỉ khắc lại một mình hình ảnh anh, cùng nụ cười ngọt ngào xinh đẹp ấy. Hắn khe khẽ mỉm cười theo, dù biết là chẳng nên, dù biết là không thể, nhưng hắn vẫn chẳng thể ngừng lại. Không thể ngừng nhìn theo anh, không thể ngừng tỏ bày với anh. Không thể ngừng yêu thương anh. Và hắn bỗng chốc suy nghĩ, nếu đã không thể ngăn được nó... Vậy thì Kim SeokJin, nếu bây giờ tôi nói tôi yêu anh... liệu anh sẽ nói gì đây?