Got To Believe !
  • Reads 683
  • Votes 20
  • Parts 1
  • Reads 683
  • Votes 20
  • Parts 1
Complete, First published Mar 01, 2015
Làm thế nào để nhận ra nhau khi không còn ký ức?


“Điều đáng sợ nhất trong cuộc đời này không phải là cái chết. Đáng sợ hơn cái chết, đó là sự lãng quên.”


Xoay quanh câu chuyện của hai con người cố gắng tìm lại từng chút quá khứ, chiến đấu với chứng mất trí nhớ để cố nhận ra nhau, và cùng vượt qua hàng ngàn chướng ngại vật trên con đường tình nhiều chông gai để đến bên nhau lần nữa.

 “ Got To Believe ! ” là một câu chuyện ngập tràn những thổn thức về tình yêu và sự lãng quên…

Author : #TranqTranq =))
All Rights Reserved
Sign up to add Got To Believe ! to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[FULL] Chanh Mật Ong by _arthan_
31 parts Ongoing
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất. "Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?" "Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý. "Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?" Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời: "Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao." Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói: "Sao chẳng giống tao chút nào thế?" Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà. Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó. "Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy." "À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề. "Không có gì." Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp. ------------------- (1/3/2022) Bìa: Mật Ly tặng
You may also like
Slide 1 of 10
[FULL] Chanh Mật Ong cover
[ĐM/NP/H] Bia đỡ đạn dẫn đường bị nhóm kẻ điên nhòm ngó  cover
LINGORM - LAY ĐỘNG TIẾNG LÒNG cover
[Hết] Sau khi buông xuôi show thiếu nhi, tôi bỗng nổi tiếng - Tinh Đàm cover
2. [HOÀN] 💗Bé mù xinh đẹp cũng muốn làm pháo hôi sao? cover
6. [HOÀN]🌸Khi vạn người ghét bắt đầu lãng quên cover
[ĐM] Người anh em, cậu thơm quá! cover
Vú nuôi hết sữa rồi mà 🥺 (Song tính) cover
[BHTT - EDIT] [ABO]  XU SẮC ĐỘNG NHÂN cover
[ĐM-Edit] Sau khi địa chủ nhỏ bị ép về quê (sống lại) - Vô Biên Khách cover

[FULL] Chanh Mật Ong

31 parts Ongoing

Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất. "Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?" "Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý. "Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?" Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời: "Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao." Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói: "Sao chẳng giống tao chút nào thế?" Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà. Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó. "Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy." "À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề. "Không có gì." Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp. ------------------- (1/3/2022) Bìa: Mật Ly tặng