Story cover for Joshiryou no Kanrinin wo suru koto ni natta Ore by itachi0500
Joshiryou no Kanrinin wo suru koto ni natta Ore
  • WpView
    Reads 793
  • WpVote
    Votes 1
  • WpPart
    Parts 124
  • WpView
    Reads 793
  • WpVote
    Votes 1
  • WpPart
    Parts 124
Complete, First published May 05, 2023
Tên khác:
Chuyện là tôi vừa được cho ngồi chức quản lý tại một ký túc xá nữ, nhưng nói gì đi nữa thì đẳng cấp của cư dân nơi đây đã ở cái mức trời ơi đất hỡi mất rồi. Như thế này thì làm sao mà quen cho nổi

Tốt nghiệp từ một trường nghề chuyên dạy các ngành sáng tạo, Hirose Souta đã kiếm được việc làm cho mình một cách bình an vô sự, nhưng nơi ấy cũng chính là một công ty "đen"(1). Bằng một cách thần kỳ nào đó, Souta trụ lại đây được ba năm, nhưng khi mà thể xác lẫn tinh thần đã kiệt quệ thì anh chàng quyết định nghỉ hưu sớm. Trong điều khoản còn ghi là giữ bí mật về nơi làm việc... nhưng chàng ta rốt cuộc cũng chạy trốn thành công. Bốn tháng tiếp theo là khoảng thời gian quay về nhà bố mẹ nghỉ xả hơi, và đương lúc Souta tìm kiếm chỗ làm mới thì Rie - mẹ cậu - lại giới thiệu cho một nơi sau.

Bà nói rằng: "Mày làm quản lý cho ký túc xá bà mày đang kinh doanh dùm mẹ được không?".  Lý do được đưa ra là bà cậu phải nhập viện vì căn bệnh kinh niên trở nặng nên cần thêm nhân lực.

Cảm thấy thứ trách nhiệm nặng nề ở trước mắt, một đằng vì bản thân chưa từng đảm đương mấy vị trí quản lý bao giờ, Souta đã định khước từ lời đề nghị đó, nhưng nể mặt nhị vị phụ huynh đã săn sóc mình bấy lâu nay nên anh chàng đành gật đầu trong lưỡng lự.

Và rồi một quả bom đã được thả xuống...

"Mẹ nói trước cái này, ký túc xá mày sắp tới, chỉ có con gái sống ở đó thôi ấy."

Đúng thế, Souta sẽ ngồi chức quản lý tại một ký túc xá... dành cho nữ.

Một nữ sinh cao trung ngây thơ vô số tội, lạc quan yêu đời.
All Rights Reserved
Table of contents
Sign up to add Joshiryou no Kanrinin wo suru koto ni natta Ore to your library and receive updates
or
#224comedy
Content Guidelines
You may also like
[SukuFushi][JJK fanfic] Chữ Hỉ cho đôi ta by Astronas_
7 parts Complete
Dành tặng Mou yêu quý của chị <3 --------------------------------------------------------------------- Thầy Huệ vùng lên, đánh đổ ly thuốc nóng hổi trên bàn. Nước nóng vương lên bàn tay gã, nhuộm màu mảng thịt hồng. Nhưng trong đôi mắt đỏ ngầu của gã chẳng vương một tia đau đớn, tức giận trùm lấy đôi đồng tử màu máu. Tôi thấy bàn tay rắn chắc gã đấm mạnh xuống bàn, nghiên mực của thầy cũng theo đó vương vãi khắp nơi. Y gục mặt xuống bàn nghẹn ngào trong từng cơn nức nở, hô hấp đình trệ khó khăn khiến những tiếng ấm ức trong cuống họng hoà cùng tiếng thở đứt quãng. Người lớn chỉ bi thương như vậy khi trong nhà có người mất. Tôi nghĩ rằng nỗi đau chất chứa trong lòng thầy cũng đau đớn như mất đi một ai đó. Tôi cứ nghĩ Túc Na sẽ ở lỳ trong phòng của gã cho đến khi trời tối nhưng có vẻ như tôi đã nhầm. Bàn tay vẫn phồng lên vì vết bỏng khi nãy lại cẩn thận dâng lên một ly thuốc mới, lần này gã còn mang theo một chiếc khăn lông thỏ trắng ngần. Có lẽ thứ này đã khiến gã dành nhiều ngày trên núi rừng hoang vu. Bàn tay không bị thương khẽ nâng gương mặt người nọ, thấm khô những giọt nước mắt. Cẩn trọng quàng vào chiếc cổ mảnh dẻ một tấm khăn choàng mà gã đã nhờ người thêu dệt từ nhiều tấm lông thỏ ghép lại với nhau. Sầu bi cùng đau khổ đã rút cạn sinh lực của y, tôi biết rằng Túc Na đang nén lại cơn đau nơi bàn tay mình để nhẫn lại từng giây, kiên nhẫn từng phút múc từng thìa thuốc nóng, đổ vào miệng y như một đứa trẻ -T-ta xin lỗi
(Dekubaku) SIN by azura_shine
22 parts Complete Mature
"Cô gái ấy là điểm khởi đầu lại cho mối quan hệ giữa hai ta và bây giờ cũng chính là kẻ một tay đánh tan đi giấc mộng của những tháng ngày kí ức tươi đẹp đó" - Cậu tự cho rằng bản thân có đủ cái quyền hạn rời bỏ tớ ư, Kacchan? Không nói hai lời, những bàn tay to lớn sứt sẹo của hắn bỗng vươn đến thô bạo kéo cậu ra khỏi bồn nước ấm nóng nhuốm mùi màu tanh. Xuyên qua cánh cửa, Izuku trực tiếp ném cậu lên trên chiếc giường trắng trơn mặc sức thoả đáng tiếp tục cho những trò đùa trừng phạt tàn ác của mình. Katsuki cả một cỗ thân thể bầm tím cố gắng vùi mặt giấu mình vào trong chiếc gối ươn ướt nhăn nhúm dưới vai, những giọt nước sánh lắng đọng trên mái tóc vàng tro từ từ chảy xuống hoà tan với giọt lệ nơi khoé mắt đỏ au đang trực trào nức nở của cậu. Kẻ đang đè nghiến hành hạ trên thân thể cậu bây giờ đã không còn là Midoriya Izuku mà cậu quen biết nữa rồi. Deark đang toàn quyền nắm trong tay khả năng kiểm soát và thống trị thân thể đó. -Nhưng dù tớ có trở thành hình dạng gì thì cuối cùng cậu vẫn sẽ luôn luôn yêu tớ, phải không Kacchan? Đúng vậy. Katsuki từ trong cơn giày vò đay nghiến cũng không thể một tiếng phủ nhận lên lời, đó là lời hứa cuối cùng mà cậu đã dành tặng cho Deark. Katsuki nhắm nghiền mắt lại tự an ủi bản thân cố gắng hứng chịu toàn bộ cơn thịnh nộ dữ dội từ cơ thể phía sau của Izuku. "Sau tất cả mọi chuyện, đây mới chỉ là điểm khởi đầu"
[ Jujutsu ] Thuật thức là tưởng tượng triệu hoán thuật - Giai Phi Ngư by Ranpokohime
1 part Complete
Thể loại: Diễn sinh, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Manga anime , Xuyên việt , Dị năng , Ngọt sủng , Nhẹ nhàng , Duyên trời tác hợp , Linh dị thần quái , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Jujutsu Kaisen , Thân xuyên Thương điền sa lý nại, Tokyo cao chuyên nhất niên cấp học sinh. Ngày nọ ngủ đến nửa đường đột nhiên xuất hiện ở chú linh trong lĩnh vực, sa lý nại cùng ba cái ăn mặc quen thuộc chế phục thiếu niên hai mặt nhìn nhau. Thành công giải quyết chú linh sau, còn không có từ mờ mịt trung thanh tỉnh, sa lý nại liền nhìn đến chính mình vị kia ấu trĩ hoạt bát đồng kỳ biến thành thành thục đáng tin cậy bộ dáng, kính râm cũng đổi thành bịt mắt. "Xin hỏi ngươi thuật thức là?" "Tưởng tượng triệu hoán thuật, xem tên đoán nghĩa, chỉ cần là ta tưởng tượng ra tới, bất luận là chú cụ, chú linh vẫn là cái gì đều có thể triệu hồi ra tới." "Kia có thể triệu hồi ra năm điều số 2 thay ta đi làm sao?" Năm điều đột phát kỳ tưởng. "A...... Đại khái đi." Sa lý nại mục di. Đón mấy người tò mò ánh mắt, một con mèo trắng mắt lam bỗng nhiên xuất hiện. "Miêu --" Giơ tay cho dựa đến gần nhất năm điều lão sư một móng vuốt. ** Thiếu niên thời kỳ 5t5 có cái thần kỳ đồng kỳ, rõ ràng thuật thức rất có trưởng thành tính, lại chỉ biết mỗi ngày cầm chú cụ đi phía trước mãng. Hắn cùng kiệt thật vất vả đem nào đó ngu ngốc đồng kỳ giáo đến có thể một mình đối mặt đặc cấp chú linh, kiêu ngạo khắp nơi thổi phồng. Ngày nọ, ngu ngốc đồng kỳ lại đột nhiên đầy người thương thoáng hiện, tỉnh lúc sau nói cho bọn họ -- nàng xuyên qua
[Jujutsu] Miyamura Izumi vốn nên họ Inumaki by DammeiConvert
1 part Complete
Kế Okkotsu Yuta sau, chú thuật cao chuyên năm nhất lại nhiều ra một cái xếp lớp sinh. Theo năm điều ngộ nói, đây là hắn từ nào đó nguyền rủa sư tụ tập mà cứu trở về tới người sống sót. Tóc đen lam mắt, mặt rõ ràng rất đẹp, nhưng luôn dùng tóc ngăn trở, nhìn qua có điểm âm trầm, hơn nữa cùng chú ngôn sư mạt duệ cẩu cuốn gai giống nhau, thích che khuất nửa khuôn mặt, cho nên tổng có thể nhìn đến hắn mang theo khẩu trang. Cùng nhau thay quần áo thời điểm, còn có thể nhìn đến hắn cánh tay trái cùng eo sườn, lan tràn hợp với một tảng lớn mỹ lệ kỳ dị hình xăm. ...... Vì cái gì xếp lớp sinh thích mang khẩu trang đâu? -- vấn đề này ở phất trừ chú linh thời điểm được đến đáp án. ...... Tóc đen lam mắt thiếu niên nhẹ nhàng hít một hơi, sau đó đem khẩu trang câu đến trên cằm, cùng với chú lực ngưng tụ, trắng nõn hai má chậm rãi hiện ra thâm sắc hoa văn. Theo khóe môi lan tràn đi ra ngoài xà mục, mở miệng khi lưỡi trên mặt xà nha, ở đạm môi sắc làm nổi bật hạ phá lệ rõ ràng, còn phá lệ quen mắt. Ở mọi người động tác nhất trí quay đầu nhìn về phía chú ngôn sư đồng học bối cảnh trung, Miyamura Izumi mở miệng: 【 đừng nhúc nhích 】 ...... Cùng chú linh cùng nhau đọng lại, còn có bên cạnh vẻ mặt khiếp sợ, vừa mới kéo xuống cổ áo khóa kéo, chuẩn bị phun ra chú ngôn tiêu diệt chú linh chú ngôn sư mạt duệ, Inumaki Toge.
(JJK- Edit) Okkotsu Yuuta Chính Là Yêu Mà Không Dám Nói by yvla777
70 parts Ongoing
Rin biết thân phận nhiệm vụ giả của mình đã không còn là bí mật đối với hắn, hít sâu một hơi rồi nói: "Tôi có nhiệm vụ cần hoàn thành ở thế giới này." Okkotsu Yuuta nhìn cô nói: "Tôi cũng vậy." "Cái gì?" Rin sửng sốt, "Cậu cũng có nhiệm vụ?" "Ừm." "Nhiệm vụ gì?" "......" Okkotsu Yuuta không chớp mắt nhìn cô chăm chú, giây tiếp theo bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên. Rin theo bản năng lùi về sau nửa bước, ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt hắn trở nên sâu thẩm, sắc mặt cũng có chút trầm. Ánh nhìn của hắn làm Rin hoàn toàn không thể đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Okkotsu Yuuta nhận ra động tác nhỏ của cô, phía sau là cái bàn, tay cô lõa lồ chống lên nó, làn da trắng như phát sáng. Hắn tiến lên một bước, hầu kết lăn lộn rất nhỏ, giọng nói cũng thực nhẹ: "Tôi tới...... là tìm cậu đòi nợ." "...... nợ?" Rin có chút ngốc, những điểm hảo cảm đó đều đã quay về với hắn rồi mà? Okkotsu Yuuta đứng ở trước mặt Rin, tầm mắt dừng lại dưới chóp mũi cô, trong mắt là cảm xúc dây dưa không dứt. Cuối cùng hắn cũng không giải thích gì, cúi đầu tiến đến gần hơn. Ánh nắng mặt trời sau chín giờ vô cùng rực rỡ chói mắt, thân ảnh cao gầy của thiếu niên khiến tia sáng chiếu thành hai nửa, nắng ban trưa xuyên thấu qua ô vuông cửa sổ, quang ảnh ở trên bàn chiếu ra hình thoi, dường như khiến nó mọc ra một lớp vảy diễm lệ. Tay Rin nắm chặt cạnh bàn, giữa cằm bị ngón tay hắn vây chặt, trên môi là cảm xúc mềm ướt cùng hơi thở xa lạ khẽ run rẩy. --【 nợ tình 】 *** Bản edit chỉ đúng 60-70%
[Tổng mạn] Tử chi nhãn chú linh by yuukishura
6 parts Complete
Tác giả: Thành Uyên Văn Án: Yêu là nhất vặn vẹo nguyền rủa. Chết đi Usei bởi vì mẫu thân tuyệt vọng ái, ở chết rồi rơi xuống làm đặc cấp chú linh. Hiếm thấy bảo lưu lý tính Chú Linh tiên sinh tự nguyện bị phong ấn ở sau núi, bảo vệ mẫu thân phần mộ sống qua ngày. Hắn là chỉ chán chường mà không có bất kỳ công kích dục vọng nguyền rủa. Nhưng là nguyền rủa chính là nguyền rủa, sẽ không bị thế nhân tiếp nhận, huống chi hắn còn gánh vác đầy rẫy tội. Không cách nào tự mình kết thúc Chú Linh tiên sinh uể oải chờ đợi mình bị phất trừ một ngày kia. Mãi đến tận ngày nào đó, một cái 4 tuổi nữ hài lưu tiến vào phong ấn hắn trạch viện. Nàng như cái mặt trời nhỏ, mở to không sợ hãi chút nào thuần tuý con ngươi, hiếu kỳ đưa tay ra, không hề khúc mắc kéo lại hắn thật dài, đáng sợ cốt vĩ. Đứa bé kia là gia tộc chăn nuôi cơ thể mẹ, nắm giữ cùng mẫu thân tương tự thể chất, như không ngoại giới can thiệp, nàng sẽ nhất định đi tới đáng thương vận mệnh. Đồng dạng, đứa bé kia cũng là Usei thân là nguyền rủa cô tịch năm tháng bên trong, cái thứ nhất đồng ý tiếp thu sự tồn tại của hắn. Chú linh rời đi cấm địa. Hắn mang theo gia tộc chăn nuôi cơ thể mẹ, hắn kiếm về nữ nhi, không hề có một tiếng động rời khỏi nhà tộc. Cuộc sống mới bắt đầu rồi. . Vì kiếm tiền dưỡng đứa nhỏ, Chú Linh tiên sinh đội chán chường mặt mỗi ngày đều cần cần khẩn khẩn sáng tác vẽ vời. Sau đó không cẩn thận liền xông ra danh tiếng. # Chú Linh tiên sinh dưỡng tể & làm công hằng ngày # # ta yêu thích tác giả / mangaka lại là ch
You may also like
Slide 1 of 9
[SukuFushi][JJK fanfic] Chữ Hỉ cho đôi ta cover
Ti Ti Cài Tình (FULL) - Vũ Hân cover
(Dekubaku) SIN cover
[ Jujutsu ] Thuật thức là tưởng tượng triệu hoán thuật - Giai Phi Ngư cover
[Jujutsu] Miyamura Izumi vốn nên họ Inumaki cover
[ĐN_Tokyo Revengers] _Sweet_ [Bitter] cover
Oregairu (chính truyện) cover
(JJK- Edit) Okkotsu Yuuta Chính Là Yêu Mà Không Dám Nói cover
[Tổng mạn] Tử chi nhãn chú linh cover

[SukuFushi][JJK fanfic] Chữ Hỉ cho đôi ta

7 parts Complete

Dành tặng Mou yêu quý của chị <3 --------------------------------------------------------------------- Thầy Huệ vùng lên, đánh đổ ly thuốc nóng hổi trên bàn. Nước nóng vương lên bàn tay gã, nhuộm màu mảng thịt hồng. Nhưng trong đôi mắt đỏ ngầu của gã chẳng vương một tia đau đớn, tức giận trùm lấy đôi đồng tử màu máu. Tôi thấy bàn tay rắn chắc gã đấm mạnh xuống bàn, nghiên mực của thầy cũng theo đó vương vãi khắp nơi. Y gục mặt xuống bàn nghẹn ngào trong từng cơn nức nở, hô hấp đình trệ khó khăn khiến những tiếng ấm ức trong cuống họng hoà cùng tiếng thở đứt quãng. Người lớn chỉ bi thương như vậy khi trong nhà có người mất. Tôi nghĩ rằng nỗi đau chất chứa trong lòng thầy cũng đau đớn như mất đi một ai đó. Tôi cứ nghĩ Túc Na sẽ ở lỳ trong phòng của gã cho đến khi trời tối nhưng có vẻ như tôi đã nhầm. Bàn tay vẫn phồng lên vì vết bỏng khi nãy lại cẩn thận dâng lên một ly thuốc mới, lần này gã còn mang theo một chiếc khăn lông thỏ trắng ngần. Có lẽ thứ này đã khiến gã dành nhiều ngày trên núi rừng hoang vu. Bàn tay không bị thương khẽ nâng gương mặt người nọ, thấm khô những giọt nước mắt. Cẩn trọng quàng vào chiếc cổ mảnh dẻ một tấm khăn choàng mà gã đã nhờ người thêu dệt từ nhiều tấm lông thỏ ghép lại với nhau. Sầu bi cùng đau khổ đã rút cạn sinh lực của y, tôi biết rằng Túc Na đang nén lại cơn đau nơi bàn tay mình để nhẫn lại từng giây, kiên nhẫn từng phút múc từng thìa thuốc nóng, đổ vào miệng y như một đứa trẻ -T-ta xin lỗi