"Hỏng thì sửa thôi" Iwaizumi nói. "Làm sao vứt đi được", Iwaizumi nói, với điếu thuốc kẹp giữa hai ngón tay, với bộ đồng phục lao công hơi nhăn. Bạn cảm thấy ham muốn được đứng dậy và bác bỏ dấy lên trong mình, nhưng nó không quyến rũ được bạn khi tay của bạn đang mắc kẹt trong tay của anh. Đôi mắt xanh của anh cười vào đôi mắt nâu của bạn. Bạn không phản bác, dù bạn muốn thế, bởi vì bạn thích anh, bạn biết bạn yêu anh mất rồi, và cố giữ cho tâm trí mình ở lại trong hai mươi mét vuông xung quanh mình. Iwaizumi, Iwaizumi, Iwaizumi. Những giọt nước mắt của bạn yên nghỉ lại trong hơi ấm của vòng tay anh.