Story cover for [Oneshot] Hàng xóm trên tầng thượng by callmeyourruoc_qh007
[Oneshot] Hàng xóm trên tầng thượng
  • WpView
    Reads 337
  • WpVote
    Votes 33
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 337
  • WpVote
    Votes 33
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published May 27, 2023
Mature
Trước hai tuần, Hải Lân bảo tôi rằng nhỏ phải về lại quê, nghe tin đó lòng tôi buồn ơi là buồn, nỗi buồn không chỉ thể hiện qua cử chỉ quyến luyến của tôi mà còn tràn ra khỏi mắt tôi, thấy Hải Lân đeo hành lý trên vai, nó đứng bên kia bờ rào nhìn tôi đang sụt sùi, bấy giờ tôi chẳng biết tôi là chị hay Hải Lân mới là chị đây. Hải Lân nãy giờ vẫn không nói gì hết, nó vẫn nhìn tôi và cứ để mặc cho tôi khóc.

- Chị khóc mà Hải Lân cũng nhìn chị nữa hả? Tôi đưa tay quệt nước mắt.

- Em vẫn còn câu hỏi muốn chị trả lời. Hải Lân nhỏ nhẹ.

- Bây giờ mà cũng còn có cái để hỏi sao, em đúng là cái đồ ham học. Em muốn hỏi gì, chị thấy nãy giờ em có cầm sách đâu.

- Em đâu có hỏi trong sách đâu. Hải Lân thản nhiên đáp.

- Chứ em muốn hỏi gì.

Tôi hồi hộp vì rất lâu sau đó Hải Lân vẫn chưa lên tiếng, mãi đến khi tôi nín khóc hẵng thì Hải Lân mới nhìn tôi, một ánh nhìn mà tôi đã thấy thân thuộc từ rất lâu rồi.

- Chị đã thích ai chưa?

- Hả, em nói gì, chị nghe chưa rõ lắm? Tôi vảnh tai cố gắng nhớ lại lời vừa nãy của Hải Lân nhưng tất cả đã muộn vì Hải Lân chỉ lắc đầu rồi cười trừ.

- Thôi bỏ đi, em quên rồi. Hè năm sau em lại lên chơi với chị. 

Hải Lân đưa ngón tay út của nhỏ qua khung hàng rào, thấy thế tôi cũng bèn đưa ngón tay mình tiến tới. Thế là chúng tôi đã thiết lập một lời hứa, tôi gọi đó là một lời hứa mùa của hạ năm ấy vì đó là lời hứa duy nhất mà tôi không thể nói' Thật!' một cách chắc nịch cho Hải Lân cũng nhưng chẳng bao giờ có thể đợi Hải Lân trở lại để thực hiện đượ
All Rights Reserved
Table of contents
Sign up to add [Oneshot] Hàng xóm trên tầng thượng to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[Hoàn] Thanh mai kề bên trúc mã by Blogtieucongtu
6 parts Complete
- Truyện: Thanh mai kề bên trúc mã - Tác giả: Hoành Nhất - Dịch: Uất Kim Hương - Beta: BachPhiUyen - Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng không tự ý repost. - Giới thiệu: Năm đó khi tôi gặp Cố Tả, cậu ấy 6 tuổi, tôi 7 tuổi, có một cậu nhóc đằng sau, cậu ta vẫn còn thò lò mũi xanh theo chân tôi rồi luôn miệng gọi chị ơi. Lúc đó, tôi không hề muốn dẫn cậu ta đi chơi, một đứa trẻ vừa từ quê lên phố, bởi vì không được chăm sóc tốt nên vừa đen vừa gầy, thấp hơn những đứa trẻ 6 tuổi khác hẳn một cái đầu. Mặc bộ quần áo mới mua, từ ống tay áo trắng được xắn lên gọn gàng lộ ra những ngón tay nứt nẻ thô ráp, so sánh cậu ta với bộ quần áo kia, trông không có gì ăn nhập với nhau cả. Rõ ràng là một bộ trang phục đắt tiền vậy mà cậu ta mặc lên lại trông rất rẻ mạt. Cho nên khi mẹ tôi dắt đứa trẻ này đến trước mặt tôi, bảo tôi phải đưa nó đi chơi, còn giao cho tôi nhiệm vụ coi cậu ta như em trai ruột, tôi đã từ chối. Hồi đó tôi được coi như đại ca của mấy đứa trẻ con trong ngõ, dẫn một đám những đứa bằng tuổi đi làm mưa làm gió ở khu vực đó, nào là trèo cây bắt chim rồi dù cho người ta không động gì đến mình cũng đi đập cửa kính nhà họ. Một nhân vật có tiếng tăm như tôi mà lại dẫn theo một đứa gầy tong gầy teo, lại quê mùa một cục như vậy, không phải sẽ bị người ta cười chết hay sao? Dù sao thì lúc đó vẫn chỉ là một đứa trẻ 7 tuổi, sao lại có thể thắng nổi mẫu thân đại nhân, sau vài lần dụ dỗ, đe doạ không thành, mẹ tôi đã dùng đến gia pháp, cũng chính l
Một Con Rùa Đen Yêu Thầm [ ĐM/ Hoàn] by suong_tuc
35 parts Complete
Hán Việt: Nhất chỉ ô quy đích ám luyến Tác giả: Dịch Tạc Tình trạng: Hoàn thành Tình trạng edit: Hoàn thành Nguồn: convert DuFengYu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, có H, 1v1, Đơn hướng yêu thầm CP: Thành thục mị lực khống chế dục cường công X nhát gan chướng ngại giao tiếp thụ Thẳng bẻ cong ( Theo tui là anh công tự bẻ cong mình, bé thụ nhà tui mềm mại, yếu ớt thế kia sao bẻ nỗi sắt thép như ổng.) Thế giới của Hứa Trì Quy chỉ toàn màu xám trắng, nho nhỏ luẩn quẩn một vòng tròn, đã từng có một đoạn thời gian rất dài, chỉ vì Hạ Tranh mà dừng chân nơi thế giới này, y không tự chủ được mà trộm đi theo ánh sáng, vẫn luôn đi cho dù.....phía trước tựa hồ không có điểm cuối. Sau lại có một ngày, Hạ Tranh rời đi cái thành phố nhỏ bé này. Hứa Trì Quy không có đi theo hắn, y một lần nữa lùi về mai rùa của chính mình, năm này tháng nọ núp vào. Hứa Trì Quy nghĩ: Hạ Tranh, gặp lại sau, cảm ơn người đã bồi em đến năm mười sáu tuổi. Nếu sau này người còn trở về nơi đây, chỉ hy vọng...... Người có thể nhìn đến em, biết đến em, gọi tên em một tiếng. Ở chung, đơn hướng yêu thầm, chua chua ngọt ngọt. ( Truyện được dịch với mục đích Phi Thương Mại, chưa có sự cho phép của tác giả) (Editor không biết tiếng Trung, bản dịch chỉ đúng 60-70%)
Ký Ức Chiều Tà by Yeon392004
11 parts Complete
Tác giả: Hoan Hoan Hỉ Hỉ Nguồn: Sàn Truyện Cô giữ trọn mối tình đầu suốt sáu năm Sáu năm trước cô gặp a nh h ở Mỹ, mối tình đơn phương không kết trái, cô đau buồn vô hạn. Tình cảm là thứ không thể kiểm soát, hạnh phúc có thể tồn tại bao lâu. Cô và anh, họ có thể trọn đời trọn kiếp, mãi mãi không rời? Đoạn nhỏ 1 Dưới ánh chiều tà đỏ rực, anh nhìn cô, anh nói:''Mỗi người chỉ có một trái tim, tự đau cho mình còn chưa xuể, em không yêu lấy mình thì ai sẽ yêu em". Câu nói đó cô nhớ ở trong tim rất lâu. Sáu năm sau, cô trưởng thành hơn, cô gặp lại anh, ký ức ngày nào, bóng hình ngày nào, mặc dù cô đã cố vùi sâu trong tim, nhưng anh vẫn hiện lên trước mắt cô dưới ánh chiều tà, nhình cô, lạnh lùng cự tuyệt. - Sara, em nói anh hãy quên đi, nhưng, em xem, vốn dĩ không quên được truyện này. Nếu anh đã làm tổn thương em nhiều như thế, thì bây gìơ anh trở về rồi, hãy để anh bù đắp cho em ? Đoạn nhỏ 2: Trương Kì chăm chú nhìn cô, chậm rãi nói: " Chúng ta hôn thì cũng hôn rồi, giường cũng đã lên rồi. Em không kết hôn với tôi thì còn lấy được ai? Có ai nghe thấy lời cầu hôn mà còn gắt gỏng như em không? Mau xuống đây, chúng ta cùng đi đăng kí!"
Đợi anh trong ngày nắng hạ by IvyIvy1364
44 parts Ongoing
"Tôi chẳng rõ có phải là trời sắp đặt hay không, nhưng tôi biết gặp được anh chính là may mắn mà tôi gom góp cả đời này." "Thật ra tôi có một bí mật nho nhỏ, bí mật mà tôi không dám để cho ai biết. Thật ra tôi rất thích anh, thích Nguyễn Duy Tùng, thích anh trai hàng xóm lúc nào cũng dịu dàng và ấm áp của tôi." ____ Đợi anh trong ngày nắng hạ vì ngày đó ngồi sau yên xe anh, hóa ra mùa hạ cũng không khó chịu đến thế. Năm ấy có một cô bé nép vào sau lưng anh, lắng nghe trái tim đập từng nhịp bình ổn, trong khi trái tim mình lại đang ồn ào như muốn nhảy ra ngoài. Không biết qua bao lần lá rơi mưa đổ, mong vào một ngày hạ buông nắng vàng rực rỡ, tôi vẫn có thể lại ở đó chờ anh, lai tôi trên chiếc xe đi qua từng con đường, ngõ nhỏ. ____ Tôi cười, với lấy cánh tay anh rồi lắc mấy cái. Thật ra tôi không biết hoàng tử nào trên đời cả, nhưng chắc chắn chàng hoàng tử mà tôi muốn ở cạnh chính là anh. "Anh Tùng, sau này anh cưới em được không?" ____ Note: Mọi chi tiết trong truyện đều là tưởng tượng của tác giả, không mang giá trị tham khảo trong bất kể trường hợp nào. ____ Couple: Trần Hải Ninh x Nguyễn Duy Tùng Em gái hàng xóm x Anh trai nhà bên
[ Fanfic- Hoàn] Hộc Châu phu nhân - Nhân sinh không lường trước by Linhlee02012003
16 parts Complete
"Nếu như ta có thể gặp nàng sớm hơn, lúc ta đang ở những ngày tháng tươi đẹp của tuổi trẻ, thì tốt biết mấy." Hải Thị nhìn hắn, ánh mắt thâm tình đầy xúc động. Nàng cố cho nước mắt không trào ra, trước mặt hắn giữ gìn nụ cười tươi tắn nhất. Mặc dù nàng biết rằng nụ cười này có khi còn xấu hơn cả khóc. Nàng nhớ đêm đó hắn nằm trên đùi nàng, an nhiên nhắm mắt chìm vào giấc mộng thiên thu. Đêm đó là một đêm rất dài, dài với Hải Thị, cũng là một đêm dài với hắn. Hải Thị vuốt ve mái tóc của hắn, mặc cho trong lòng như có vạn kim đâm kể cho hắn nghe những thứ mà nàng thường mơ tới, kể cho hắn nghe nàngđã từng tưởng tượng rất nhiều lần, chỉ duy nhất lần này là không. Tưởng chừng chuyện tình này đến đó là hết, nhưng không. Vận mệnh trớ trêu một lần nữa đưa nàng về quá khứ, trở thành một Tô Hải Châu với thân phận hoàn toàn khác biệt, nàng như được sống lại, một lần nữa tìm trăm đủ mọi cách tiến vào trái tim hắn. P/S: Sau khi xem hai tập cuối của Hộc Châu mình đã rất xúc động, và chính mình là một author, nên việc thoát cảm xúc nhân vật sẽ khó hơn rất nhiều. Bởi vậy mình đã viết ra Fanfic này để những bạn nhạy cảm như mình đọc, thỏa mãn tinh thần của chúng ta về một mộng tưởng và một kết cục tốt đẹp khác. Ai thấy ổn thì mình cảm ơn, còn nếu mình có viết không hay thì mong mọi người không buông lời cay đắng. Mình khá là cố chấp, không viết xong thì mình sẽ không thể thỏa mãn được. Tất cả đều là trí tưởng tưởng của mình, mong fan nguyên tác hiểu và không ném đá.
Trái cấm thơ ngây by bangtuyetlanh
30 parts Complete Mature
"Tôi mới 18 tuổi, anh . . . . không được làm bậy!" Cô sợ hãi nói sự thật. "Nực cười! Làm tình nhân thì tuổi tác lớn nhỏ không hề liên quan." Hắn tùy tiện nói. "Anh. . . .Thật là tàn nhẫn!" Cô càng sợ hãi chỉ trích hắn. "So với cha cô e rằng tôi còn chưa bằng được!" Hắn oán hận nói. "Anh nhất định là hiểu lầm cha tôi, tôi . . . . " Cô phải thay cha hóa giải hận thù này. "Tôi sẽ không tha thứ cho ông ta, trừ phi . . . . cô thay ông ta chuộc lỗi." Giờ phút này hắn chỉ muốn nếm thử tư vị của cô. "Mau!" Hắn lạnh lùng ra lệnh, "Cởi quần áo của cô ra." Vừa nói tay hắn liền động thủ giúp cô cởi y phục. "Anh muốn gì?" Cô kinh hãi dùng bàn tay nhỏ bé che dấu nơi bị hắn xé rách áo. Hai tay hắn tà ác xoa bóp trên ngực của cô, " Xem ra cô thật sự không làm cho tôi thất vọng." Hắn rất hài lòng cái "nhỏ bé" của cô, bàn tay không khách khí đi tới phía bụng cô. "Anh . . . . Không được, mau dừng tay!" Hắn làm sao có thể chạm vào nơi đó của cô chứ? "Tôi muốn làm gì thì làm, mỗi một tấc trên người cô đều là của tôi." Hắn bá đạo tuyên bố. Hắn tà ác dùng ngón trỏ dò xét nơi u cốc thần bí, đắc ý bởi sự chặt chẽ của cô. "Thật là đau a!"Cô co rúm người, né tránh sự xâm lấn cuồng hãn của hắn. "Lần sau cô sẽ còn đau hơn." Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt, đột nhiên quyết định sẽ không trêu chọc cô nữa. Kỳ lạ? Cô là con gái của kẻ thù, hắn đáng lý phải tiếp tục ra sức hành hạ cô. Cho đến khi hắn chán ghét cô, một cước đá văng cô đến một nơi thật xa. Vì sao hắn còn chưa chính thức ăn xong cô, trong lòng đột nhiên nổi lên một ch
Phía Sau Em Là Đại Dương  by linhuchiha66
26 parts Complete
Tác giả: Linh Uchiha-Hồng Zoro Thể loại: Ngôn Tình, txvt, thể thao điện tử Số chương: 26 Văn án: Lần này Dạ Thiên Hoài lấy hết quyết tâm và can đảm cả đời ra để nói: "Khoảng khắc cậu bước lên bục phát biểu đại diện cho năm hai, nghe những lời văn hay như thơ như nhạc của cậu. Tớ liền biết trái tim này không thuộc về riêng bản thân tớ nữa rồi. ****** Mô tả và cảm nhận của tác giả... Nếu im lặng có thể biến thành những giọt nước, thì có lẽ anh đây đã bỏ lại tới một đại dương xanh. " Nếu không phải người mình mong muốn, thì cả đời này có yêu ai cũng không thấy vui vẻ. Nếu không phải người mình chờ đợi thì ở bên ai cũng không thấy bình yên." Thanh xuân tựa như bản thân có thể nắm trong tay tất cả, nụ cười tươi sáng của các bạn học, sự ngạo mạn bất cần của tuổi thiếu niên, thiếu niên với tình yêu trong sáng thuần khiết. Bây giờ bản thân chỉ nhìn thấy những góc cạnh của cuộc đời, sự nhiệt huyết năm nào, những lời ngọt ngào khi ấy hóa vào hư không. Trả Cá Về Lại Với Nước Tôi Trả Anh Về Với Người Anh Yêu... ------ Đôi lời tác giả: 🥲 chỉ là cảm hứng nhất thời, có gì sai sót mọi người cứ nhận xét ạ.... (tất cả các ảnh trong truyện điều có nguồn từ Pinterest)
Hoàng khúc Mệnh Bi Oan by NGUYENHOANGANHTAM
18 parts Complete Mature
Trích đoạn 1 Chuyện kể về một con thanh xà nhỏ, có ước mơ trở thành môn đệ của Đông Hải long cung, có hình dạng của con người. Ta tự hỏi, mình tại sao phải làm Long nữ. Ta tự trả lời chính mình, không phải đã nói rồi sao, ta mơ ước có được hình dạng của con người. Ta hỏi mình vì cái gì muốn thành người. Để nhìn đẹp đẽ hơn? Trích đoạn 2 : Ngàn năm trước, chiến loạn tam quốc , nhân sinh lầm than, sinh linh đồ thán, y tài cao hơn người, thiếu niên đắc chí khinh cuồng, mười lăm tuổi cầm quân đánh giặc, tung hoành xa trường năm năm trở thành chiến thần tam quốc. Hai mươi tuổi quân lâm thiên hạ, dẹp yên chiến loạn trở thành một trong tam đại đến vương, danh xưng Đan Nguyệt Ngàn năm trước, nàng bạch y xuất trần, khuynh thành khuynh quốc dung nhan, một nụ cười làm điên đảo nhân thế. Một câu nói đủ xoay chuyển càn khôn, nàng là hậu duệ cuối cùng của Nguyệt tộc, mang trong mình thần lực có khả năng tiên tri mọi việc. Y, lãnh nghễ tàn khốc, duy độc đối nàng dùng tình thật sâu Nàng, cao ngạo lạnh nhạt, đến cuối cùng lại nới với y ba tiếng " ta yêu ngươi" Mười lăm tuổi sơ ngộ, năm năm quen biết, năm năm tương tư, mười lăm năm cô độc, đến cuối cùng...là yêu, là si, là hận, là quyến luyến, là chấp niệm hay là vấn vương? Dùng tình chờ đợi ngàn năm, rốt cuộc có được tương phùng như nguyện ? Và rốt cuộc, thế gian này thật sự có ái tình say đắm khắc cốt ghi tâm đời đời kiếp kiếp sao?
You may also like
Slide 1 of 9
[Hoàn] Thanh mai kề bên trúc mã cover
Một Con Rùa Đen Yêu Thầm [ ĐM/ Hoàn] cover
[ĐM-Edit] Sống lại thành trân quý trong tay đế vương - Tứ Mặc cover
Ký Ức Chiều Tà cover
Đợi anh trong ngày nắng hạ cover
[ Fanfic- Hoàn] Hộc Châu phu nhân - Nhân sinh không lường trước cover
Trái cấm thơ ngây cover
Phía Sau Em Là Đại Dương  cover
Hoàng khúc Mệnh Bi Oan cover

[Hoàn] Thanh mai kề bên trúc mã

6 parts Complete

- Truyện: Thanh mai kề bên trúc mã - Tác giả: Hoành Nhất - Dịch: Uất Kim Hương - Beta: BachPhiUyen - Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng không tự ý repost. - Giới thiệu: Năm đó khi tôi gặp Cố Tả, cậu ấy 6 tuổi, tôi 7 tuổi, có một cậu nhóc đằng sau, cậu ta vẫn còn thò lò mũi xanh theo chân tôi rồi luôn miệng gọi chị ơi. Lúc đó, tôi không hề muốn dẫn cậu ta đi chơi, một đứa trẻ vừa từ quê lên phố, bởi vì không được chăm sóc tốt nên vừa đen vừa gầy, thấp hơn những đứa trẻ 6 tuổi khác hẳn một cái đầu. Mặc bộ quần áo mới mua, từ ống tay áo trắng được xắn lên gọn gàng lộ ra những ngón tay nứt nẻ thô ráp, so sánh cậu ta với bộ quần áo kia, trông không có gì ăn nhập với nhau cả. Rõ ràng là một bộ trang phục đắt tiền vậy mà cậu ta mặc lên lại trông rất rẻ mạt. Cho nên khi mẹ tôi dắt đứa trẻ này đến trước mặt tôi, bảo tôi phải đưa nó đi chơi, còn giao cho tôi nhiệm vụ coi cậu ta như em trai ruột, tôi đã từ chối. Hồi đó tôi được coi như đại ca của mấy đứa trẻ con trong ngõ, dẫn một đám những đứa bằng tuổi đi làm mưa làm gió ở khu vực đó, nào là trèo cây bắt chim rồi dù cho người ta không động gì đến mình cũng đi đập cửa kính nhà họ. Một nhân vật có tiếng tăm như tôi mà lại dẫn theo một đứa gầy tong gầy teo, lại quê mùa một cục như vậy, không phải sẽ bị người ta cười chết hay sao? Dù sao thì lúc đó vẫn chỉ là một đứa trẻ 7 tuổi, sao lại có thể thắng nổi mẫu thân đại nhân, sau vài lần dụ dỗ, đe doạ không thành, mẹ tôi đã dùng đến gia pháp, cũng chính l