Story cover for Series Yêu Thầm by ngocminhuyen
Series Yêu Thầm
  • WpView
    Reads 23
  • WpVote
    Votes 0
  • WpPart
    Parts 2
  • WpView
    Reads 23
  • WpVote
    Votes 0
  • WpPart
    Parts 2
Ongoing, First published Jul 05, 2023
Tôi vô tình lướt thấy câu này đâu đó trên mạng:

"Yêu thầm giống như đứng ở ngã ba với tín hiệu đèn vàng. Tiến thì sợ người ấy bật đèn đỏ. Lùi thì sợ bỏ lỡ đèn xanh"

Chính tôi cảm thấy, mình thật mâu thuẫn.

Tôi muốn tình cảm này sẽ kết trái, nhưng lại sợ vì nó mà đánh mất cậu ấy. Có lẽ đó là đáp án của tôi.
All Rights Reserved
Sign up to add Series Yêu Thầm to your library and receive updates
or
#90zhihu
Content Guidelines
You may also like
Ngọt ngào mang tên anh! by HaTran133094
30 parts Complete
Đây là câu chuyện về một cô gái, chấp nhất với môi tình đầu không hồi kết. Năm năm thanh xuân chỉ mong trả cho lỗi lầm tự tạo trong quá khứ. Đến khi buông tay, ẩn mình vào thế giới riêng thì người đàn ông xa lạ đột ngột bước tới. Anh mang đến xúc cảm, sắc màu thi vị cho cuốn nhật kí đen trắng. Vẽ vào đó ôn nhu, săn sóc, nâng niu và trân trọng. Cho cô cảm giác "anh chỉ vì em mà tạo yên bình". Dường như mọi đắng cay lúc trước, cũng vì anh mà hóa ngọt ngào. Nhưng thời gian ngắn ngủi, bức màn quá khứ bị vén lên, bắt hai người đối diện với thứ duyên nợ nghiệt ngã qua tấm gương hiện thực tàn khốc. Cô ép mình buông tay, hèn nhát trốn chạy vì sợ anh đau khổ. Anh lại dằn vặt bản thân không dám tìm cô bởi sợ cô đau thương. Cuối cùng ai vì ai mà tạo nên cục diện rối ren đó. Phải chăng họ đều vì đối phương mà tự o bế bản thân mình? Tuổi trẻ mỗi người có bao nhiêu mà lãng phí? Gặp nhau đã khó bên nhau lại càng khó hơn. Chúng ta chẳng ai biết chắc điều gì là vĩnh cửu, thứ gì là bất biến. Nhưng nếu không sống vì hôm nay, liệu rằng ngày mai sẽ không hối hận? Ta không thể thay đổi được quy luật, không cứu vãn được quá khứ, cũng chẳng biết trước được tương lai. Nhưng lại có thể quyết định màu sắc của hiện tại. Vậy liệu hai con người cô độc và đồng cảm, lại vướng duyên vướng nợ, có thể cùng nhau tạo một sợi dây liên kết với cuộc đời đầy sóng gió này? Sẽ vực nhau dậy khỏi những mệt mỏi, chông gai, và đau thương chồng chất?
Song sinh - Tĩnh Hải Vô Ba by mattukhiem
2 parts Complete Mature
Tôi ném bút xuống nhảy lên giường bóp cổ anh ấy. "Anh, em và anh đều là do mẹ sinh ra, tại sao anh lại thông minh hơn em chứ?" "Có lẽ là lúc ở trong bụng mẹ, anh hấp thu nhiều dinh dưỡng hơn em!" Anh mặc cho tôi bóp cổ, chỉ khẽ nhích về phía sau đổi một tư thế khác để tôi có chỗ tựa rộng hơn .... "Uyển Uyển, lần này tất cả nguyện vọng em đều điền trường đại học ở thành phố A đi!" Anh hai đột nhiên phun ra một câu như vậy. "Tại sao? Trường ở đây học không tốt sao?" Trường đại học ở thành phố A khó thi đậu hơn trường đại học ở đây nhiều. "Anh không yên tâm để em ở nhà một mình!" .... "Anh ơi, thật là sợ, đến khi nào cái đó âm thầm lộ ra hết rồi thì anh kêu em nha" "Anh hai, thật là khủng khiếp, hôm nay em có thể ngủ với anh hay không!" "Anh à, ngày mai anh muốn đi đâu?" "Anh à, quyển sách này rất hay sao?" "Anh à, chúng ta đi đâu chơi trước đây?" "..." "Anh à, em là em gái của anh, anh đang làm gì vậy!" Và rồi câu chuyện tình yêu cấm luyến được mở ra, khi đứng giữa tình yêu, gia đình và nghị luận xã hội họ phải đối mặt như thế nào, quyết định của họ ra sao, thì hãy theo dõi từng diễn biến qua câu truyện "Song Sinh " của Tĩnh Hải Vô Ba. *P/S: Lưu ý họ không phải anh em ruột
Đn lookism- IQEQ by VanAnhNgcNguyn057
12 parts Ongoing
Một ngày đẹp trời nọ tôi nhận ra, cái thằng đứng đầu khối trường tôi. Trường Moonsung. Ừ, cái thằng đầu đỏ ngầu trẩu kia ấy, nó là một nhân vật trong bộ truyện tranh. Cái bộ Manhwa đánh nhau sứt đầu mẻ trá sướt muớt rồi bê đê thì úi dồi ôi cùng tình tiết vẩn bựa phản ánh mặt xấu của xã hội . Và úm bla ế bloo toi là nhân vật quần chúng còn thằng kia , là nhân vật đóng góp trong truyện. Tức là nó là một phần để biến cốt truyện hấp dẫn kịch tích hơn . Còn tôi thì có hay không kệ... Thế giới này là một câu chuyện, đó là điều tôi nơs , còn nội dung ? Aiza dẹp dẹp, nhân vật có khi còn đỡ hơn chút. Không sao , ổn. Cho đến một ngày tôi nhận ra thêm một điều nữa cá bộ chuyện này còn liên kết với nhiều bộ khác nữa. " Cậu làm người yêu tôi đi." Jihoon tha thiết nói với tôi. " Muốn lôi tôi ra làm trò đùa thì ít nhất cũng phải bảo bạn cậu tém tém giấu kĩ chút để khúc cuối còn cười." " Tôi nói thật tôi thích cậu." " Ừm tìm người tên cậu rồi ngỏ đi . Bạn học sẽ ok thôi." Sau này cậu ta tự tiện công khai tôi là người yêu cậu ta, người nuôi dưỡng cậu ta tìm đến nhà tôi, bạn cậu ta tìm đến tôi. Tôi cùng con gái của người nuôi dưỡng cậu ta đang người nằm kẻ ngủ cuộn tròn tong một cái chăn nhìn kiểu gì cũng mờ ám. " heaujo..." " Soo- Jung." "... cái quái?" " Thích lắmmmm." "... Thích cái gì?" Tôi mấp mớ, chẳng hiểu động lực nào truyền cảm hứng cho hành động xấu hổ tiếp, tôi chồm người lên ôm đầu cậu ấy còn dụi dụi mấy cái. " Cái này... nè." Thứ lỗi đêm qua thức trắng viết kịch bản đem bán
You may also like
Slide 1 of 7
Ngọt ngào mang tên anh! cover
Song sinh - Tĩnh Hải Vô Ba cover
 [Hoàn] [Longfic] [ChanBaek] Vợ à! Cho Phép Anh Đưa Em Vào Tim Nhé  💓  cover
[Wenrene] Đừng để lỡ nhau cover
|| Vkook / Chuyển Ver || Ba Nuôi cover
DƯỚI ĐỐNG HOANG TÀN cover
Đn lookism- IQEQ cover

Ngọt ngào mang tên anh!

30 parts Complete

Đây là câu chuyện về một cô gái, chấp nhất với môi tình đầu không hồi kết. Năm năm thanh xuân chỉ mong trả cho lỗi lầm tự tạo trong quá khứ. Đến khi buông tay, ẩn mình vào thế giới riêng thì người đàn ông xa lạ đột ngột bước tới. Anh mang đến xúc cảm, sắc màu thi vị cho cuốn nhật kí đen trắng. Vẽ vào đó ôn nhu, săn sóc, nâng niu và trân trọng. Cho cô cảm giác "anh chỉ vì em mà tạo yên bình". Dường như mọi đắng cay lúc trước, cũng vì anh mà hóa ngọt ngào. Nhưng thời gian ngắn ngủi, bức màn quá khứ bị vén lên, bắt hai người đối diện với thứ duyên nợ nghiệt ngã qua tấm gương hiện thực tàn khốc. Cô ép mình buông tay, hèn nhát trốn chạy vì sợ anh đau khổ. Anh lại dằn vặt bản thân không dám tìm cô bởi sợ cô đau thương. Cuối cùng ai vì ai mà tạo nên cục diện rối ren đó. Phải chăng họ đều vì đối phương mà tự o bế bản thân mình? Tuổi trẻ mỗi người có bao nhiêu mà lãng phí? Gặp nhau đã khó bên nhau lại càng khó hơn. Chúng ta chẳng ai biết chắc điều gì là vĩnh cửu, thứ gì là bất biến. Nhưng nếu không sống vì hôm nay, liệu rằng ngày mai sẽ không hối hận? Ta không thể thay đổi được quy luật, không cứu vãn được quá khứ, cũng chẳng biết trước được tương lai. Nhưng lại có thể quyết định màu sắc của hiện tại. Vậy liệu hai con người cô độc và đồng cảm, lại vướng duyên vướng nợ, có thể cùng nhau tạo một sợi dây liên kết với cuộc đời đầy sóng gió này? Sẽ vực nhau dậy khỏi những mệt mỏi, chông gai, và đau thương chồng chất?