Story cover for [SGP][fanfic][AU][BângQuý]Gió mùa hè by Lynna_minmin97
[SGP][fanfic][AU][BângQuý]Gió mùa hè
  • WpView
    Reads 11,143
  • WpVote
    Votes 1,219
  • WpPart
    Parts 10
  • WpView
    Reads 11,143
  • WpVote
    Votes 1,219
  • WpPart
    Parts 10
Complete, First published Jul 18, 2023
Một cơn gió thổi nhẹ giữa mùa hè nóng bức
Một chút hoài niệm giữa anh và em lúc hai ta còn trên ghế nhà trường

-Lynna-
All Rights Reserved
Sign up to add [SGP][fanfic][AU][BângQuý]Gió mùa hè to your library and receive updates
or
#230school
Content Guidelines
You may also like
CAPUCCINO VÀ EM by onlylovegiu
4 parts Ongoing
Có những buổi chiều trôi qua chậm hơn bình thường như thể mặt trời cũng ngần ngại rời đi. Có những góc quán vắng, nơi ánh sáng cứ nấn ná mãi ở mép bàn gỗ cũ. Và có những con người bước vào đời nhau không vội vã nhưng cũng chẳng ồn ào, chỉ bằng một ánh nhìn đủ lâu và một câu nói đủ dịu dàng để lưu lại. Em đến như một ngọn gió mỏng, thổi qua bờ vai ai đó giữa mùa chớm lạnh để lại sau lưng mùi tóc dịu ngọt và nụ cười trong veo, dễ khiến người khác không kịp phòng bị. Em mang theo mùi gió, màu áo trắng, sự vụng về đáng yêu và cả chút bướng bỉnh khiến người ta không nỡ nghiêm khắc thật lòng. Thế nhưng chẳng hiểu sao mỗi lần em bước vào, mọi thứ dường như đều chậm lại. Chị vẫn ngồi ở góc bàn quen, vẫn gọi Capuccino nóng, vẫn đọc sách hoặc chẳng làm gì cả, chỉ ngồi đó để mặc thành phố trôi qua phía sau khung cửa sổ. Rồi em xuất hiện như một nét mực chưa kịp khô đã in sâu vào trí nhớ, như một nốt nhạc lạc giữa khuôn nhịp tĩnh lặng. Từ một cái chạm nhẹ vào vai, một lời nhắc ngủ sớm, một tấm danh thiếp viết tay và một tin nhắn gửi lúc khuya, họ dần bước vào thế giới của nhau. Không tên, không ràng buộc, chỉ có những quan tâm rất khẽ và những dịu dàng được dạy nhau bằng kiên nhẫn. Capuccino và Em là bản tình ca pha bằng ánh sáng, bằng ký ức, bằng nhịp đập không đều của hai người từng nghĩ rằng mình đã quen với cô đơn. Rồi một ngày, không ai nói ra nhưng họ đều biết mùa đông năm đó không còn lạnh như trước.
You may also like
Slide 1 of 18
CAPUCCINO VÀ EM cover
Yêu em trọn đời cover
| Stray Kids | 𝑫𝒆𝒂𝒓 𝑺𝒂𝒏𝒕𝒂, 𝑨𝒃𝒐𝒖𝒕 𝑻𝒉𝒂𝒕 𝑾𝒊𝒔𝒉... cover
Hạ tàn cover
[ friendly rivalry/hyebin ] - wildflower cover
[ Bâng Quý ] Vẽ Ngọc Thành Ma cover
[SGP Jiro] Nghìn năm một ánh dương cover
[OHMNANON] THỜI TIẾT TÌNH YÊU cover
vườn bạch hồng sau khuôn viên trường cover
Hạ Ấm [SGP] cover
bangpink | tuổi trẻ ta có nhau cover
[ ALLRHYDER ] - HÚT cover
[BângQuý] - Liệu còn cơ hội cho chúng ta cover
Gió Xuân hay Nắng Hạ ? cover
( SGP ) Mỗi ngày cùng Bâng Khoa cover
[ONESHOT] [MINSHUA] Giữa cái lạnh của mùa hè tháng 7... cover
[Humin x Baekjin] Anh đừng lạnh với em nữa cover
[alljiro] Cuộc sống hàng ngày của Quý báu cover

CAPUCCINO VÀ EM

4 parts Ongoing

Có những buổi chiều trôi qua chậm hơn bình thường như thể mặt trời cũng ngần ngại rời đi. Có những góc quán vắng, nơi ánh sáng cứ nấn ná mãi ở mép bàn gỗ cũ. Và có những con người bước vào đời nhau không vội vã nhưng cũng chẳng ồn ào, chỉ bằng một ánh nhìn đủ lâu và một câu nói đủ dịu dàng để lưu lại. Em đến như một ngọn gió mỏng, thổi qua bờ vai ai đó giữa mùa chớm lạnh để lại sau lưng mùi tóc dịu ngọt và nụ cười trong veo, dễ khiến người khác không kịp phòng bị. Em mang theo mùi gió, màu áo trắng, sự vụng về đáng yêu và cả chút bướng bỉnh khiến người ta không nỡ nghiêm khắc thật lòng. Thế nhưng chẳng hiểu sao mỗi lần em bước vào, mọi thứ dường như đều chậm lại. Chị vẫn ngồi ở góc bàn quen, vẫn gọi Capuccino nóng, vẫn đọc sách hoặc chẳng làm gì cả, chỉ ngồi đó để mặc thành phố trôi qua phía sau khung cửa sổ. Rồi em xuất hiện như một nét mực chưa kịp khô đã in sâu vào trí nhớ, như một nốt nhạc lạc giữa khuôn nhịp tĩnh lặng. Từ một cái chạm nhẹ vào vai, một lời nhắc ngủ sớm, một tấm danh thiếp viết tay và một tin nhắn gửi lúc khuya, họ dần bước vào thế giới của nhau. Không tên, không ràng buộc, chỉ có những quan tâm rất khẽ và những dịu dàng được dạy nhau bằng kiên nhẫn. Capuccino và Em là bản tình ca pha bằng ánh sáng, bằng ký ức, bằng nhịp đập không đều của hai người từng nghĩ rằng mình đã quen với cô đơn. Rồi một ngày, không ai nói ra nhưng họ đều biết mùa đông năm đó không còn lạnh như trước.