Story cover for Xuân xanh by svvimmingfishie
Xuân xanh
  • WpView
    Reads 23,162
  • WpVote
    Votes 1,984
  • WpPart
    Parts 35
  • WpView
    Reads 23,162
  • WpVote
    Votes 1,984
  • WpPart
    Parts 35
Ongoing, First published Jul 27, 2023
Lúc nộp bài xong, cậu bạn bàn trên dường như muốn nói gì đó với Hà Thanh nhưng lại thôi. Hà Thanh đứng đối diện cậu, nhưng cách một khoảng đủ để hai người không thể thì thầm với nhau được; cậu tựa vào cạnh bàn, mặt hướng ra cửa sổ, còn Hà Thanh dừng bước trên hành lang rồi nhìn cậu qua khung cửa đó. 

"Cảm ơn nhé." 

Cậu gật nhẹ đầu. Hà Thanh im lặng một lát, sau đó nhún vai.

"Trùng hợp thôi."

Cậu bạn bàn trên này, hình như là Trường Văn.


_cá nhỏ bơi bơi.
All Rights Reserved
Table of contents
Sign up to add Xuân xanh to your library and receive updates
or
#910tieuthuyetthieunien
Content Guidelines
You may also like
Hoàn thành|Tàn nắng lưu lại nơi xanh rì| học đường  by Tanhayviet
63 parts Complete
Năm hai không mười mấy hồi đó, có câu chuyện tình cảm của hai đứa khối A nhưng dốt toán, lí, hóa. Trần Minh Điền nổi tiếng toàn trường với vỏ bọc là một người tinh tế, luôn quan tâm người khác. Trong một lần tình cờ, Hoàng Thi Mẫn gặp được Điền trong lúc có việc. Nhỏ nhận ra Trần Minh Điền mọi người hằng ngưỡng mộ bấy lâu thật ra không như thế! Hiểu lầm cứ thế tiếp diễn. Từ đó, mở ra tầng tầng lớp lớp câu chuyện về ti tỉ thứ một học sinh cấp ba phải đương đầu ở cái tuổi không nhỏ mà cũng chẳng trưởng thành. Trong cái ngây thơ của tuổi thanh xuân, vẫn có những nỗi buồn sâu sắc. ___________________ "Không cần lo, có mấy bác hàng xóm ở gần nhà tao, nghề tay trái toàn là chạy xe ôm," Mẫn chốt câu cuối trước khi tạm biệt Điền. Nhưng nhỏ không hiểu vì sao khi mình nói đã có người chở vào sáng hôm sau thì nụ cười trên mặt Điền tắt lịm dần. Chỉ là trước đây Mẫn quen nhiều người cũng đối xử với mình giống Điền, thường thì không được lâu. Mà Điền cũng chẳng phải người thích lê la với ai đó lâu dài. Mẫn nghĩ mãi không ra lí do cho mấy việc tốt Điền làm. ___________________ Thể loại: học đường, lãng mạn. Edit bìa: Ở Đây Đu Truyện Việt | text: Dạ Tước Ngày đăng: 1/1/24 Kết thúc: 15/7/25
Order một bạn trai by Charlysokutee
19 parts Ongoing
Để Diệu Linh kể bạn được thủ khoa Hóa tỉnh tỏ tình như nào nhé : Trời sẩm tối. Diệu Linh khẽ rùng mình trong chiếc váy trễ vai, dù đang ngồi trên xe buýt,chúng nó đã muộn mất chuyến buýt về cùng lớp nên phải tự bắt một chuyến khác để về.Nhật Huy không nói gì, lặng lẽ cởi áo bò của mình khoác lên vai nó. Cử chỉ đó khiến Linh ngẩn người - nhưng chưa kịp cảm ơn thì Nhật Huy đã khoanh tay, nghiêng đầu dựa vào vai nó, mắt nhắm lại. Giọng Huy cất lên, trầm nhưng rõ ràng: "Tao thích mày." Diệu Linh cứng đờ, tim đập loạn. "... ..." "Mày cũng thích tao đúng không?" - Huy vẫn nhắm mắt - "Sao mày chưa đẩy tao dịch ra?" Linh quay mặt đi, ánh mắt lặng lẽ nhìn ra ô cửa sổ. Gương mặt nó hơi cúi, che mất biểu cảm. Huy thấy vậy thì lòng hơi chùng xuống. Nó vẫn kiên nhẫn, giọng nhỏ hơn nhưng đầy nghiêm túc: "Tao xin lỗi. Mày có thể từ chối. Tao chỉ... muốn nói ra tình cảm của mình." Một lúc sau, Linh mới khẽ quay lại, mắt nhìn thẳng vào Huy, giọng rất khẽ, như thể chỉ đủ cho hai đứa nghe thấy: "Tao cũng thích mày." Huy mở mắt, gần như bật dậy: "H-Hả? Thật á??" Diệu Linh gật đầu, rồi mỉm cười - một nụ cười dịu dàng mà nó chỉ dành riêng cho Nhật Huy: "Ừ, thật." Lúc này Chu Diệu Linh đang nhìn gương mặt đẹp như tượng tạc của Khương Đăng Nhật Huy ngạc nhiên-Có lẽ đây sẽ là gương mặt cả đời nó không quên được.
Chuyện tình việt quất by _bap035_
37 parts Ongoing
"La muse, đứng yên!" Hoàng Lâm Phong bỗng treo một hộp nhỏ gì đó trong tay lên xe đạp rồi bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi lại nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng sững tại chỗ. "Ngốc quá, dây giày mày bị rơi ra rồi!" Lâm Phong nói, giọng dịu dàng. Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo sơ mi trắng gọn gàng tràn ngập hơi thở học đường Việt Nam. Không biết cậu đang chạy về phía này hay chạy thẳng vào tâm trí tôi nữa? Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à? Câu nói ấy suýt nữa bị đánh bật ra khi chàng trai từ từ ngồi xuống. May thay, nó được sự mê mẩn kịp thời ngăn cản. Sau chiếc kính cận, đôi mắt chăm chú dõi theo từng cử chỉ của cậu ấy mà không chớp lấy một lần. Có lẽ bị nhìn kĩ quá nên mắt Phong nhắm tịt thành hai dấu trừ. Kịch bản đang đẹp, tôi lại ăn nói tếu táo: "Ồ, mày cười mất cả mắt!" nhưng rồi tự chìm đắm trong đó không cách nào thoát ra... Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân khiến người thiếu nữ xao xuyến mãi. Trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Lâm Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!
Dẫn Dắt Từng Bước - Thất Khoả Đường by Minn1802
70 parts Complete
Nhờ trưởng bối sắp xếp buổi hẹn coi mắt, Cố Ảnh được gặp lại cậu con cưng của trời mà thời thiếu nữ cô từng đeo đuổi - Giang Tuân. "Có cần phải tự giới thiệu mình nữa không?" Dáng vẻ người đàn ông biếng nhác, giọng điệu công tư phân minh: "Hay cứ trực tiếp bỏ qua nhỉ?" "Sao phải bỏ qua?" Cố Ảnh giương mắt: "Chúng ta có quen biết gì đâu." Giang Tuân thoáng bất ngờ đôi mày hơi nhướng lên, ung dung nhìn thẳng vào cô. Cố Ảnh ngẩng mặt đối diện với ánh nhìn chằm chằm táo tợn của đối phương được một lát thì đầu dần cúi thấp xuống, khí thế yếu hẳn đi, tầm mắt cũng chuyển sang hướng khác. Nghe đằng trước mặt mình vang lên tiếng cười khẽ: "Trốn tránh cái gì?" "......" "Chột dạ?" *** Buổi tối hôm nào đó sau khi hai người ở bên nhau. Giang Tuân đứng ngoài ban công hút thuốc, Cố Ảnh đã uống chút rượu bước đến ôm lấy anh từ phía sau. Người đàn ông thong thả dụi tắt điếu thuốc, xoay người tách Cố Ảnh đang muốn nhào vào lòng anh ra: "Trước mắt, đừng làm nũng." Anh hất cằm lên chỉ về hướng bàn trà, chiếc điện thoại di động cũ nằm trên đấy cất giữ chứng cứ cô bạc tình bội nghĩa: "Không định giải thích à?"
[FULL] Mưa Thu Tháng Mười by trachanhmatonggg
27 parts Complete
16+ Độ dài: 30 chương + ... ngoại truyện Lưu ý: Các sự kiện, địa điểm trong truyện đều là hư cấu. Nếu trùng hợp thì cũng chỉ là ngẫu nhiên. Một số chương có cảnh và ngôn từ bạo lực có thể gây khó chịu cho người đọc. Xin vui lòng cân nhắc trước khi xem. /Suốt mấy mùa mưa, hoa vẫn nở bên ô cửa sổ/ Những câu chuyện rất bình thường *** Vừa bám được vào thanh sắt thì bàn chân đột nhiên bước hụt một cái. Tưởng chừng như sắp toang đến nơi thì một bàn tay đã kịp chụp lấy tay tôi kéo lên tường thành một lần nữa. Tôi ngồi yên vị trên bờ tường thở phào còn người kia nhảy xuống đất trước, hai tay hướng về phía tôi. "Nhảy xuống đi, mình đỡ bạn." Lúc này tôi mới phát hiện, người vừa giúp mình không phải là Tùng Bách. Mắt tôi trợn càng to hơn khi nhìn rõ mặt người kia. Tôi mím chặt môi, rất muốn chửi thề một tiếng. Là cái thằng nhà bên cạnh bị tôi nhìn trộm chứ đâu. "Nhanh lên, thầy quản sinh mà bắt được thì toi đấy." Thấy tôi chần chừ, người kia nóng lòng giục. Tôi nhắm mắt, nhảy xuống, miệng không ngừng niệm Phật. Cậu da ngăm ôm gọn tôi trong lòng hệt như bắt lấy một con mèo rồi đặt tôi xuống đất. Tôi ái ngại nhìn Da Ngăm, lí nhí cảm ơn rồi co giò lên cổ chạy thẳng. _trachanhmatonggg_ Bìa: @trachanhmatonggg
Hàng xóm đầu tiên [FULL] by cammmnee
23 parts Complete
- Này, ngoại trừ "hàng xóm" ra, em không thể cho anh danh phận gì khác à? Anh buồn đấy nhé...! Anh trai nhà bên cầm chổi (giả vờ) quét đường, thập thò đứng ngoài cổng nhìn vào sân nhà tôi hỏi một câu như thế, bộ dạng lén lút như làm gì đó mờ ám. Nhưng mà anh ơi... Tôi dốc sức ra hiệu rằng phụ huynh đang đứng chăm cây, tập thể dục ở ngay góc sân cách tôi ba mét, anh đừng nói nữa làm ơn! Hà Gia Việt làm mặt khó hiểu rồi bỏ ngoài mắt ngoài tai những tín hiệu từ tôi, lại tiếp tục giọng điệu hờn dỗi sởn da gà của anh: - Hôn cũng hôn rồi, nụ hôn đầu của anh đấy. Đông Vũ Gia Thy không muốn chịu trách nhiệm à? Tôi sửng sốt, mồ hôi chảy ròng ròng liếc sang một góc 45 độ... Không kịp nữa rồi! Ánh mắt anh chị phụ huynh nhìn tôi ngập tràn hóng hớt ngạc nhiên xen lẫn cả... vui mừng phấn khởi? - Anh tránh ra đi, chỗ nhà em đổ rác mà! - Đổ rác xong thì đổ anh nhé? - Chỗ đó không sạch đâu, anh quét lại đoạn đường ấy đi! Đừng bận tâm em nữa...! - Đúng là không sạch, hơi lắm đinh, em vào nhà lấy chổi rồi anh và Thy cùng "quét-đinh" (wedding) nha? *** Truyện đăng tùy cảm xúc, không dài, không ngược. Bìa: Canva Edited by @Cammmnee. 11.11.2022 Cammmnee.
You may also like
Slide 1 of 8
Hoàn thành|Tàn nắng lưu lại nơi xanh rì| học đường  cover
Bầu Trời Đầy Sao cover
Order một bạn trai cover
Chuyện tình việt quất cover
Dẫn Dắt Từng Bước - Thất Khoả Đường cover
[FULL] Mưa Thu Tháng Mười cover
Ngọt Ngào Em Đến cover
Hàng xóm đầu tiên [FULL] cover

Hoàn thành|Tàn nắng lưu lại nơi xanh rì| học đường

63 parts Complete

Năm hai không mười mấy hồi đó, có câu chuyện tình cảm của hai đứa khối A nhưng dốt toán, lí, hóa. Trần Minh Điền nổi tiếng toàn trường với vỏ bọc là một người tinh tế, luôn quan tâm người khác. Trong một lần tình cờ, Hoàng Thi Mẫn gặp được Điền trong lúc có việc. Nhỏ nhận ra Trần Minh Điền mọi người hằng ngưỡng mộ bấy lâu thật ra không như thế! Hiểu lầm cứ thế tiếp diễn. Từ đó, mở ra tầng tầng lớp lớp câu chuyện về ti tỉ thứ một học sinh cấp ba phải đương đầu ở cái tuổi không nhỏ mà cũng chẳng trưởng thành. Trong cái ngây thơ của tuổi thanh xuân, vẫn có những nỗi buồn sâu sắc. ___________________ "Không cần lo, có mấy bác hàng xóm ở gần nhà tao, nghề tay trái toàn là chạy xe ôm," Mẫn chốt câu cuối trước khi tạm biệt Điền. Nhưng nhỏ không hiểu vì sao khi mình nói đã có người chở vào sáng hôm sau thì nụ cười trên mặt Điền tắt lịm dần. Chỉ là trước đây Mẫn quen nhiều người cũng đối xử với mình giống Điền, thường thì không được lâu. Mà Điền cũng chẳng phải người thích lê la với ai đó lâu dài. Mẫn nghĩ mãi không ra lí do cho mấy việc tốt Điền làm. ___________________ Thể loại: học đường, lãng mạn. Edit bìa: Ở Đây Đu Truyện Việt | text: Dạ Tước Ngày đăng: 1/1/24 Kết thúc: 15/7/25