Story cover for [AOV] [ZATAxLAVILLE] Ngài Ơi...!? by sb_s1jn
[AOV] [ZATAxLAVILLE] Ngài Ơi...!?
  • WpView
    Reads 1,836
  • WpVote
    Votes 160
  • WpPart
    Parts 6
  • WpView
    Reads 1,836
  • WpVote
    Votes 160
  • WpPart
    Parts 6
Ongoing, First published Aug 11, 2023
" Thằng nhóc đấy chẳng làm được tích sự gì đâu! Đem nó quăng vào rừng cho chết đi"
       Cậu cứ ngỡ đó là những lời cuối cùng mà cậu nghe được khi cặp mắt đã mõi, môi đã run, thân xác đã chi chít những vết đánh đập, tả tơi đến độ đem bán cũng chẳng ai thèm mua... Sau câu nói ấy cậu chỉ biết đến cảm giác lạnh buốt trong trời tuyết, thân thể chỉ có mỗi bộ y phục mỏng manh. Gương mặt cậu bắt đầu ướt đẫm, cửa tử hiện rõ trước cớ vậy cặp môi đang run rẩy kia lại cười đầy ấm áp hạnh phúc. Tên dân đen nghèo khổ, đói cùng như cậu chỉ hiểu được như thế này chính là hạnh phúc... Một hạnh phúc khiến con người khác nhìn vào phải đau xót thay cho số phận bị ruồng bỏ như cậu.
" Mẹ ơi... con được gặp mẹ rồi, con nhớ mẹ lắm!"
All Rights Reserved
Sign up to add [AOV] [ZATAxLAVILLE] Ngài Ơi...!? to your library and receive updates
or
#344zata
Content Guidelines
You may also like
Xà vương Tuyển Hậu: nhặt được tân nương (HH) by TrangTran6
4 parts Complete
Nàng gọi là Tô Bối Bối, tên đã lại thua lại cõng, cuộc đời của nàng nhưng cũng là cùng tên của nàng đồng dạng "Lưng" ! Trời ạ, nàng chẳng qua là thích hưởng thụ từ tuyết sơn chỗ cao cấp tốc trợt xuống bay vọt cảm giác mà thôi, phải dùng tới vừa bay liền bay đến một cái không biết năm nào tháng nào ngày nào quốc gia cổ đi không? "A - - cứu mạng a - -" Tô Bối Bối tại rơi xuống giữa âm thanh gào thét. "Di? Ta thế nhưng không chết! Oa, núi này đáy vực mặt đất thật mềm vậy. Di? Âm ấm..." Tô Bối Bối có điểm vui vẻ ngồi dậy, đưa tay lục lọi có nhiệt độ mặt đất. Nhưng mà, khi nàng cảnh giác cao độ thấy rõ ràng thời điểm - - "Xà... Ta thế nhưng ngồi ở một con cự xà trên người, a..." Hai mắt trợn ngược, nàng rất không có chí khí té xỉu qua, mất đi ý thức trước, nàng sau tri giác nghĩ đến - - vì sao xà thân thể là ấm, xà không phải là động vật máu lạnh sao? Nàng bất quá sau khi xuyên việt không cẩn thận nện vào xà vương này chân thân mà thôi, liền xúi quẩy làm cho hắn ta quấn lên, hắn ta muốn chọn sau quan nàng chuyện gì, vì sao cũng muốn nàng dính vào, hắn ta âm hiểm xảo trá, nàng mới không cần! "Uy uy uy, ngươi làm gì đem ta ngoặt tới nơi này?" Bối Bối kinh hoảng phòng bị. "Cho ngươi cái cục cưng, ngươi mới sẽ không cho thêm ta tác quái!" Mỹ nam xà vương lạnh lùng trừng nàng. "Xà... Xà cục cưng? Ta ta ta... Ta không cần phải..." Bối Bối run rẩy, toàn thân tóc gáy dựng lên đến. "Không phải do ngươi!" Lạnh lùng xà vương cười đến quỷ dị tà ác.
Tay ôm con tay ôm vợ by yerin0109
184 parts Complete
Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết Nam nhân từ phía sau mang ra một tờ giấy ném ra trước mặt nữ nhân, nữ nhân hai tay run run cầm lấy, vừa nhìn thấy, mắt rốt cuộc không nhịn được trào lệ ra ngoài. "Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?" Cô khóc, không cuống cuồng, cũng không gạn hỏi. Âm thầm như tự nói với chính mình. "Y Y mang thai con của tôi, tôi không thể nào để con của mình là con ngoài giá thú được." Nam nhân vô tình nói, từ trên cao nhìn xuống gương mặt rơi đầy lệ của nữ nhân, con ngươi đen hiện lên tia do dự, cuối cùng trầm tĩnh lại. Nữ nhân cầm tờ đơn ly hôn trong tay, bị ánh mắt bức bách của nam nhân, bàn tay cô run run, thậm chí, ngay việc cầm chiếc bút cũng khó khăn, viết xuống những dòng chữ ngoằn ngoèo khó coi. Đi ra khỏi cổng lớn, cô chỉ xách theo một chiếc vali nhỏ, tay nhẹ nhàng vỗ về bụng mình,"Thực xin lỗi, cục cưng, là mẹ vô dụng, không làm cho cha con yêu mẹ được." "Đem con đưa cho tôi." Nam nhân nghiêm mặt, lạnh như băng nhìn nữ nhân ôm đứa trẻ đáng yêu ở trong lòng. Toàn thân không ngừng run run. Nữ nhân ôm chặt đứa nhỏ ở trong lòng, lui về phía sau. Miệng cô không ngừng liên tục nói. "Không phải, nó không phải con anh, nó là của tôi, của tôi." Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, để đến khi anh yêu tôi, tôi đã không còn yêu anh. Lúc ấy, anh muốn tôi ra đi, tôi đi, nếu, anh muốn tôi trở về, thật có lỗi, đã đi xa rồi, trở về không được.
ANH CHÀNG QUÊ MÙA THÂM TÌNH - HẮC KHIẾT MINH by HappyHaianh
17 parts Complete Mature
Tác giả: Hắc Khiết Minh Tất cả 17 chương full ************* Bị một cô gái đánh làm hắn thực sự nổi giận. Cô thậm chí vong ân phụ nghĩa trộm đồ của hắn, kết quả làm cho chính mình rơi vào hiểm cảnh Chẳng lẽ lương tâm của cô gái này đã bị chó tha đi mất nên mới báo đáp hắn như vậy? Sớm biết như thế hắn sẽ không nên xen vào việc của người khác, mặc cho cô bị tuyết đông lạnh mà chết đi cho rồi...... Đã từng, hắn nghĩ, nghĩ hắn sẽ cô độc cả đời, nhưng ông trời đã để cho hắn gặp cô Tuy rằng cô luôn chọc hắn tức giận, nhưng cũng có thể chọc hắn bật cười Là cô làm cho hắn tìm về niềm tin với con người cũng học được như thế nào là yêu một người Nhưng hắn rất rõ ràng cô không hề khả năng thuộc về hắn, không hề bất cứ cô gái nào muốn ở lại nơi hoang dã này. Cho dù có, cũng không phải cùng một người có diện mạo đáng ghê tởm, tính cách bất thường như hắn cùng một chỗ -- Cô tựa như một lễ vật mà ông trời ban tặng cho hắn, một giấc mộng đẹp làm người ta không thể tin nổi. Nhưng giấc mộng đẹp, rồi cũng phải có ngày thanh tỉnh mà thôi. Khi cô có cơ hội trở lại thế giới văn minh Cô lập tức không chút quyến luyến xoay người rời khỏi cuộc sống tịch mịch lại thật đáng buồn của hắn......
mưu sát hoàng hôn | bkpp by rookiesie
60 parts Complete
tác giả gốc: Chiết Châu văn án: "Vào một ngày nọ khi Lâm Y Khải mười lăm tuổi, lớp phó văn thể mỹ yêu cầu mỗi người làm một tờ báo tường đơn giản, chủ đề là "Hướng tới tương lai". Lâm Y Khải không làm, cậu thấy nó hoàn toàn vô nghĩa. Có lẽ đây chính là quả báo, cuộc sống của cậu trở nên thảm hại đến mức cậu của tuổi mười lăm không thể nào tưởng tượng được. Vào một ngày nọ khi Lâm Y Khải hai mươi lăm tuổi, cậu lướt thấy một bài đăng nói rằng nếu không chia sẻ lại thì sẽ gặp xui xẻo. Lâm Y Khải không chia sẻ, cậu không bao giờ đếm xỉa đến những thứ mê tín dị đoan như vậy. Có lẽ cũng là quả báo, không lâu sau cậu gặp vận đen, gặp phải người mà cậu không muốn gặp nhất. Rủi thay, bây giờ người ta sống rất tốt. ... - Xin lỗi anh. - Gì cơ? - Rất nhiều chuyện lúc trước... Có phải tôi vẫn chưa nói được câu xin lỗi tử tế nào với anh không? - Lúc nhận nhầm WeChat của tôi là người khác cậu đã nói rồi, cậu nói hối hận vì đã trêu chọc tôi. - Vậy à? Thỉnh thoảng tôi cũng có lương tâm nhỉ. - Cậu nói thật chứ? - Thật. Lúc nãy khi chú rể mời rượu đã chúc anh sau này có thể sống thật hạnh phúc, bươn chải ngần ấy năm, cũng nên có người chăm sóc anh thật chu đáo. Tôi cũng thật lòng mong là như vậy. Đèn xe phía trước sáng lên, luồng sáng ập tới đột ngột khiến Lâm Y Khải vô thức nhắm mắt lại. Cậu không thể nhìn thấy biểu cảm của Mã Quần Diệu, chỉ nghe thấy sau một hồi làm thinh, anh dùng một giọng điệu mà cậu không thể phân tích được để nói: - Được, cảm ơn cậu.
Quái thú trong ngôi nhà mồ côi by kawazakiphan
19 parts Complete
"Này, anh đã từng nghe kể câu truyện về cái ngôi nhà mồ côi nằm sâu trong núi rừng rồi chưa?" "Hử? Có cái câu truyện như vậy lan truyền trong ngôi làng của ta nữa à?" "... Dân làng ta kể rằng vào mười năm trước, trong cái đêm mưa bão sấm sét đánh ầm, có một người đàn ông lạ mặt bước đến gõ cửa ngôi nhà mồ côi và cất tiếng xin ở nhờ trú tạm buổi đêm. Với tấm lòng từ thiện, các sơ nở trên đôi môi một nụ cười cho phép ông ta vào trong ngôi nhà ấm áp của mình. Họ cho ông ăn no, lấy nước cho ông rửa, cho ông quần áo mặc, đối xử với ông như người một gia đình. Vậy mà số mệnh bạc bẽo... Vào nửa đêm khi đồng hồ điểm con số mười hai, người đàn ông này... ăn cắp một con dao lấy từ trong bếp và... ra tay chém giết tất cả các sơ và những đứa trẻ ở trong chính ngôi nhả của mình..." Nghe được câu truyện, một cơn ớn lạnh chạy dọc trên sóng lưng Fred. Anh không thể tin được rằng trên đời này lại có một kẻ vô ơn bội bạc đến như vầy. Lòng phẫn nộ dâng trào bởi tên xấu xa ngang ngược, anh cất tiếng căm hận: "Hậu quả của tội ác này là thế nào? Chắc rằng ông trời đã trừng trị kẻ độc ác thối tha này rồi phải không?" "... Trong một thời khắc ngắn ngủi trước khi lìa xa cõi đời, sơ Theresa đã buông tiếng những lời phán xét đánh vào số phận của kẻ tội đồ: 'Sẽ không một ai dang rộng bàn tay đón mừng nhà ngươi đến sự ấm áp và niềm hạnh phúc như chúng ta đã làm. Khi họ nhìn vào ngươi, hình bóng phản chiếu sẽ không còn là con người trần gian mà cuộc sống đã hình thành, nhưng thứ hiện hình sẽ chính là tâm
You may also like
Slide 1 of 10
[Đam Mỹ] My Vampire cover
Xà vương Tuyển Hậu: nhặt được tân nương (HH) cover
Tay ôm con tay �ôm vợ cover
[AOV] [ZATA x LAVILLE] Thể Xác cover
ANH CHÀNG QUÊ MÙA THÂM TÌNH - HẮC KHIẾT MINH cover
mưu sát hoàng hôn | bkpp cover
Quái thú trong ngôi nhà mồ côi cover
Chiếc nhẫn méo mó cover
[ZATA x LAVILLE] [AOV] Lời Yêu Đến Từ Anh cover
[GeminiFourth]•|My Vampire|  cover

[Đam Mỹ] My Vampire

18 parts Complete

Cậu mặc một chiếc sơ mi mỏng manh, lang thang trên đường phố. Bây giờ đã là 12 giờ đêm, nhiệt độ càng ngày càng giảm một cách nhanh chóng, có lẽ là đã dưới 10 độ. Thân nhiệt cậu như đóng băng, run rẩy mò mẫm từng bước dưới lớp tuyết dày đặc. Nước mắt không ngừng chảy xuống từ khuôn mặt xinh đẹp đã tái nhợt, sắc da còn xanh xao rất nhiều. Thân người gầy guộc đầy vết bầm tím, có vết còn rớm máu. Cậu tuyệt vọng đổ gục xuống gốc cây cổ thụ, hai đầu gối quỳ hẳn xuống nền tuyết. Cậu không còn gì nữa rồi, cậu mất hết rồi... Hay đúng hơn, có lẽ cậu chưa từng có bất kì thứ gì... Pey, con trai của một gia đình nghèo khó. Sáu tháng trước, mẹ cậu mất vì ung thư phổi. Bố cậu vì quá đau buồn mà lâm vào tình trạng nát rượu. Từ đó đến nay, Pey phải bỏ học, ra ngoài làm thêm để kiếm tiền nuôi bản thân và trả tiền rượu cao ngất ngưởng của bố mình.