Story cover for Câu Chuyện Của Mặt Trời Và Ánh Nắng by DieuLinh1709
Câu Chuyện Của Mặt Trời Và Ánh Nắng
  • WpView
    Reads 53
  • WpVote
    Votes 12
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 53
  • WpVote
    Votes 12
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published Aug 19, 2023
Không khí mùa thu có phần se lạnh, dù trời có nắng nhưng những tia nắng yếu ớt, không rực rỡ như mùa hạ, nó làm cho con người ta cảm thấy nhẹ nhàng nhưng lại có chút buồn man mác. 

Dừng chân trước cổng trường cấp hai, nhìn dòng người đang chầm chậm bước vào cánh cổng này, cánh cổng mà Dương đã bước vào cả nghìn lần, bao nhiêu suy nghĩ trong đầu nó bỗng chững lại.

Nó nhận ra, cho đến một thời điểm nào đó, thứ gì nên kết thúc cũng sẽ kết thúc, tất cả những gì còn lại cũng chỉ có kỷ niệm mà thôi.

Vậy nên, nó muốn gửi lại một kỷ niệm đẹp ở nơi đây.
All Rights Reserved
Sign up to add Câu Chuyện Của Mặt Trời Và Ánh Nắng to your library and receive updates
or
#888vietnam
Content Guidelines
You may also like
[Truyện Việt] Áo dài Hà Bắc by HienLe202
55 parts Complete
Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com. == Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ. Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ. Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi. Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.
Ngọt Như Chỉ Có Một Lần by QuanQuan2502
27 parts Ongoing
Có những mối quan hệ, dịu dàng đến mức không nỡ gọi tên. Có những kỷ niệm, ngọt đến mức chỉ dám cất lại trong tim. "Ngọt như chỉ có một lần" là cuốn tiểu thuyết kể về thanh xuân của hai cậu học sinh - một người trầm lặng, một người ấm áp - gặp nhau giữa những năm tháng áo trắng ngập nắng, nơi một chiếc bánh flan cũng đủ khiến lòng người rung động. Từ ánh nhìn đầu tiên trong lớp học ồn ào, đến những lần ngồi cạnh nhau nơi ghế đá sân trường, tình cảm của họ lớn dần, ngập ngừng, và chân thành. Đây là câu chuyện không chỉ viết cho một mối tình đầu, mà còn là lời thì thầm gửi đến những ai từng vụng dại mà thương, từng im lặng mà đau, từng đi qua nhau mà mãi chẳng thể quên. Mỗi chiếc bánh flan là một lần tim đập nhanh, mỗi mùa thi là một lần không dám nói, và mỗi lần quay lưng là một khoảng trời nuối tiếc. "Vì có những điều, ngọt đến mấy... cũng chỉ đến một lần trong đời." Thể loại: Đam Mỹ x Thanh xuân vườn trường, thuần Việt Tác giả: Quắn *Nhân vật: -Thẩm Nhược Hùng: Học sinh cấp 3, tip người lạnh lùng , sống "rất" khép kín, chả ai biết được chuyện tình cảm của Hùng dù là những người bạn thân nhất, tinh tế, hoà đồng với mọi người. - Từ Trọng Quân: Học sinh cấp 3, kiểu người sống tình cảm, cảm xúc khép kín, giỏi che đậy cảm xúc, hay cười nói ngoài mặt nhưng bị overthinking.
[JossGawin] Sau Ống Kính Là Em by nhunhuyen7
16 parts Complete
"Một chuyện tình không công khai, nhưng chưa từng che giấu." ⸻ Thể loại: hiện đại, tình yêu chậm rãi, đời thường, đối lập tính cách - hướng nội & hướng ngoại, private but not secret love, healing, HE. ⸻ Mô tả: Có những người bước vào đời ta nhẹ như một khung hình mờ sương - chẳng cần tiếng động, cũng không cần lý do. Chỉ một ánh nhìn, một nụ cười lặng, một bài hát thoảng qua... cũng đủ khiến cả thế giới đảo chiều. "Sau Ống Kính Là Em" là câu chuyện của một người hướng ngoại rực rỡ và một người hướng nội lặng thầm. Một người luôn ở giữa ánh đèn sân khấu, và một người chỉ muốn đứng sau ống kính, lưu giữ những khoảnh khắc không ai để ý. Họ đến bên nhau không vội vã, không ồn ào. Chỉ là những lần chạm mặt nhẹ như gió, những tin nhắn ngập ngừng trong inbox, những buổi cà phê nghe đĩa than và những chiều dọn nhà im lặng nhưng ấm lòng. Tình yêu này không phải bản tình ca bùng cháy. Nó giống như một bản nhạc indie trầm ấm, vang lên lặng lẽ khi thành phố đã ngủ yên. Chậm. Nhưng sâu. Nhẹ. Nhưng thật. Vì sau tất cả những màn hình, những MV, những buổi diễn... Người Joss luôn thấy rõ nhất, vẫn luôn là em - ở phía sau ống kính. ⸻ Trong lúc đang bí nội dung thương trường là chiến trường bên Velvet Storm + chờ đợi Ep 3 trong mỏi mòn thì toai lại đào thêm được 1 quả hố mới. Chắc là fic ngắn yêu đương dễ thương thôi, nhưng mà k biết bao giờ mới viết xong 🥹
[QuanghungMasterD x Negav][HungAn]Hồng phai by minhgaubong
36 parts Complete Mature
Hồng Phai - là khúc dương cầm vang lên giữa buổi chiều giông, nơi giai điệu của yêu thương bị bóp nghẹt bởi thù hận, nơi một trái tim chờ đợi trong lặng im còn trái tim kia lại lạnh lùng ngoảnh mặt -là bản tình ca dở dang viết giữa mùa hoa rụng. Một cuộc hôn nhân tưởng chừng viên mãn, hóa ra chỉ là sân khấu giả tạo lộng lẫy dựng lên từ những hiểu lầm, day dứt và một trái tim yêu đơn phương đến cạn kiệt. Cuộc hôn nhân của họ không phải là kết quả của tình yêu, mà là vết khâu vụng về giữa một trái tim tan nát và một trái tim không còn biết rung động. Cậu yêu, cậu đợi, cậu chịu đựng. Còn anh - chỉ biết quay lưng, trừng phạt và vùi chôn quá khứ trong những ánh mắt lạnh như băng .Giữa cung điện xa hoa của danh vọng và quyền lực, có một con người đang héo mòn từng ngày vì một tình yêu không lối thoát. Giữa muôn ngàn ánh nhìn, chỉ có một người cậu khao khát ngoảnh lại - và người ấy, vẫn mãi bước đi trong câm lặng. Liệu một ngày nào đó, trong trái tim chất chứa thù hận ấy có kịp nảy mầm trước khi sắc hồng phai tàn? Liệu rằng, khi sắc hồng đã phai, tim người có kịp nhận ra mình đã yêu? Hay mọi thứ chỉ là một hồi kết chậm rãi cho một tình yêu chưa từng được gọi tên? *Lần đầu viết truyện mong mọi người không chê và nhẹ nhàng với em nó ạ🥹🥺😖*
Hướng Dương Dưới Sao by Bangaigiainhien
13 parts Ongoing
Tên truyện: Hướng dương dưới sao Tác giả: Bạng Ái Giai Nhiên Thể loại: Boy love CP chính: Phạm Hải Minh x Trần Hồ Dương, Khuynh hướng tự kỉ công x Dịu dàng ấm áp mỹ nhân thụ Văn án: Trời có sao, tình ta có người. Cọ đã phai sao họa nên hình Rượu đã cạn chẳng ngại chung ly Hồ Dương quan tâm Minh đã thành thói quen, tới mức chẳng nhận ra được đó là yêu chứ không phải tình thân. Minh hiểu bản thân yêu Hồ Dương nhưng lại không dám biểu lộ, anh sợ cậu bị khinh thường bởi thời đó chưa ai biết tới hay tiếp nhận mối quan hệ này. Cứ như vậy cả hai đều ôm trái tim đau đớn, tự lừa mình dối người mà lớn lên bên nhau. Hồ Dương dựa vào Minh nhìn lên trời cao nói: "Sau này khi chúng ta lớn, tớ chỉ hy vọng cậu sẽ cưới một người hiền dịu hiểu cậu, chúng ta vẫn là hàng xóm. Thỉnh thoảng có món gì ngon lại rủ nhau qua nhà ăn bữa cơm. Thật sự hạnh phúc. " Minh cảm nhận sức nặng bên vai, cơ thể ấm áp của Hồ Dương làm trái tim anh loạn nhịp nhưng từng lời nói lại như dội một gáo nước lạnh. Hai người bọn họ chỉ có thể dừng lại ở mối quan hệ như vậy hay sao? Lời tác giả: Nói chung là một cuốn văn đồng quê, đọc mùa hè cũng hợp lý đấy, mỗi ngày 1 chương he quý dị, khá cute, văn phong riêng của tôi nhá nên là đọc lúc đầu sẽ thấy hơi là lạ
[ElementBoi] Xuyên Không Gian và Thời Gian by libquery
43 parts Ongoing
Maslow từng chỉ ra rằng, con người sống vì những nhu cầu: từ miếng ăn, giấc ngủ, đến cảm giác an toàn, được yêu thương, được công nhận và cuối cùng là trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Nhưng nếu từng nhu cầu ấy dần biến mất, thì ta còn lại điều gì? Bị cuốn vào chuỗi thế giới xa lạ, BoBoiBoy luôn gặp lại các nguyên tố trong từng thế giới, nhưng lần nào họ cũng không nhớ cậu là ai. Thế mà kỳ lạ thay, cậu càng mất đi những điều vốn không thể thiếu, ký ức trong họ lại càng hiện lên rõ rệt. Dù là bạn hay người dưng, dù đứng giữa sân trường lộng gió, giữa chiến trường đầy khói súng và bom đạn, hay trong cảm giác đói mòn, BoBoiBoy vẫn sẽ không ngần ngại bước đến nơi có họ. Vì có những mối quan hệ, không cần ký ức hay lý do, vẫn luôn tìm tới nhau. Và dù thế giới có xoay vần bao nhiêu lần, tình cảm của họ dành cho đối phương vẫn sẽ mãi không đổi thay. Đây là chiếc fic nhỏ muốn chứng minh rằng tình yêu của OTP có thể vượt qua mọi rào cản, thách thức cả không gian và thời gian. Hay nói cách khác, fic delulu. Tiến độ thế giới: Thế giới 1: Huyền huyễn - 100% Thế giới 2: Học đường - Loading... Thế giới 3: ??? Thế giới 4: ??? Author's note: Thật ra cốt truyện chủ yếu là đường và đường, phù hợp với ai đang cần chữa lành trái tim cằn cõi bằng tình cảm gà bông. Cre ảnh bìa: Tui, tác giả.
You may also like
Slide 1 of 10
[Truyện Việt] Áo dài Hà Bắc cover
Một Phần Thanh Xuân cover
Ngọt Như Chỉ Có Một Lần cover
[JossGawin] Sau Ống Kính Là Em cover
[BL] Đi tìm yêu thương cover
CÒN ĐÓ MÙA THU | Still There Autumn cover
[QuanghungMasterD x Negav][HungAn]Hồng phai cover
Hướng Dương Dưới Sao cover
[ElementBoi] Xuyên Không Gian và Thời Gian cover
Lối Nhỏ Ngập Nắng cover

[Truyện Việt] Áo dài Hà Bắc

55 parts Complete

Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com. == Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ. Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ. Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi. Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.