Ngay từ đầu, Thượng Quan Thiển tiếp cận Cung Thượng Giác là có mục đích. Nàng tự tin hóa thân thành con mồi, trăm phương ngàn kế nghĩ cách lợi dụng hắn và gia tộc của hắn để thực hiện mục đích báo thù.
Thế nhưng Thượng Quan Thiển vĩnh viễn không ngờ rằng trong cuộc đi săn này, nàng sẽ bị chính con mồi của mình chiếm đoạt cả thể xác lẫn linh hồn, không có lối thoát.
...
Bát thuốc trên tay tỏa ra mùi vị cay đắng khó chịu. Nàng do dự cầm nó đưa lên miệng. Nhưng khi chất lỏng màu nâu đậm kia chuẩn bị chạm vào môi nàng, âm thanh vụn vỡ vang lên. Bát thuốc trong tay bị ai đó hất văng, rơi xuống đất. Ngay sau đó, một bàn tay to lớn bóp chặt lấy cổ nàng, giọng nói mang theo hơi lạnh quẩn quanh.
"Nàng đang làm gì?"
Thượng Quan Thiển không trả lời.
"Nàng muốn phá thai?"
...
"Thượng Quan Thiển, nàng muốn biến mất khỏi ta? Vĩnh viễn không thể đâu, trừ khi ta chết đi."
Trước khi chìm vào bóng tối, Thượng Quan Thiển chỉ nghe được câu nói đó. Giọng nói lạnh lùng, vẫn ngạo nghễ như năm nào. Nhưng lúc này nàng không muốn tỉnh lại nữa. Lần này nàng đã thực sự hối hận rồi...
Thể loại: Fanfiction
Tag: Ngôn tình, ngược, R18.
Bối cảnh: Giả sử như Cung Thượng Giác biết Thượng Quan Thiển đang mang thai trước khi Vô Phong tấn công Cung môn.
Ghi chú: Các tình tiết trong truyện không tuân theo mạch của phim Vân Chi Vũ.
Disclaimer: Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.
Thể loại: Sinh tử văn, ABO, HE, Ngọt
-----------------
Nhưng lỡ như Hùng chấp nhận đứa nhỏ này thì sao?
Thành An nhấc điện thoại lên, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Nó lướt qua danh bạ, nhìn chằm chằm vào cái tên 'Anh Hùng' mà nó đã lưu cho người kia.
Bàn tay nó run rẩy.
Rồi màn hình điện thoại tắt ngúm, An gục giữa 2 tay mình.
Đến cùng nó vẫn quyết định không thông báo cho anh.
Nó biết Hùng bị rối loạn thần kinh thực vật, An không chắc rằng tin tức này sẽ trở thành tin vui... hay là tin xấu đối với anh.
Nhưng Thành An biết, nó phải che giấu đứa nhỏ này, che giấu chuyện này.