Tăng Hoàng Uyên Lam vẫn luôn nghĩ rằng toán hình là rắc rối nhất cho đến khi có bạn trai.
Nguyễn Đình An Duy vẫn luôn nghĩ phân tích văn là khó nhất cho đến khi phải phân tích suy nghĩ của bạn gái.
Chuyên toán × Chuyên văn
🐟 Trích đoạn:
Nó ngượng ngùng thừa nhận:
- Ờm... thật ra thì đến tận bây giờ thỉnh thoảng tôi vẫn giận dỗi bỏ cơm.
- Thì cậu vẫn là còn bé mà. - Cậu nói mà không ngượng miệng.
Nó nghe xong mặt nóng như bàn là. Bây giờ mà áp má vào gối, có khi vỏ gối phẳng phiu không còn một nếp nhăn. Nó cố tình phớt lờ câu nói ấy, giữ đúng hướng cho cuộc đối thoại:
- Thay vì ăn cơm nhà "phờ ri", tôi chọn ra quán mua phở ăn. Năm chục nghìn một tô. Vừa rút ví trả tiền xong... tôi hết giận.
- Lòng tự tôn của cậu còn không bằng một tô phở nữa sao?
- Lòng tự tôn là gì? Có ăn được không? Giận thì giận nhưng nghèo thì không chịu được.
- Lần sau nếu muốn giận lâu hơn thì gọi tôi nhé. Đọc số tài khoản, tôi chuyển khoản.
Lam nhướng mày, nó cố ép khóe miệng xuống nhưng không thành công, gương mặt đỏ bừng lên. Nó lấy gối ôm phía trước ngực, che khuất nửa mặt, chỉ lộ ra đôi mắt long lanh như hai giọt nước.
Không xong rồi!
Cậu phạm luật!
Thẻ đỏ!
Giọng nói của Lam trở nên trong trẻo hơn, đè nén ý cười:
- Rich man!
Màn hình bên Duy bỗng nhiên tối thui. Ngay khi Lam còn đang nghĩ cậu tắt camera đi thì một góc mặt của cậu hiện ra rõ ràng trên màn hình. Tiếp đến, nó thấy cậu mấp máy môi, cùng lúc một giọng nói ấm áp quen thuộc truyền đến tai nó:
- Your man!
🐟 Bìa truyện: Thùy Dung - Góc nhỏ của Meo Meo
Mình dịch lại các bộ đồng nhân về đại yêu mình thích trên lofter ạ. Chưa có sự cho phép của tác giả với trình viết mình vẫn còn kém. Sẽ có vài tuyển tập riêng về các vai diễn khác của HMH không liên quan đến ĐMQL, nếu mọi người không thích có thể bỏ qua. Mình dịch chủ yếu để mình lưu làm kỹ niệm và đọc lại sau này, hầu hết các truyện đều là mình tự mua nên không mong bị reup ạ. Mình cảm ơn🥹🥹🥹