Tác giả: Uyển Mộc
Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, ngược tâm, gương vỡ khó lành.
"Tối nay tôi sẽ không về, ngày mai cũng thế. Vậy nên cô đừng gọi nữa."
"Đơn ly hôn em đã kí rồi, đặt dưới bình hoa trong phòng khách."
"Đồ ăn nấu sẵn để trong tủ lạnh, khi nào anh về nhà, muốn ăn có thể hâm nóng lại một chút là được."
Kết thúc một đoạn hội thoại nhàm chán, cũng là đặt dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân không có kết quả của cô với anh, chấm dứt triệt để những buồn khổ cùng tổn thương, xót xa cùng đau đớn...
Đêm hôm ấy, Thẩm Nguy quyết định buông tay Úc Nam Doanh, trả tự do cho hắn, cũng chính là trả lại chút tự tôn cuối cùng cho bản thân mình.
Tình cảm, có đôi khi chỉ đơn thuần phát sinh bằng một lời cảm ơn, một câu xin chào. Về sau nguội lạnh, cũng có thể kết thúc đơn giản bằng một vết mực loang trên giấy, một vài giây trò chuyện ngắn ngủi trong đêm khuya.
Thẩm Nguy yêu thầm Úc Nam Doanh, đơn phương chờ đợi một cái ngoảnh đầu, một câu hỏi han hay thậm chí chỉ là một lần liếc mắt của hắn thôi, vậy mà hơn bốn năm dài đằng đẵng vẫn luôn không có lấy một lần hồi đáp... Cô chạy về phía hắn, chạy đến sức cùng lực kiệt, gối mỏi chân mòn. Thế nhưng sau khi cả hai người cắt đứt quan hệ, Úc Nam Doanh mới nhận ra cô vốn không phải là loại người đáng bị hắn khinh rẻ ngần ấy năm như vậy.
Úc Nam Doanh và Thẩm Nguy... Một đoạn tình cảm hời hợt đến mức không có lấy một mảnh kỉ niệm đáng nhớ nào, một cuộc hôn nhân rẻ rúng tới nỗi không đáng để mỗi người trong số bọn họ khắc cốt ghi tâm.
(Hoàn) [ĐM] Sau Khi Cá Mặn Thế Gả - Lão Đại Bạch Miêu
175 parts Ongoing
175 parts
Ongoing
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.
(*)con riêng
Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây.
Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn.
Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a!
*
Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức.
Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên.
Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.