VĂN ÁN: Lương Dĩ Tề mắc bệnh t.ự k.ỷ. Vào ngày gặp tôi, anh đã học được một từ mới: "Chán ghét." Sau đó anh đã mở rộng từ đó thành một câu: "Chán ghét Phương Tư Tư." Dần dần lại trở thành: "Chán ghét Phương Tư Tư ngủ giường của tôi." "Chán ghét Phương Tư Tư đi vào phòng vẽ tranh của tôi." "Chán ghét Phương Tư Tư lấy quần áo của tôi..." Sau đó nữa thì nó lại thành: "Chán ghét Phương Tư Tư nói chuyện với người khác." Cuối cùng, anh đ.á.nh nhau với người khác, lúc ngã xuống vũng m.á.u lại nói bên tai tôi: "Chán ghét Phương Tư Tư bị ức hiếp." "Phải bảo vệ Phương Tư Tư."All Rights Reserved