"Sasuke-kun, sao năm đó anh đồng ý để em cùng anh đi du ngoạn vậy?" Sakura cầm cái muỗng nhỏ khuấy nhẹ ly trà vừa pha, và uống một ngụm nhỏ.
"Anh cũng không rõ, chỉ là thấy lúc đấy nếu có em đi cùng thì anh cảm thấy an lòng". Sasuke đáp lại câu hỏi từ người vợ yêu quý. Anh xoay lưng, tựa người vào lan can. "Chắc là... anh đã biết yêu đấy" Sakura vừa nói vừa ngại, mặt cô đỏ ẩn. Thật khó để mà tin được, không biết Sasuke có biết không, nhưng việc Sakura yêu Sasuke cả Konoha đều biết. Tình yêu của Sakura dành cho Sasuke không đơn thuần là một tình yêu nam nữ, mà nó còn là sự cứu rỗi cho linh hồn bị vấy bẩn của anh. Naruto, Sakura và cả thầy Kakashi, cả 3 người bọn họ, đã giúp anh trở lại ánh sáng, để anh nhận ra, sự trả thù chỉ khiến con người ta thỏa mãn nhất thời. Không có họ, anh sẽ không được hạnh phúc như bây giờ.
Sasuke quay sang nhìn Sakura, cô ấy đẹp thật, không một tì vết, sau bao nhiêu năm, Sakura vẫn không có gì thay đổi. Anh luôn thích mái tóc hồng dài mượt của cô. Sasuke bất giác cười mỉm, và nói: "Anh không biết, nhưng anh biết mình đã yêu em từ lâu lắm rồi"...
Rồi cái ngày định mệnh ấy ập đến - ngày mẹ đổ gục ngay giữa phòng bệnh sau khi chữa trị xong cho Kakashi-sensei. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, như một cơn ác mộng không thể thoát ra.
Sakuya vẫn nhớ như in tiếng hét thất thanh của Sarada vang lên, xé tan không gian yên tĩnh. Cô bé lao đến bên mẹ, đôi tay nhỏ bé run rẩy ôm lấy cánh tay lạnh ngắt của Sakura. Sora thì đứng như chết lặng, đôi mắt mở to đầy kinh hãi, môi mấp máy nhưng chẳng thốt ra được lời nào.
Sasuke lao đến ngay lập tức, đôi mắt Sharingan đỏ rực, nhưng lần này không phải là sự giận dữ, mà là nỗi sợ hãi và tuyệt vọng chưa từng thấy. Anh quỳ sụp xuống bên cạnh Sakura, đầu gối chạm đất vang lên âm thanh khô khốc, nhưng anh chẳng hề bận tâm.
Bàn tay anh run rẩy, như thể cả cơ thể đều bị nỗi sợ xâm chiếm, khẽ nâng khuôn mặt vợ lên, nhẹ nhàng vuốt ve gò má đã trở nên tái nhợt. Những ngón tay anh siết chặt lấy bàn tay mềm mại nhưng lạnh ngắt của Sakura, cố gắng truyền đi chút hơi ấm mong manh.
Sasuke cúi sát xuống, trán chạm vào trán vợ, môi khẽ run:
"Sakura... Đừng bỏ anh... Xin em... Mở mắt ra đi... Nhìn anh một lần thôi... Sakura..."
Mỗi ngày 1 chương nhé mn