"tôi yêu em, yêu chân thành, tha thiết.
tôi yêu em, chẳng so bề, thiệt hơn.
tôi yêu em, không oán hối, không hờn.
tôi yêu em, chỉ đơn giản, không hơn."
Winny: "Vạn vật đều có vết nứt, đó là nơi để ánh sáng chiếu vào. Em chính là ánh sáng, chiếu vào trái tim của anh, rồi trở thành một phần trong trái tim này. Xin em đừng rời đi, vì anh không muốn anh phải thức dậy với một lồng ngực trái trống rỗng. Đó chẳng phải sống, mà có chăng chỉ là tồn tại."
Satang: "Anh có tin em không? Rằng hình như dù bất kể anh có ở đâu, chỉ cần anh vẫn tồn tại, thì em luôn có thể tìm ra anh. Nếu một ngày anh tồn tại, nhưng em không thể tìm ra anh nữa, thì có nghĩa, em không còn là chính em nữa."
Vẫn là "Hạ Nhan Có Năm Người Chồng" nhưng tui đổi tên cho nó ngắn gọn hơn 1 chút.
Truyện tui viết tuy có H (tục) nhưng tui cũng lồng cả yếu tố ngôn tình, drama, NP nữa, nên sẽ hơi kén người đọc.
Truyện tui chỉ đăng duy nhất trên Wattpad thôi, nên m.n chú ý nhé.
Hôm trước đọc lại mấy chương đầu của truyện, tui thấy mấy đoạn viết dở thật sự :))))), cảm ơn m.n đã chịu khó đọc những lời văn lủng củng, ố dề của tui. Nên tui sau đó đã sửa đi một chút để hợp lý hơn, chú ý nội dung, tình huống hơn.
Tui không ra truyện thường xuyên được, nên m.n khi đọc chịu khó chờ nha!
C ảm ơn m.n rất nhiều ạ!!!!!!