Story cover for Chân Trời Cuối  by inasimpleway
Chân Trời Cuối
  • WpView
    Reads 3
  • WpVote
    Votes 2
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 3
  • WpVote
    Votes 2
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published Jun 30, 2024
Mature
Giữa sự mơ hồ của bóng tối vô tận, thứ bóng tối mờ mịt mà những đứa trẻ ở giai đoạn trưởng thành đều gặp phải, bóng tối đó dường như đã nuốt chửng hai đứa trẻ vừa trạc tuổi mười lăm, chúng chỉ đơn thuần là hai con người mang trong mình những vết nứt tâm hồn, và khi lạc trong vô vàn thứ khiến bản thân mất phương hướng, chúng đã vô tình tìm thấy nhau như một tấm gương khác phản ánh chính mình. Chúng yêu cái thứ gọi là "nỗi đau" của đối phương, chúng yêu lấy một bản thể tương tự mình, vờ như chúng đang thực sự yêu nhau, cho đến khi không thể gồng gượng được cái ảo tưởng chúng tự đặt cho mình nữa, cả hai mới vỡ oà ra, rốt cuộc chúng cũng chỉ là hai đứa nhóc thèm khát cái tình yêu của mình dành cho chính phiên bản tương tự bản thân, chúng đánh lừa chính chúng rằng bản thân đang yêu cái con người trước mặt, để rồi lại bị quật ngã bằng cái thứ chúng cố gắng che giấu, để rồi chìm trong biển sâu của tuyệt vọng, cảm giác chới với không ai đồng hành, cảm giác bị ruồng bỏ, chúng chẳng còn lí do để tiếp tục sống. Mà vốn dĩ, chúng chưa từng xem bản thân đang sống, thân thể chúng chỉ đang tồn tại, đang hiện diện như một cá thể bình thường, nhưng cái tâm đã chẳng theo kịp mà dần chết từ lâu, một cảm giác trống rỗng khó tả khi nhận thức được mình đang sống nhưng cũng đang chết, thật nghiệt ngã làm sao. Chẳng còn gì có thể níu kéo hai con người vốn đã chết từ lâu, bởi sâu trong tầm thức của họ cái chết thể xác chính là sự giải thoát cho cái tâm bị xiềng xích bởi vòng xoáy thời gian, cái chết
All Rights Reserved
Table of contents

1 part

Sign up to add Chân Trời Cuối to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[ HieuAnKhang | ABO ] Mùa Xuân Của Tình Mình by NaamsChieen
14 parts Ongoing
Xuyên suốt chiều dài của lịch sử nhân loại, "công bằng" vẫn là thứ khái niệm mơ hồ, chẳng ai biết nó có tồn tại hay không. Ai cũng đinh ninh cho rằng sau cách mạng, hòa bình về tất cả sẽ hạnh phúc. Ấy vậy nhưng cái sự thật tàn nhẫn nào phải thế. Khi lý tưởng chung không còn thì nỗi niềm riêng mới ùa về. Những cái mà thời chiến họ tạm gác lại thì thời bình là lúc nó sống dậy một cách dồn dập Chính cái thời mà bữa no bữa đói đó đã tàn nhẫn bóp nghẹt thứ gọi là "dị tính". Chẳng biết từ bao giờ xã hội lại xuất hiện "dẫn tính" và "dị tính". Nếu dẫn tính được xem là người dẫn đầu tài giỏi thì dị tính chỉ được xem là một nhóm người ở cái xó xỉn thấp hèn nào đó Trớ trêu thay cậu con trai của gia đình danh giá năm xưa lại là dị tính. Dù cho gia đình có thể bảo bọc em nhưng sống dưới cái ánh mắt khinh miệt, em có thể gắng gượng được còn mẹ em thì xót lắm. Nghĩ thương con trai nay bố mất sớm, nhà có của ăn của để cũng bị khinh thường. Thế là mẹ mang em về quê, về cái mảnh đất mộc mạc mà chứa chan tình người Giấu nhẹm đi việc mình là dị tính, em có một cuộc sống mới. Gặp được những người mà em yêu thương. Khi ấy "dị tính", "dẫn tính" hay người thường cũng chẳng còn quan trọng nữa
Điên cuồng độc chiếm (Đam mỹ-Niên Hạ)  by Robot0107
44 parts Complete
Điên cuồng độc chiếm. By Robot siêu chimte :]] Văn án: :D có văn án rồi nè! Mười năm trước kỳ ngộ, anh đương trên bờ vực tuyệt vọng, hắn đang bước một chân vào vòng xoáy chấp niệm trầm luân, một loại gắn kết vô hình giữa hai con người xa lạ, tựa như chuyện thường ngày hay làm, một kẻ buông lời hứa vô tư, một người chấp nhất tin tưởng. Ba năm sau tái ngộ, hắn thực sự dấn thân vào một hồi yêu hận, thời điểm yêu thương ngọt ngào ngắn ngủi vụt qua, thanh xuân sâu sắc khắc ghi vào tâm khảm, trót dính phải mật ngọt tựa nếm mùi thuốc phiện, sớm không thể dứt bỏ được nữa, hắn yêu anh, anh trốn chạy, để rồi loại tình cảm điên cuồng ích kỷ ấy khiến cả hai thương tổn, một lần nữa bỏ lỡ lẫn nhau. Năm năm sau quay trở lại, vở kịch của số phận rốt cục cũng mở ra, quá khứ tựa như con sóng ngầm liên tục gợn lên lăn tăn trên mặt nước, hắn đau đớn nhiều hơn hay anh thương tổn nhiều hơn, đã không còn phân định rõ ràng nữa. Một khi đã rơi vào vòng lẩn quẩn của yêu hận tình cừu, bi kịch xảy ra là điều không tránh khỏi, nhưng tình yêu có thể nào bị vùi dập như thế sao? Có thể từ trong đau đớn tột cùng mà quên đi được đối phương, có thể dứt bỏ chấp niệm đầy oan nghiệt ấy? Điều đó hoàn toàn không có khả năng, hay chính là ngược lại, càng đau lòng bi thương, yêu càng sâu, tình càng nặng. Chỉ có hai người họ, yêu nhau đến điên cuồng, không phải loại ích kỷ điên loạn, vì đối phương, họ có thể hy sinh, cũng có thể chiếm đoạt, bằng tâm niệm độc chiếm, họ chiếm hữu cả trái tim lẫn tâm hồn c
My Life - My Dream by MoonnyLD
8 parts Complete
Mỗi người trên thế giới này đâu đó quanh ta đều có một ai đó lặng lẽ yêu thương mình... có lúc ta sẽ nhận ra... đôi lúc chẳng bao giờ biết đến người ấy, có bao giờ bạn nhìn lại phía sau... có bao giờ bạn biết rằng ai đó vừa đi ngang qua cuộc đời bạn như cách mà họ đến." Đó là điều nó học được từ một người... và rất nhiều người mà cho mãi đến hết cuộc đời này sẽ ko bao giờ quên được. Đây là cái tôi gọi nó là hồi ký của riêng tôi... và là tiểu thuyết đối với một số người. Chẳng quan trọng... vì điều tôi cần duy nhất những người quan tâm tôi xem nó là hồi ký... một câu chuyện đời của một thằng nhóc đã trải qua trong quá khứ. Có nước mắt, có máu, có những hờn ghen, có tình yêu chân thành, có sự hy sinh, có toan tính của cuộc sống. Đôi lúc trong cuộc sống này có những điều tưởng chừng như vô lý, đôi lúc trong cuộc sống người ta chẳng thể tin vào cổ tích có thật giữa đời thường, chẳng sao cả, đó là quyền cảm nhận của mỗi người, chẳng sao cả vì cuộc sống vẫn luôn như vậy mà. Nhưng hãy đọc, hãy cảm nhận bằng trái tim mình, biết đâu bạn sẽ tìm dc một điều gì đó cho tâm hồn mình. Tôi ko chắc bạn sẽ thích câu chuyện này nhưng tôi hứa sẽ vẫn kể thật nhất cho đến hết câu chuyện mặc dù tôi biết nó thực sự vô lí...Vì đôi với tôi nó là hồi ký có thật cho nên tôi sẽ gọi nó là "Ngày hôm qua... đã từng" hay còn gọi là "My life - My dream"
Tình triền - Tương Chí by tieudaotien
1 part Complete
Do ân oán tình thù, em từ lúc mới sinh đã phải cùng mẹ sống trong lao ngục của cừu nhân. cuối cùng mẹ em chết, may mắn có 1 nam nhân bỗng dưng xuất hiện tới giải thoát cho em. Mở đôi mắt to tròn, lát sau em mới biết người này chính là “phụ thân trong truyền thuyết” mà mẹ vẫn hay kể. Anh là tranh chủ của 1 sơn trang lừng lẫy, tính tình băng sơn lạnh lùng, đến cứu mẹ con em cũng chỉ vì nghĩa vụ. Lần đầu gặp nhi tử đã thấy em đầy người thương tích, anh lại ko kìm nổi đau lòng, đem em về quyết tâm phải hảo hảo sủng ái. Em lớn lên trong sự cưng chiều vô hạn của anh, đứng trước thế sự tựa như có phần ngây ngô chậm chạp, chỉ biết luôn ỷ lại cùng quấn quýt lấy anh. Anh chẳng rõ từ khi nào đối với em đã nảy sinh dục vọng. Sợ hãi thứ tình cảm cấm kỵ này sẽ thương tổn đến em nên dần dần xa lánh, vô tình lại khiến em đau lòng cùng bực bội, quyết định bỏ nhà đi bụi 1 phen. Anh đương nhiên ko để em gặp nguy hiểm, dịch dung hoán cốt, dùng thân phận mật thám triều đình đến làm quen lấy cớ theo bảo hộ em. Mang bộ mặt khác cùng danh phận khác, anh ko còn cố kỵ đối với em bộc lộ hết yêu thương, hôn em, ôm em, nói “thích” em, những điều anh đã phải kìm nén suốt bao lâu dưới bản mặt của vị “phụ thân” lạnh lùng. em tưởng như ngu ngơ lại vô cùng tinh tế, chẳng mất nhiều thời gian đã lập tức nhận ra anh, cũng hiểu giữa 2 người tồn tại thứ tình cảm gì.
Trọng Sinh Thành Vật Trang Sức Ở Chân Tra Công by LinhnGiaCt
10 parts Complete
qt by tận thế-ing .ngược vô cùng ngược cực kì ngược > chuyện quan trọng phải nhắc 3 lần ๖ۣۜMẹ đẻ: Cật Phạn Phạn Phạn 吃饭饭饭 ๖ۣۜSố đo ba vòng: Cung đình hầu tước, ngược luyến tình thâm, tra công Kim bài biên tập đánh giá: Thiếu niên quen biết, lẫn nhau chân thành. Tách ra sau, một cái khổ sở chờ đợi, một cái ngày ngày trông mong về, nhưng mà, niên thiếu sạch sẽ ái tình rốt cục không ngăn nổi hoài nghi cùng nghi kỵ. Hoàn Lẫm đánh vào Kiến Khang, đăng cơ sau làm chuyện thứ nhất chính là xử tử tiền triều nịnh may mắn Tạ Trản, lại không người hiểu rõ, bọn họ đã từng tối thân mật người yêu. Khi hắn lựa chọn giết chết hắn thời điểm, cũng giết chết cái đoạn kia niên thiếu lưu luyến si mê. Tạ Trản chết rồi, không vào luân hồi, hồn phách bám vào Hoàn Lẫm thiếp thân trên ngọc bội, nhìn tại hắn chết sau, Hoàn Lẫm làm các loại sự. Nhìn như vô tình, rồi lại tựa ngậm lấy thâm tình. Chân tướng dần dần vạch trần, đặt tại Hoàn Lẫm trước mặt là một cái cơ hồ làm cho hắn hỏng mất hiện thực. Đây là một đoạn vì yêu mà sinh thành các loại gút mắc, tác giả dùng ưu thương thảm thiết hành văn viết ra một đoạn yêu hận tình cừu thay đổi, tình cảm chân thành, làm người lã chã rơi lệ. Còn chút tình cảm này cuối cùng đi hướng, bọn họ cuối cùng đem làm sao đi chung với nhau, thì lại khiến người mỏi mắt mong chờ.
Khi cha mẹ làm teen phát điên (Full) by phuongngo2288
15 parts Complete
Bạn thân mến, Nhan đề cuốn sách bạn đang cầm trên tay có làm bạn tò mò không? "Khi cha mẹ làm teen phát điên"? Có khi nào bạn phẩy tay, chép miệng (hệt như bố mẹ chúng ta vẫn thế) và cất giọng phán: "Lúc nào bố mẹ chả làm teen phát điên." Ừ, thì công nhận có nhiều lúc bố mẹ làm chúng ta "nóng con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái" và tim, gan, phèo, phổi... dường như chỉ muốn hoán đổi vị trí cho nhau thật. Những "cuộc chiến ngầm" vẫn xảy ra như cơm bữa trong gia đình chúng ta, chiến tranh nóng lẫn chiến tranh lạnh, là khoảng cách thế hệ cách xa như cả trăm năm ánh sáng và không bên nào chịu thấu hiểu bên nào. Để có lúc, chính chúng mình nhìn lại và ngơ ngác vì tại sao mình cứ "gây hấn" với bố mẹ hoài hoài. Còn bố mẹ thì nhớ ơi là nhớ về những đứa¯trẻ ¯của¯ngày¯hôm¯qua, khi mà chúng mình còn bé bỏng, trọn vẹn trong một vòng tay. Lúc chúng ta còn bé, bố mẹ là cả một bầu trời rộng lớn và ấm áp, hay nói cách khác đi, bố mẹ là "tất cả" theo như lời một bài hát. Chắc bạn cũng chẳng lạ lẫm gì cảnh tượng mẹ bạn ngồi bần thần tiếc nuối những ngày bạn còn nhỏ, nhớ cái cảnh bạn ngồi sau xe của mẹ, bàn tay bé xíu níu chặt áo mẹ. Hoặc bố bạn, đã từng là người bạn lớn của bạn trong đủ các thể loại trò chơi ngốc xít thời bé. Ai là người vót nan tre làm đèn ông sao, dạy bạn chơi đá banh, dạy bạn đi xe đạp trong ngày đầu lóng ngóng? Là bố bạn chứ còn ai nữa. Chúng ta (ý tớ nói là bạn, tớ và những vị phụ huynh yêu quý của chúng mình) đã có những tháng ngày bình yên, êm ấm và thương yêu nhau nhiều đến thế.
Dạ Hữu Nguyệt, Nhật Hữu Dương by AnThu8958
91 parts Ongoing Mature
Tại sao trên đời này lại có những kẻ độc ác, tàn nhẫn xem mạng người như cỏ rác? Do bản tính có sẵn chăng? Không hẳn. Một kẻ máu lạnh không phải lúc nào cũng là kẻ sinh ra đã vô tình, không có chút tính người. Có những người ban đầu rất tốt, rất lương thiện nhưng vì thói đời vốn rất tàn nhẫn, thế giới vốn không đẹp đẽ như ta vẫn nghĩ. Những điều xấu xa, tệ hại của thế giới luôn đeo bám, hành hạ và chưa bao giờ buông tha cho những kẻ vốn tồn tại nhờ nó, chẳng qua có những người quá kiên cường, luôn hướng nghĩa nên không bị ảnh hưởng nhiều. Ngược lại cũng có những người tâm dễ xao động, không kiên quyết, nhẫn nại nên bị thay đổi giống như bản chất thật của thế giới. Họ bị dồn ép, đày đoạ đến mức biến mình thành kẻ mang những điều xấu của thứ mình căm ghét nhất. Để rồi sau tất cả, có người còn quay đầu sửa lỗi, biết hối hận ăn năn nhưng cũng có những người đã chẳng còn thiết quay đầu nữa. Dù sao sau mọi cuộc trả thù, đau đớn đến mấy thì con đường chung vẫn là cái chết. Mà con người cũng thật khó hiểu. Rõ ràng lúc thấy kẻ sa cơ thất thế, tin vào miệng đời mà ruồng rẫy, xua đuổi thậm chí xúc phạm, chà đạp. Vậy mà đến lúc kẻ ấy biến thành ác quỷ rồi, bị hành hạ, đau khổ thì lại đứng lên muốn trả thù, muốn chiến đấu. Chẳng phải khi kẻ ấy cần giúp đỡ nhất, họ đã tuyệt đường sống của kẻ đó hay sao? Là chính tay họ đã tạo ra con ác quỷ đó còn gì? Thế nhưng công lí vẫn đứng về phía họ, và thứ vũ khí như một truyền thuyết ấy được tạo ra để giúp họ
You may also like
Slide 1 of 7
[ HieuAnKhang | ABO ] Mùa Xuân Của Tình Mình cover
Điên cuồng độc chiếm (Đam mỹ-Niên Hạ)  cover
My Life - My Dream cover
Tình triền - Tương Chí cover
Trọng Sinh Thành Vật Trang Sức Ở Chân Tra Công cover
Khi cha mẹ làm teen phát điên (Full) cover
Dạ Hữu Nguyệt, Nhật Hữu Dương cover

[ HieuAnKhang | ABO ] Mùa Xuân Của Tình Mình

14 parts Ongoing

Xuyên suốt chiều dài của lịch sử nhân loại, "công bằng" vẫn là thứ khái niệm mơ hồ, chẳng ai biết nó có tồn tại hay không. Ai cũng đinh ninh cho rằng sau cách mạng, hòa bình về tất cả sẽ hạnh phúc. Ấy vậy nhưng cái sự thật tàn nhẫn nào phải thế. Khi lý tưởng chung không còn thì nỗi niềm riêng mới ùa về. Những cái mà thời chiến họ tạm gác lại thì thời bình là lúc nó sống dậy một cách dồn dập Chính cái thời mà bữa no bữa đói đó đã tàn nhẫn bóp nghẹt thứ gọi là "dị tính". Chẳng biết từ bao giờ xã hội lại xuất hiện "dẫn tính" và "dị tính". Nếu dẫn tính được xem là người dẫn đầu tài giỏi thì dị tính chỉ được xem là một nhóm người ở cái xó xỉn thấp hèn nào đó Trớ trêu thay cậu con trai của gia đình danh giá năm xưa lại là dị tính. Dù cho gia đình có thể bảo bọc em nhưng sống dưới cái ánh mắt khinh miệt, em có thể gắng gượng được còn mẹ em thì xót lắm. Nghĩ thương con trai nay bố mất sớm, nhà có của ăn của để cũng bị khinh thường. Thế là mẹ mang em về quê, về cái mảnh đất mộc mạc mà chứa chan tình người Giấu nhẹm đi việc mình là dị tính, em có một cuộc sống mới. Gặp được những người mà em yêu thương. Khi ấy "dị tính", "dẫn tính" hay người thường cũng chẳng còn quan trọng nữa