_-Trời sáng rồi-_
Nhân vật: Kim Seokjin | Jin, Min Yoongi | Suga
-------
**Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả.**
**Truyện chỉ được đăng tải ở tài khoản này và duy nhất trên Wattpad, vui lòng không sao chép, không chuyển ver, không re-up dưới mọi hình thức.**
-------
Intro:
Mỗi chúng ta, ở một thời điểm nào đó, đều buộc phải đơn độc băng qua những đêm dài lạnh lẽo. Chúng ta không biết con đường phía trước sẽ dẫn đến đâu, chỉ biết rằng có lẽ một người sẽ đến đích trước, để lại người kia mãi loay hoay giữa bóng tối.
Và nếu có ngày tái ngộ, đó không phải là một phép màu ngẫu nhiên. Trùng phùng chỉ xảy ra khi có một người vẫn kiên nhẫn chờ đợi, vẫn giữ chặt niềm tin và không chịu từ bỏ, ngay cả khi hy vọng dường như đã tàn lụi. Chỉ đến lúc cả hai gặp lại, sau tất cả, ánh sáng bình minh mới thực sự ló dạng, rực rỡ hơn cả những gì họ từng mơ tưởng. Tình yêu, suy cho cùng, không phải là thứ tự nhiên tồn tại. Nó được giữ vững bởi sự kiên trì, lòng dũng cảm, và niềm tin vượt qua tất cả thử thách.
--------
Chưa hoàn.
Disclaimer: Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.
Thể loại: Sinh tử văn, ABO, HE, Đường trộn thuỷ tinh.
-----------------
Nhưng lỡ như Hùng chấp nhận đứa nhỏ này thì sao?
Thành An nhấc điện thoại lên, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Nó lướt qua danh bạ, nhìn chằm chằm vào cái tên 'Anh Hùng' mà nó đã lưu cho người kia.
Bàn tay nó run rẩy.
Rồi màn hình điện thoại tắt ngúm, An gục giữa 2 tay mình.
Đến cùng nó vẫn quyết định không thông báo cho anh.
Nó biết Hùng bị rối loạn thần kinh thực vật, An không chắc rằng tin tức này sẽ trở thành tin vui... hay là tin xấu đối với anh.
Nhưng Thành An biết, nó phải che giấu đứa nhỏ này, che giấu chuyện này.