Story cover for Mùi Nắng Hạ by _bluediary_
Mùi Nắng Hạ
  • WpView
    Reads 44
  • WpVote
    Votes 11
  • WpPart
    Parts 2
  • WpView
    Reads 44
  • WpVote
    Votes 11
  • WpPart
    Parts 2
Ongoing, First published Aug 01, 2024
"Mùi nắng hạ" - Bộ truyện thứ hai nằm trong chuỗi series "Đầu hạ và vì tinh tú."
----------------
"Rồi sẽ ra sao khi trong làn mưa trắng xóa này, tưởng vốn chỉ có mình mình lại có thêm một người nữa? 
...

Lúc tôi nhận ra, bạn đã cởi chiếc cặp để xuống nền đất, lấy hai tay phẩy phẩy chiếc áo sơ mi vốn đã ướt nhẹp và vuốt mái tóc đen đẫm nước ra sau rồi nhìn ra làn mưa. Bạn ấy liên tục nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay rồi nhìn khắp người mình, sau đó lại nhìn ra màn mưa nặng hạt chẳng có dấu hiệu dừng lại. Mãi đến khi cậu bạn đưa mắt nhìn về phía tôi, con bé vẫn đang đứng cách cậu một khoảng và đang chằm chằm nhìn cậu nãy giờ. 

Trong cơn mưa tầm tã xám xịt ấy, lần đầu tiên tôi gặp cậu. 

Một câu chuyện tôi chẳng thể gọi tên cho đến mãi sau này."
_______________

Thiết kế bởi Ivy in the Rain

28.7.2024
All Rights Reserved
Sign up to add Mùi Nắng Hạ to your library and receive updates
or
#67tieuthuyetthieunien
Content Guidelines
You may also like
Chuyện tình việt quất by _bap035_
35 parts Ongoing
"La muse, đứng yên!" Hoàng Lâm Phong bỗng treo một hộp nhỏ gì đó trong tay lên xe đạp rồi bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi lại nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng sững tại chỗ. "Ngốc quá, dây giày mày bị rơi ra rồi!" Lâm Phong nói, giọng dịu dàng. Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo sơ mi trắng gọn gàng tràn ngập hơi thở học đường Việt Nam. Không biết cậu đang chạy về phía này hay chạy thẳng vào tâm trí tôi nữa? Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à? Câu nói ấy suýt nữa bị đánh bật ra khi chàng trai từ từ ngồi xuống. May thay, nó được sự mê mẩn kịp thời ngăn cản. Sau chiếc kính cận, đôi mắt chăm chú dõi theo từng cử chỉ của cậu ấy mà không chớp lấy một lần. Có lẽ bị nhìn kĩ quá nên mắt Phong nhắm tịt thành hai dấu trừ. Kịch bản đang đẹp, tôi lại ăn nói tếu táo: "Ồ, mày cười mất cả mắt!" nhưng rồi tự chìm đắm trong đó không cách nào thoát ra... Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân khiến người thiếu nữ xao xuyến mãi. Trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Lâm Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!
Tựa Nắng by if_quyhf
11 parts Ongoing Mature
Series: Trong mắt nhau là ánh sáng. Mỗi người đều từng là ánh sáng nhỏ soi vào tim người khác. Dù sau này trưởng thành hay xa nhau, ánh sáng ấy vẫn luôn tồn tại. _________________________________________ TMNLAS1 - Tựa Nắng. Bắt đầu từ một lời trêu chọc, một ánh mắt không ưa nhau, rồi đến những buổi học nhóm đầy căng thẳng và những lần cãi vã không đầu không cuối - Quỳnh và Đức, hai con người tưởng như không thể hoà hợp, lại từng chút một bước vào thế giới của nhau. Cô luôn trách cậu vô tâm. Cậu lại luôn nhìn cô với nụ cười chẳng ai hiểu được. Những khoảnh khắc vụng về, những cái nắm tay thoáng qua, một lần băng bó trong buổi lao động, rồi một chiều mưa trú tạm dưới mái hiên... - tất cả đều là những mảnh nắng nhỏ, sưởi ấm cả một thanh xuân. "Tựa nắng" là câu chuyện về những rung động lặng lẽ, những hiểu lầm ngọt ngào, và một tình yêu lớn dần lên... ngay trong những khoảng cách tưởng chừng xa nhất. _________________________________________ Chỉ vì một lời trêu chọc của Đức mà Quỳnh quyết cùng cậu chơi một trận vật tay cho ra nhẽ. Kết quả không khó đoán, Quỳnh thua gần như ngay lập tức. Bàn tay định rút về đột nhiên bị giữ lại. Cô ngẩng lên nhìn, toan quạu thì thấy Đức đang cười, mắt khẽ nheo lại. "Đừng giận tôi nhá" "Ông... cố ý đúng không?" "Ừ. Tôi cố ý thắng để được ăn kem" "Tôi không mời!" "Không mời thì để tôi mời, bí thư đi chung là được" "Không" "Vậy là không mời, nhưng đồng ý đi chung?" "Tôi... Trời ạ! Ông không biết ngại à?"
(LONGFIC) [CAO H] BẤT NGỜ RUNG ĐỘNG [TAENY VER] by yingzi9981
93 parts Complete
Tác giả: Nhất Chi Độc Tú Nguồn: Reine Dunkeln Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H VĂN, Ngọt sủng, Song khiết 🕊️, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ Sau khi xin nghỉ việc, Tiffany dọn đến sống ở vùng ngoại cách xa thành phố, vậy mà không ngờ rằng chỉ vì lười phải ra ngoài mua đồ mà cô lại gặp được một anh chàng đẹp trai. Cô nhìn người đàn ông mặc đồng phục nhân viên của cửa hàng một lúc lâu, sau đó không nhịn nổi sự tò mò bèn trêu anh: "Dạo này, nhân viên giao hàng của tiệm trái cây đều đẹp trai như vậy sao?" Nghe thấy thế, anh chàng giao hàng sững sờ, anh quay đầu lại nhìn cô rồi bật cười: "Cô có muốn kiểm tra để xác nhận lại không?" "... Cho tôi sờ thử à." Ở trước cửa ra vào, ánh đèn mờ ảo, eo của người đàn ông kia còn đẹp hơn cô nghĩ, trông có vẻ rất săn chắc và vạm vỡ. Tiffany liếm đôi môi khô khốc của mình, cô ngẩng đầu nhìn anh: "Cơ bụng rất săn chắc, không biết lúc ở trên giường thì sẽ như thế nào đây?". "Vậy thì thử xem sao?". Ánh nắng ấm áp vào đầu mùa hè phá tan sự yên bình bấy lâu của cô, ngoài tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực ra, thứ duy nhất mà cô có thể cảm nhận được vào lúc này chính là sự ngọt ngào. CP: Cô nàng độc thân và Ông chủ tiệm trái cây Tuy nhút nhát nhưng lại thích trêu chọc người khác vs kho hormone nam tính di động.
You may also like
Slide 1 of 9
[ GaKook ] [ Hoàn ] Khi ngày mưa đến cover
Thân ái, xin chào! cover
[FULL] Bé nhỏ, đừng ghét tao nữa  cover
12cs; khoảnh khắc rung động ấy cover
Chuyện tình việt quất cover
Tựa Nắng cover
(LONGFIC) [CAO H] BẤT NGỜ RUNG ĐỘNG [TAENY VER] cover
[FULL] DÂU TÂY ĐƯỜNG PHÈN  cover
Hai Người Ba Bữa_ Mộc Thành Thiên cover

[ GaKook ] [ Hoàn ] Khi ngày mưa đến

13 parts Complete

Fanfiction writting by me Min Yoon Gi x Jeon Jung Kook ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ "Lần đầu em gặp anh là khi trời cũng đổ mưa ầm ỉ như lúc này, em đang đứng bên hiên trú nhờ thì em đã may mắn gặp được anh. Em còn nhớ hôm ấy anh mặc chiếc sơmi trắng phẳng phiu và đôi giầy đen dính nước mưa lẫn bùn đất. Bữa đó người em ướt sũng, mặt đỏ lên vì trời lạnh quá, em cứ ôm lấy hai vai mình mãi thôi. Và chắc anh thấy em tội lắm nên đã đưa cho em cái ô duy nhất của anh rồi nằng nặc đòi em phải lấy. Em hỏi anh: "Còn anh thì sao chứ ?" mà anh không thèm trả lời. Anh nhớ hôm ấy anh làm gì không ? Có lẽ anh không nhớ nổi đâu, nhỉ ?! Để em nhắc anh nhớ nhé. Anh đã cười xoà với em, vỗ nhẹ lên đầu em như bảo em yên tâm vậy. Em chẳng hiểu sao trong đêm mưa mù mịt đó, em nhìn thấy anh rất rõ ràng, thậm chí em còn thấy nơi đáy mắt anh xuất hiện một tia nắng chói lọi giữa cơn mưa tầm tã như thế. Nhưng thật ra lại chẳng có tia nắng nào anh ạ, chỉ tại khi ấy tim em đập nhanh bất thường rồi em yêu anh lúc nào không hay."