Story cover for 𝐋𝐞𝐢𝐥𝐚𝐧𝐚 - hoa đến từ thiên đàng by CanhRongBien01
𝐋𝐞𝐢𝐥𝐚𝐧𝐚 - hoa đến từ thiên đàng
  • WpView
    Reads 227
  • WpVote
    Votes 7
  • WpPart
    Parts 3
  • WpView
    Reads 227
  • WpVote
    Votes 7
  • WpPart
    Parts 3
Ongoing, First published Aug 18, 2024
sau tai nạn rơi máy bay, tôi trôi dạt đến một hòn đảo lạ.

góc nhìn của một cô gái 18 tuổi lần đầu làm chuyện ấy, ở đây là đi khám phá
All Rights Reserved
Sign up to add 𝐋𝐞𝐢𝐥𝐚𝐧𝐚 - hoa đến từ thiên đàng to your library and receive updates
or
#829write
Content Guidelines
You may also like
[Choker, Guria] Tu hú chiếm tổ by peaceful_things
43 parts Complete Mature
*Choker* "Tu hú chiếm tổ sẽ có kết cục ra sao?". Câu hỏi bất chợt bật ra từ miệng tôi sau khi xem hết một bộ phim nào đó trên ti vi mà tôi chẳng nhớ nổi tên. "Đương nhiên là bị phanh phui, bị đuổi đi, bị đày xuống âm ti địa ngục chứ sao, như nữ phụ anh vừa xem đấy". Lee Minhyeong nhìn tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên, như thể nó không hiểu tại sao tôi lại quá để tâm đến một bộ phim mang đậm tính chất giải trí như vậy. Nhưng nó vẫn rất thành thật mà trả lời về vấn đề này. Đúng vậy. Chính tôi cũng nghĩ đó là cái kết tất yếu. Nhưng tội lỗi này của tôi dù có bị đày xuống địa ngục, cũng không dám chắc sẽ nhận được sự tha thứ từ Jeong Jihoon. *Guria* Kể từ ngày trở thành nghệ sĩ tự do, lịch trình của tôi không còn bận rộn như trước nữa. Thỉnh thoảng tôi sẽ lại rơi vào trạng thái như hiện tại: Ngồi một mình trong căn phòng vắng lặng, nghe tiếng đồng hồ tích tắc và gặm nhấm nỗi cô đơn chồng chất. Câu hỏi quen thuộc lại xuất hiện trong đầu: Liệu quyết định rời đi của tôi có đúng hay không? Tất cả mọi thứ như một cuộn len, càng gỡ lại càng rối. Rõ ràng tôi là người chủ động cho tất cả mọi chuyện. Chủ động bắt đầu, cũng chủ động kết thúc, nhưng tại sao cuối cùng tôi vẫn mang bộ dáng nắm mãi không buông như thế này?
[Taekook/Vkook Ver] Reply To K.R by Liyouulinn
88 parts Complete Mature
Lời tựa : Điền Chính Quốc rất khéo đối nhân xử thế, nhờ làm việc chu đáo cẩn trọng mà chiếm được lòng tin, chen chân vào Thái Tử Đảng. Phải nói nơi nào có y, nơi đấy đến cả độ ẩm không khí cũng hoàn hảo vừa khớp. Lao tâm khổ tứ như thế nhưng chẳng tơ tưởng một ngày Kim Thái Hanh sẽ để ý đến mình. Điền Chính Quốc không màng lưu danh sử sách cũng chẳng ham tranh công với đời, thậm chí còn không cần Kim Thái Hanh biết đến sự tồn tại của mình, có thể đứng giữa đám đông ngắm nhìn từ xa là đã may mắn lắm rồi. Bạn y thấy mà tức hộ, "Cậu đang tính toán gì vậy hả?" "Có tính gì đâu." Điền Chính Quốc cười giả lả, tự y có cho mình một bộ nguyên tắc yêu thầm kiên định không đổi, "Nếu phải nói thì tôi đang tính xem làm sao để chỗ nào có mình xuất hiện chỗ đó anh ấy được thoải mái thêm một chút." Kim Thái Hanh là con cưng của trời, quyền cao chức trọng. Vậy nên Điền Chính Quốc cực kỳ biết thân biết phận, chưa từng mơ mộng viển vông, cũng tự nhủ rằng mình đã che đậy vô cùng kín kẽ, chẳng lộ dấu vết. Tình cờ gặp hôm đấu giá, Điền Chính Quốc lẩn vào đám đông, lịch sự chào hỏi khách khứa xung quanh. Nhặt được đồ của người ta cũng chỉ nhờ đứa bạn trả hộ. Có kẻ muốn móc nối quan hệ, y bèn xin lỗi rồi giải thích thực ra người ta cũng chẳng quen biết mình... Y đã ngỡ là thế. Đến tận khi lên du thuyền, người nọ ngậm lấy điếu thuốc, khoan thai điềm tĩnh nhìn vào mắt y, nói: "Điền Chính Quốc, tôi quên mang bật lửa rồi."
You may also like
Slide 1 of 9
Cả Đời Bảo Hộ Người [AnnCheer]  cover
[Choker, Guria] Tu hú chiếm tổ cover
[12cs| bl] Quy Tắc Sinh Tồn Trong Game Kinh Dị cover
[shortfic | MoonSun] Thiên đường cho em. cover
[Taekook/Vkook Ver] Reply To K.R cover
KookV | The Prisoner's Kiss cover
anton x you| khi anh chạy về phía em cover
|| Vkook / Chuyển Ver || Ba Nuôi cover
[12CHĐ] Em Nuôi (P1) cover

Cả Đời Bảo Hộ Người [AnnCheer]

30 parts Complete Mature

Đến khi người đó rời đi, tôi mới nhận ra, thứ tôi cần không phải là danh vọng hay quyền lực, mà là người đó. 10 năm ôm nỗi thù hận trong lòng, 10 năm ôm vết thương vì gia đình của mình đổ vỡ. Từ một cô bé luôn được hưởng thụ yêu thương trong vòng tay của cha mẹ bỗng trở thành trẻ mồ côi chỉ vào một buổi tối. Nói không nơi nương tựa thì thật quá, nhưng người duy nhất có thể nương tựa vào lại là người cô bé căm ghét nhất. 18 tuổi đem theo trái tim thương tổn tự mình ra nước ngoài sinh sống với số tiền cha mẹ để lại, một mình tự thân vận động. 28 tuổi mang trái tim lành lặn nhưng lại chưa đựng đầy hận thù quay trở về lấy lại tất cả mọi thứ. Là ngươi mong muốn lấy hận thù để đánh bại tình yêu hay thật chất ngươi bị tình yêu đánh đến chết mất rồi? Hay...ngươi không nỡ ra tay với người đó? ___________ Thikamporn Rittapinun, trái tim của ngươi đang đập vì yêu người đó chứ không phải hận người đó. Nỗi hận thù trong ngươi đã biến mất ngay giờ phút ngươi đứng trước mặt họ.