Story cover for Huệ (Truyện ngắn) by qoainam
Huệ (Truyện ngắn)
  • WpView
    Reads 23
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 23
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
Complete, First published Aug 26, 2024
Mature
Tác giả: Nam Tào

"Sao lên thành phố lâu như thế mà anh chẳng trắng lên tí nào." Huệ cầm cọng rau khẩy khẩy lên tay anh. 

Xuyên thấy một trận ngứa ran, không biết là trên tay hay là trong lòng. 

"Bộ tôi lên đó hưởng thụ chắc." Xuyên cầm bàn tay của cậu kéo qua, xoa xoa đầu ngón tay. 

"Ừ, cũng đúng." Huệ cười cười. 

Ngược lại Huệ trắng hơn ngày xưa nhiều, hồi nhỏ hai đứa cứ dầm mình ngoài ruộng ngoài mương, riết đen nhẻm như hai con cóc ghẻ, ấy thế mà mình chẳng nhả nắng tí nào còn Huệ thì nhìn khác xa ngày xưa. 

Chỉ có điều ánh mắt Huệ nhìn anh vẫn như thế, vẹn nguyên sau từng ấy năm, kiếm không ra trên người khác được.

 Vẫn sâu và nồng đậm.
All Rights Reserved
Sign up to add Huệ (Truyện ngắn) to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy by Miu17_05
12 parts Complete Mature
Tác giả: Đàm Diểu* Edit: Soo | Beta: Tạ Du Artist: Sean Xiao Độ dài: 9 chương + 3 ngoại truyện Nguồn raw: Trường Bội Nguồn bản edit: Butterfly (letthebutterflyfly.wordpress.com) "Cậu ấy rất thích dựa vào người tôi đọc sách, thích lén nắm tay tôi trong giờ học, thích dùng chung tai nghe nghe nhạc với tôi trong tiết tự học buổi tối. Cậu ấy cũng thích chụp bóng hình bọn tôi đứng chung một chỗ, khi hai đứa kề vai nhau dưới ráng chiều hoàng hôn." "Chúng tôi gặp gỡ nhau vào năm 15 tuổi, yêu nhau khi mới 16, 17 tuổi đứng hôn nhau nơi góc đường đầu hẻm, làm tình lần đầu lúc tròn 18. Vào năm 19 tuổi, chúng tôi đã hứa hẹn với nhau rằng sau này sẽ tới New Zealand để kết hôn. Đến năm 22 tuổi, cái chết đã chia cắt chúng tôi âm dương cách biệt mãi mãi." - Sương tuyết rơi đầy trên mái đầu của tôi và Kỳ Gia, trong khoảnh khắc đó, cứ như thể bọn tôi đã bạc đầu cùng nhau thật. Hai người rất yêu nhau, không hiểu lầm, không máu chó, ra đi ngoài ý muốn, ngôi thứ nhất. - Ngày đó Trần Đình Huyên hỏi tôi rằng, vì sao tôi chẳng thể quên được Kỳ Gia. Tôi đáp, trong hai mươi năm thanh xuân ngây ngô vô lo vô nghĩ, tôi đã đi cùng cậu ấy năm năm. Nếu đến Kỳ Gia mà tôi cũng có thể quên thì rốt cuộc cả cuộc đời này của tôi còn ý nghĩa gì nữa chứ. - "Thật ra muốn thoát khỏi thì vẫn được đấy, chỉ là tôi không muốn mà thôi." Tôi muốn... Ừm, trông giữ mùa hè của bọn tôi cả đời. _______ Tóm tắt trong một câu: Anh rất muốn, rất muốn đi cùng em cho đến khi bạc đầu.
Học cách yêu thương một người - Thuyuuki by thuyuuki
56 parts Complete
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." --- - Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em... ------------- *NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!
[HOÀN]Hùng Khùng và Bím Biển -  Trang Sơ by TrangSo_sociu
59 parts Complete Mature
Tác giả: Trang Sơ Thể loại: Nam nam, giang hồ, hành động, ngược, hài, drama, đực rựa có khả năng sinh con. Rating: 16+ Cp: Trương Đức Hùng x Lê Hải Điệp. (Cục súc thô bỉ cái mồm x Hiền lành bên ngoài biến thái thô bỉ nội tâm) Giới thiệu truyện phần 1: Chẳng phải cậu dịu dàng, cũng chẳng phải lời đường mật. Chỉ là cậu thôi, Hùng Khùng cục súc và chân thật. Tớ cũng chẳng mạnh mẽ, cũng chẳng được thông minh. Chỉ là tớ thôi, Bím Biển si tình và ngu ngốc. Giới thiệu phần 2: "Má mì, má mì. Bố Hùng lại oánh con huhuhu!!!" "Con làm gì hư thì bố mới đánh chứ?" "Con có làm gì đâu! Con sút tung đít thằng lớp trưởng để mẹ nó tìm đến tận nhà mình thôi mà?" "..." Tôi bàng hoàng tỉnh giấc, trán ướt đẫm mồ hôi. Vội lay lay người bên cạnh dậy. "Mày mà có thai được á? Điên à?" "Nhưng tớ thấy cơ thể hơi là lạ... Với cả cứ mơ thấy giấc mơ đó suốt..." Xong rồi thằng Hùng với tôi cứ chủ quan. Điều hoang đường như thế trở thành sự thật mất rồi. Cuộc sống bỗng trở nên xáo trộn hẳn đi khi có sự xuất hiện của những thiên thần nhỏ. Và rồi niềm hạnh phúc lại nhân đôi. _______ ________ Truyện liên quan: Thầy nghĩ trò bị ngáo bả mất rồi!
( MINV )(CHUYỂN VER)(HOÀN) BẠN THÂN 17 NĂM, YÊU ĐƯỢC CHƯA? by Vantae95
54 parts Complete
Tác giả:Băng Kì Lâm Thể loại: Truyện dài. Văn Án: Vào một ngày đông lạnh giá, có hai tinh linh bé nhỏ cất tiếng khóc chào đời. Trùng hợp được sinh vào cùng một ngày, Ở cùng một phòng bệnh, thậm chí nhà cũng sát cạnh nhau. Gia đình hai bên mau chóng than thiết, Kim Tại Hưởng và Phác Chí Mẫn đáng ra cũng rất xứng đôi. Hai người họ chỉ hơn kém nhau đúng một giờ, vô tình trở thành một ngày, từ đó mà mạng hai người lại khắc nhau. Có thể yêu, nhưng không thể cưới, Chí Mẫn và Tại Hưởng, định sẵn là không có hi vọng ở cùng nhau. Nhưng mà...có thể ngoại lệ hay không? ... -Nín đi, tao cho kẹo này. Hắn hươ hươ cây kẹo trước mặt cậu. Một giây sau cậu lập tức im bặt, giành lấy cây kẹo trên tay hắn. -Ngoan_Hắn cười dịu dàng, xoa đầu cậu ... -Nó thích mày sao? -Ừ. -Mày thích nó không? -Không. -Vậy thì được._Hắn nhìn cậu cười. ... -Không được!!! Bọn chúng nhất định không thể bên cạnh nhau. ... "Đợi tao, nhất định tao sẽ trở về, nhất định! " ... "Đã bao lâu rồi? Vì sao mày còn chưa về?" ... -Vợ ơiiiii... -Ai cưới ông lúc nào?_Cậu trợn mắt, trong lòng ngập tràn hạnh phúc. -Em! Từ nay là của anh!._Hắn kéo cậu ngồi vào lòng, ôm chặt. CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ
Chỉ yêu mình ngài- Sesshoumaru [Xuyên không, Đồng nhân ] (Hoàn) by kyubimineko
42 parts Complete
Tác giả: Nguyệt Hoa Như Sương Edit: kyubimineko_Hạ Nhược Hy Ở cái nơi mà tình yêu không có thể sinh sôi nảy nở, chiến trường khắc nghiệt này lại còn xuất hiện những loài quỷ quái yêu ma tác oai tác quái. Theo năm tháng, tính thiện lương mờ dần, trở nên lạnh lùng, hững hờ đối với mọi việc, thế nhưng, không biết từ khi nào, nhu tình lại xuất hiện. Hóa ra, tạo hóa sắp đặt, để ta đến thời không này là vì chàng - Sesshoumaru. *** Buổi sáng, khi ánh mặt trời xuyên qua khe hở nhỏ, chiếu thẳng lên mặt, Tiêu Lăng Nguyệt không tự chủ giật giật đôi mi thanh tú, đấu tranh tư tưởng một hồi, cuối cùng chấp nhận thất bại, bất đắc dĩ mở mắt ngồi dậy. Nhưng, khi thấy rõ cảnh sắc trước mắt, nàng không khỏi choáng váng. Rừng cây cao lớn, rậm rạp, mặt cỏ xanh biếc, thấp thoáng thấy một cái giếng cũ. Những tia nắng mờ xuyên qua tán cây, tạo thành từng sợi sắc màu chiếu lên mặt cỏ, trong mấy bụi hoa, vài con bướm dập dờn nô đùa. Này, đây là đâu a! Mọi người ở đâu, thế nào lại không thấy ai cả? Đối lập với sự yên tĩnh của khu rừng, trong đầu nàng dâng lên một trận hoảng hốt, Tiêu Lăng Nguyệt run run sờ túi, lại phát hiện bên trong trống rỗng. Đúng rồi, hôm qua nàng đem di động để vào trong ba lô, không mang theo trên người. ***
[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi by hycongcong22
31 parts Complete
Thể loại : Hiện đại, một chút huyền huyễn, có ngược, hồn ma thụ x trước tra sau si tình công, hạnh phúc viên mãn. __________________________________ Tình cảm của cậu từ đó tới giờ vẫn là đoạn tình cảm đơn phương. Đã mười năm rồi, mười năm đứng trước mặt đối phương, cậu nói thương anh nhưng đến ngay cả một ánh nhìn mà anh cũng không nhìn cậu. Cậu vẫn cho rằng bọn họ còn đủ thời gian, đã tiêu hao hết mười năm rồi lại tiêu hao nữa, cũng gần giống như cả đời người. - Anh biết đối phương chấp niệm quá sâu, cái gọi là buông tay căn bản là trò cười. Mà đến khi người kia cuối cùng đã buông tay rồi, tự do đã lâu, khi được giải thoát lại không cảm thấy ngọt ngào. Đợi cho đến một ngày anh chợt cảnh tỉnh rằng người nọ đã thật sự buông tay thì hối tiếc cũng không kịp nữa. Một đao nhẹ nhàng, trong lòng đã từng có độ ấm nóng rực nay rốt cuộc biến thành sự lạnh lẽo vĩnh viễn không chạm đến. Chỉ muốn hèn mọn nói ra một tiếng xin lỗi nhưng tất cả đều không làm được. Một khoảng cách xa nhất thế giới, là tôi đứng trước mặt em mà không biết rằng mình yêu em. Hiện tại khoảng cách này xa cực độ, là khoảng cách giữa sự sống và cái chết. Thời khắc phát hiện tôi yêu em thì mọi thứ đã không thể vãn hồi được nữa. Nếu như lại để cho tôi có cơ hội được ôm em thật chặt, sẽ còn phải giẫm vào vết xe đổ kia nữa không?
You may also like
Slide 1 of 9
Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy cover
TIẾNG LÒNG cover
[FULL] DÂU TÂY ĐƯỜNG PHÈN  cover
Học cách yêu thương một người - Thuyuuki cover
[HOÀN]Hùng Khùng và Bím Biển -  Trang Sơ cover
[EDIT] Cô Ấy Không Dỗ Anh Nữa cover
( MINV )(CHUYỂN VER)(HOÀN) BẠN THÂN 17 NĂM, YÊU ĐƯỢC CHƯA? cover
Chỉ yêu mình ngài- Sesshoumaru [Xuyên không, Đồng nhân ] (Hoàn) cover
[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi cover

Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy

12 parts Complete Mature

Tác giả: Đàm Diểu* Edit: Soo | Beta: Tạ Du Artist: Sean Xiao Độ dài: 9 chương + 3 ngoại truyện Nguồn raw: Trường Bội Nguồn bản edit: Butterfly (letthebutterflyfly.wordpress.com) "Cậu ấy rất thích dựa vào người tôi đọc sách, thích lén nắm tay tôi trong giờ học, thích dùng chung tai nghe nghe nhạc với tôi trong tiết tự học buổi tối. Cậu ấy cũng thích chụp bóng hình bọn tôi đứng chung một chỗ, khi hai đứa kề vai nhau dưới ráng chiều hoàng hôn." "Chúng tôi gặp gỡ nhau vào năm 15 tuổi, yêu nhau khi mới 16, 17 tuổi đứng hôn nhau nơi góc đường đầu hẻm, làm tình lần đầu lúc tròn 18. Vào năm 19 tuổi, chúng tôi đã hứa hẹn với nhau rằng sau này sẽ tới New Zealand để kết hôn. Đến năm 22 tuổi, cái chết đã chia cắt chúng tôi âm dương cách biệt mãi mãi." - Sương tuyết rơi đầy trên mái đầu của tôi và Kỳ Gia, trong khoảnh khắc đó, cứ như thể bọn tôi đã bạc đầu cùng nhau thật. Hai người rất yêu nhau, không hiểu lầm, không máu chó, ra đi ngoài ý muốn, ngôi thứ nhất. - Ngày đó Trần Đình Huyên hỏi tôi rằng, vì sao tôi chẳng thể quên được Kỳ Gia. Tôi đáp, trong hai mươi năm thanh xuân ngây ngô vô lo vô nghĩ, tôi đã đi cùng cậu ấy năm năm. Nếu đến Kỳ Gia mà tôi cũng có thể quên thì rốt cuộc cả cuộc đời này của tôi còn ý nghĩa gì nữa chứ. - "Thật ra muốn thoát khỏi thì vẫn được đấy, chỉ là tôi không muốn mà thôi." Tôi muốn... Ừm, trông giữ mùa hè của bọn tôi cả đời. _______ Tóm tắt trong một câu: Anh rất muốn, rất muốn đi cùng em cho đến khi bạc đầu.