Story cover for Huyết Liên  by Tontuc2006
Huyết Liên
  • WpView
    Прочтений 77
  • WpVote
    Голосов 13
  • WpPart
    Частей 4
  • WpView
    Прочтений 77
  • WpVote
    Голосов 13
  • WpPart
    Частей 4
В процессе, впервые опубликовано окт. 23, 2024
Tôi tên là Liên, một đứa con gái nghèo mạt sát sống trong thôn Thanh Quan, quanh năm chăm chỉ với nghề hái sen. Tôi vốn nghĩ cuộc đời này của mình chỉ có thể quanh quẩn trong vũng bùn lầy, bán lưng cho trời, bán mặt cho đất, hiếu thảo săn sóc cho gia đình. Nào ngờ trời cao còn thương xót tác hợp cho tôi một mối lương duyên.

Nhưng cuộc đời của tôi cũng từ đó bước sang một ngã rẽ khác, khi bên cạnh tôi là hai mối nghiệt duyên tiền kiếp do ông trời tạo ra. Để rồi cả ba người chúng tôi đều bị một sợi tơ duyên quẩn quanh, nối tiếp đau khổ này tới đau khổ khác, cuối cùng chẳng ai có được hạnh phúc thật sự.

...

Tôi đưa mắt nhìn Minh Vũ nhưng chỉ được giây lát đã vội thu lại, bao lời giấu kín trong lòng cũng thật khó khăn để thốt ra thành lời.

"Mợ, đừng quên mợ là vợ của tôi, tôi chỉ còn lại một mình mợ là người nhà thôi." Khánh Hoàng kéo vạt áo tôi, chỉ bằng một cái níu tay tôi có thể cảm nhận được nỗi sợ vô hình đeo bám trên vai và tâm trí cậu suốt những ngày qua.

Tôi xoay lưng, trìu mến nhìn cậu chẳng rời: "Em cũng chỉ còn mỗi cậu là người nhà."

Nghĩ lại, dù có là ai thì tôi và cậu vẫn là phu thê, đầu ấp tay gối cả kiếp người. Nói bỏ e là tôi không nhẫn tâm đến mức ngoảnh mặt làm ngơ. 

"Lạc Liên, ta cũng chỉ có nàng là người thân duy nhất. Nàng... đành lòng bỏ lại ta sao?" 

Minh Vũ lên tiếng, những lời này khiến cho tim tôi vô thức đau nhói, nụ cười trên môi cũng không còn ra hình thù gì nữa.
Все права сохранены
Подпишись, чтобы добавить Huyết Liên в свою библиотеку и получать обновления
или
#53truyệntâmlinh
Требования к контенту
Вам также может понравиться
Ngọt ngào mang tên anh! от HaTran133094
30 Части Завершенная история
Đây là câu chuyện về một cô gái, chấp nhất với môi tình đầu không hồi kết. Năm năm thanh xuân chỉ mong trả cho lỗi lầm tự tạo trong quá khứ. Đến khi buông tay, ẩn mình vào thế giới riêng thì người đàn ông xa lạ đột ngột bước tới. Anh mang đến xúc cảm, sắc màu thi vị cho cuốn nhật kí đen trắng. Vẽ vào đó ôn nhu, săn sóc, nâng niu và trân trọng. Cho cô cảm giác "anh chỉ vì em mà tạo yên bình". Dường như mọi đắng cay lúc trước, cũng vì anh mà hóa ngọt ngào. Nhưng thời gian ngắn ngủi, bức màn quá khứ bị vén lên, bắt hai người đối diện với thứ duyên nợ nghiệt ngã qua tấm gương hiện thực tàn khốc. Cô ép mình buông tay, hèn nhát trốn chạy vì sợ anh đau khổ. Anh lại dằn vặt bản thân không dám tìm cô bởi sợ cô đau thương. Cuối cùng ai vì ai mà tạo nên cục diện rối ren đó. Phải chăng họ đều vì đối phương mà tự o bế bản thân mình? Tuổi trẻ mỗi người có bao nhiêu mà lãng phí? Gặp nhau đã khó bên nhau lại càng khó hơn. Chúng ta chẳng ai biết chắc điều gì là vĩnh cửu, thứ gì là bất biến. Nhưng nếu không sống vì hôm nay, liệu rằng ngày mai sẽ không hối hận? Ta không thể thay đổi được quy luật, không cứu vãn được quá khứ, cũng chẳng biết trước được tương lai. Nhưng lại có thể quyết định màu sắc của hiện tại. Vậy liệu hai con người cô độc và đồng cảm, lại vướng duyên vướng nợ, có thể cùng nhau tạo một sợi dây liên kết với cuộc đời đầy sóng gió này? Sẽ vực nhau dậy khỏi những mệt mỏi, chông gai, và đau thương chồng chất?
Xin lỗi, là tôi không phải cô ấy [Full] от Zururu_
55 Части Завершенная история
Kiếp trước, ta thề nếu có kiếp sau, tuyệt không cùng ngươi tranh. Thế nhưng kiếp này chúng ta rõ ràng hai người xa lạ. Tại sao số mệnh lại lần nữa va chạm nhau? Tại sao ông trời lại khiến ta đụng phải ngươi? Tại sao đến tận kiếp này vẫn là ngươi được người người yêu thương, một mực bảo vệ vô điều kiện. Còn ta kiếp này cư nhiên vẫn như vậy chịu chỉ trích, búa rìu từ dư luận. Không người yêu thương, ai ai cũng chán ghét mắng một cái ác phụ. Các người thì biết gì chứ, rõ ràng ta cái gì cũng chưa làm. Cái thứ vô thực như danh dự đó... ngẫm lại có chút nực cười rồi. Nếu mấy người đã thích nói như vậy thì ta liền không khách sáo, muốn thế nào liền theo thế đó đi. Cô ấy là hoa mẫu đơn, loài hoa vương giả, chính là vua của các loài hoa. Còn tôi chỉ là hòn đá ven đường, là cỏ dại không đáng nhắc đến. Nhưng dù là hoa hay cỏ cũng không vấn đề, vui vẻ là được. - Xin lỗi, là tôi không phải cô ấy. Để anh thất vọng rồi. Hỏi tôi tại sao không được như cô ấy, tại sao không thể thiện lương giống cô ấy dù chỉ một chút. Thật buồn cười. Không giống hiển nhiên là bởi vì tôi không phải cô ấy. Vậy nên không cần xem tôi là thế thân, không cần đem tôi so với cô ấy, càng không cần biến tôi thành cô ấy.
 BỞI VÌ YÊU от NganLinh2312
22 Части Завершенная история
Convert: Tàng Thư Viện Edit: Chucuoiyeu, Khuynh Thành, Huyết Tử Lam Người ta nói "Bát nước đổ đi không thể hốt lại được nữa" Hôn nhân đã tan vỡ, niềm tin cũng rạn nứt làm sao lại có thể yêu thương, hàn gắn được như lúc đầu??? Trên đời này chẳng ai vô duyên vô cớ yêu ai, yêu cũng có nhiều điều khởi đầu lắm, yêu vẻ ngoài, yêu tính cách, yêu tiền bạc, yêu gia thế địa vị... Cái đó cũng có thể gọi là yêu đấy Và cũng chắng ai vô duyên vô cớ hận ai, bởi không có yêu thì làm sao có hận??? Vì yêu sinh hận Có khi ta tình nguyện lúc đó đừng gặp đừng động lòng thì đã không phải đau khổ Nhưng có ai lại khống chế được tình cảm của bản thân?? Tuổi trẻ yêu đương, khó có ai mà không phạm sai lầm, nhưng cái sai lớn nhất chính là lừa dối, chính là phản bội Liệu câu nói thứ tha có mấy ai thốt ra được? Liệu tình thương, tin tưởng đã bị đâm một lỗ sâu hoắm sẽ lành lại được mà không một vết sẹo ư??? Và có biết vết sẹo ấy sẽ nhức nhối thế nào nếu vô tình có điều gì gợi nhớ, nếu có những lúc xao nhãng chính đối phương lại gợi lên điều đó? Người phạm lỗi lại nhớ đến sai trái của mình bao giờ? Chỉ có người chịu khổ đau mới mãi khắc ghi cái giằng xé cái mùi vị như cứa vào tim ấy mà không nói nên lời, không thể diễn tả nỗi, cũng chẳng làm cho kẻ kia hiểu rõ được Tan vỡ, đường ai nấy đi chắc là kết quả tốt nhất. Nhưng yêu sâu đậm như vậy, cái day dứt, cái thương nhớ, tình cảm đằm thắm, những kỉ niệm bên nhau,...dằn vặt bao nhiêu, thổn thức bao nhiêu...
[ JUNGKOOK ] ||「 Cách Yêu 」 от Soou_Ahn
82 Части Завершенная история Для взрослых
"Nếu bóng đêm là một chàng nhạc sĩ. Liệu chàng có viết bản tình ca buồn dành cho tôi? Nếu hoa lá hoá thành nàng nhà thơ. Liệu nàng có viết cho tôi chiếc tình, gửi gắm nơi cát trắng? Nếu gió là người bán chè đầu ngõ. Liệu rằng có thể bán cho tôi cái tình ngọt giữa hàng vạn đau thương không?" • "Anh ơi, ông tơ bà nguyệt bảo em, sợi tơ duyên đứt đi rồi, vốn không thể nào nối lại được..." • Ôi trời, người ởi, người ơi! Ai đời lại thắng được một kẻ điên? Ơn giời, người ởi, người ơi, người à... "Ai đời thắng được kẻ điên"? Ai đời kẻ điên thắng nổi 'một kẻ si tình'. • "Thế giới bao la rộng lớn, lại còn xô bồ và đầy rẫy đau thương đến thế. Nó khiến con người ta cứ mãi muốn đâm đầu trốn chạy để tìm ra lối thoát. Nhưng ôi lại thật không ngờ, cũng chỉ vì một phút bất cẩn, tôi lại lạc vào tâm trí của người, dừng chân nơi đó, để rồi lại không nỡ rời đi..." • ""Jeon JungKook đã lập kế hoạch để yêu em suốt cả một kiếp người!" Một kiếp người... Là rất ngắn, phải không?" _______________ 0. Thể loại: hiện đại; tổng tài; ngược;... 1. Tình trạng: 80 CHƯƠNG: đã hoàn thành✔︎ [Author : 𝗦𝗼𝗼𝘂_𝗔𝗵𝗻] 🔞Truyện có những tình tiết 18+, bạo lực,... vì vậy xin hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đọc nhé. ⚠︎ ︎LƯU Ý: Tất cả nội dung câu chuyện chỉ là hư cấu, hoàn toàn không có thật. ⚠︎︎ Không sao chép và mang bé con của tớ đi đâu dưới mọi hình thức.
Đoá Hoa Biết Cười от SuziiThy
14 Части Завершенная история
Cuộc đời của tôi tựa như sình lầy với đất đá. Cả một tuổi thơ, tôi đều bị kẹt trong đống sình đất ấy. Đến khi tôi đã lớn hơn, tôi cố gắng mà bước đi để đến với bờ bên kia. Ở bên bờ, tôi hạnh phúc mà tìm được đoá hoa của đời mình. Từng ngày từng tháng trôi qua, thật hạnh phúc khi có em bên cạnh. Nhưng tất cả mọi thứ đều chấm hết cả rồi... "Cuộc đời tôi chưa đủ khổ hay sao mà giờ người lại cướp đi hạnh phúc duy nhất của đời tôi như vậy?". Còn gì đau hơn khi phải chứng kiến đoá hoa rạng rỡ ngày nào giờ đây đang dần héo mòn mà mình chẳng thể làm gì được. Tôi gặp em là do định mệnh, tôi mất em cũng là do định mệnh. Thôi thì chỉ đành hẹn nhau kiếp sau, hẹn kiếp sau vào ngày hoa đào nở, ánh mắt ta chạm nhau như cách ta gặp nhau kiếp này. Dù cho kiếp sau tôi có trở thành một thằng khờ đi nữa, tôi vẫn sẽ dùng ánh mắt si mê này để nhìn em một lần nữa... Yêu em. Đoá Hoa của đời tôi... • Truyện chắc chắn sẽ còn nhiều thiếu sót và còn có một vài phần nó không theo nguyên lí đời thường hoặc nó không giống với đời thật thì mong mọi người thông cảm, vì sự hiểu biết của mình còn hạn hẹp nên cũng chỉ viết vui và đây cũng chỉ là thế giới trong truyện thôi nên mọi người đừng bắt bẻ nhé, xin cảm ơn ạ.
[ Fanfic- Hoàn] Hộc Châu phu nhân - Nhân sinh không lường trước от Linhlee02012003
16 Части Завершенная история
"Nếu như ta có thể gặp nàng sớm hơn, lúc ta đang ở những ngày tháng tươi đẹp của tuổi trẻ, thì tốt biết mấy." Hải Thị nhìn hắn, ánh mắt thâm tình đầy xúc động. Nàng cố cho nước mắt không trào ra, trước mặt hắn giữ gìn nụ cười tươi tắn nhất. Mặc dù nàng biết rằng nụ cười này có khi còn xấu hơn cả khóc. Nàng nhớ đêm đó hắn nằm trên đùi nàng, an nhiên nhắm mắt chìm vào giấc mộng thiên thu. Đêm đó là một đêm rất dài, dài với Hải Thị, cũng là một đêm dài với hắn. Hải Thị vuốt ve mái tóc của hắn, mặc cho trong lòng như có vạn kim đâm kể cho hắn nghe những thứ mà nàng thường mơ tới, kể cho hắn nghe nàngđã từng tưởng tượng rất nhiều lần, chỉ duy nhất lần này là không. Tưởng chừng chuyện tình này đến đó là hết, nhưng không. Vận mệnh trớ trêu một lần nữa đưa nàng về quá khứ, trở thành một Tô Hải Châu với thân phận hoàn toàn khác biệt, nàng như được sống lại, một lần nữa tìm trăm đủ mọi cách tiến vào trái tim hắn. P/S: Sau khi xem hai tập cuối của Hộc Châu mình đã rất xúc động, và chính mình là một author, nên việc thoát cảm xúc nhân vật sẽ khó hơn rất nhiều. Bởi vậy mình đã viết ra Fanfic này để những bạn nhạy cảm như mình đọc, thỏa mãn tinh thần của chúng ta về một mộng tưởng và một kết cục tốt đẹp khác. Ai thấy ổn thì mình cảm ơn, còn nếu mình có viết không hay thì mong mọi người không buông lời cay đắng. Mình khá là cố chấp, không viết xong thì mình sẽ không thể thỏa mãn được. Tất cả đều là trí tưởng tưởng của mình, mong fan nguyên tác hiểu và không ném đá.
Hoàng khúc Mệnh Bi Oan от NGUYENHOANGANHTAM
18 Части Завершенная история Для взрослых
Trích đoạn 1 Chuyện kể về một con thanh xà nhỏ, có ước mơ trở thành môn đệ của Đông Hải long cung, có hình dạng của con người. Ta tự hỏi, mình tại sao phải làm Long nữ. Ta tự trả lời chính mình, không phải đã nói rồi sao, ta mơ ước có được hình dạng của con người. Ta hỏi mình vì cái gì muốn thành người. Để nhìn đẹp đẽ hơn? Trích đoạn 2 : Ngàn năm trước, chiến loạn tam quốc , nhân sinh lầm than, sinh linh đồ thán, y tài cao hơn người, thiếu niên đắc chí khinh cuồng, mười lăm tuổi cầm quân đánh giặc, tung hoành xa trường năm năm trở thành chiến thần tam quốc. Hai mươi tuổi quân lâm thiên hạ, dẹp yên chiến loạn trở thành một trong tam đại đến vương, danh xưng Đan Nguyệt Ngàn năm trước, nàng bạch y xuất trần, khuynh thành khuynh quốc dung nhan, một nụ cười làm điên đảo nhân thế. Một câu nói đủ xoay chuyển càn khôn, nàng là hậu duệ cuối cùng của Nguyệt tộc, mang trong mình thần lực có khả năng tiên tri mọi việc. Y, lãnh nghễ tàn khốc, duy độc đối nàng dùng tình thật sâu Nàng, cao ngạo lạnh nhạt, đến cuối cùng lại nới với y ba tiếng " ta yêu ngươi" Mười lăm tuổi sơ ngộ, năm năm quen biết, năm năm tương tư, mười lăm năm cô độc, đến cuối cùng...là yêu, là si, là hận, là quyến luyến, là chấp niệm hay là vấn vương? Dùng tình chờ đợi ngàn năm, rốt cuộc có được tương phùng như nguyện ? Và rốt cuộc, thế gian này thật sự có ái tình say đắm khắc cốt ghi tâm đời đời kiếp kiếp sao?
 「ĐỐI KIẾP」 от SallyNovel
8 Части В процессе
★Tựa truyện: ĐỐI KIẾP -Đối: Trong Đối Nghịch -Kiếp: Trong Kiếp sống ★Tên khác: Nhị kiếp trái ngang ★Thể loại: Ngôn Tình - Ngược nữ chính trước, ngược nam chính sau - HE(?) ★ Couple: Lăng Thẩm Sang (Nữ chính) x Huyết Yến Chinh (Nam chính) ★Tóm tắt: Lời nữ chính: Kiếp trước tôi vì ngài mà chẳng màn gian khổ, vì ngài mà dầm mưa dãi nắng, vì ngài mà bán mặt cho trời, bán lưng cho đất, vì ngài mà nguyện đánh đổi tất cả, cuối cùng cái kết nhận lại là một thân tàn phế, chết trong đêm giá rét Một kiếp trùng sinh, dẫu cho con tim có rỉ máu vì nặng ân tình, dẫu cho tâm hồn vẫn còn dao động, hỗn hức, tôi quyết không bao giờ muốn gần gũi bên ngài thêm một lần nào nữa. Lời nam chính: Đời trước tôi vì lợi ích của bản thân mà sống chết mặc em, kẻ thù báo án về em, tôi dửng dưng gạt phăng qua một bên. Để rồi phải sống những ngày tháng còn lại trong đau khổ, cô đơn. Em biết không, từ ngày em đi, tâm trí và con tim tôi như hòa làm một, chỉ rung cảm trước những thứ liên quan đến em, từ những vật dụng thường nhật cho đến các loại vũ khí em từng sử dụng, tôi đều trân quý như báu vật, bên cạnh đó tôi từng có cho người xây dựng, tân trang lại toàn bộ đại bản doanh theo sở thích của em.... Nhưng, tôi chợt nhận ra...Tôi không biết gì về em cả. Tôi tồi tệ lắm đúng không em? Tỉnh giấc sau tuổi già, tôi phát hiện mình đã quay lại 40 năm về trước. Lần này, tôi tuyệt đối không để em lăng xả, em chỉ việc ngồi yên một chỗ, chỉ đạo mọi thứ theo ý muốn của mình, miễn là tôi được phép ở bên c
Вам также может понравиться
Slide 1 of 8
Ngọt ngào mang tên anh! cover
Xin lỗi, là tôi không phải cô ấy [Full] cover
 BỞI VÌ YÊU cover
[ JUNGKOOK ] ||「 Cách Yêu 」 cover
Đoá Hoa Biết Cười cover
[ Fanfic- Hoàn] Hộc Châu phu nhân - Nhân sinh không lường trước cover
Hoàng khúc Mệnh Bi Oan cover
 「ĐỐI KIẾP」 cover

Ngọt ngào mang tên anh!

30 Части Завершенная история

Đây là câu chuyện về một cô gái, chấp nhất với môi tình đầu không hồi kết. Năm năm thanh xuân chỉ mong trả cho lỗi lầm tự tạo trong quá khứ. Đến khi buông tay, ẩn mình vào thế giới riêng thì người đàn ông xa lạ đột ngột bước tới. Anh mang đến xúc cảm, sắc màu thi vị cho cuốn nhật kí đen trắng. Vẽ vào đó ôn nhu, săn sóc, nâng niu và trân trọng. Cho cô cảm giác "anh chỉ vì em mà tạo yên bình". Dường như mọi đắng cay lúc trước, cũng vì anh mà hóa ngọt ngào. Nhưng thời gian ngắn ngủi, bức màn quá khứ bị vén lên, bắt hai người đối diện với thứ duyên nợ nghiệt ngã qua tấm gương hiện thực tàn khốc. Cô ép mình buông tay, hèn nhát trốn chạy vì sợ anh đau khổ. Anh lại dằn vặt bản thân không dám tìm cô bởi sợ cô đau thương. Cuối cùng ai vì ai mà tạo nên cục diện rối ren đó. Phải chăng họ đều vì đối phương mà tự o bế bản thân mình? Tuổi trẻ mỗi người có bao nhiêu mà lãng phí? Gặp nhau đã khó bên nhau lại càng khó hơn. Chúng ta chẳng ai biết chắc điều gì là vĩnh cửu, thứ gì là bất biến. Nhưng nếu không sống vì hôm nay, liệu rằng ngày mai sẽ không hối hận? Ta không thể thay đổi được quy luật, không cứu vãn được quá khứ, cũng chẳng biết trước được tương lai. Nhưng lại có thể quyết định màu sắc của hiện tại. Vậy liệu hai con người cô độc và đồng cảm, lại vướng duyên vướng nợ, có thể cùng nhau tạo một sợi dây liên kết với cuộc đời đầy sóng gió này? Sẽ vực nhau dậy khỏi những mệt mỏi, chông gai, và đau thương chồng chất?