những tờ giấy lộn xộn xung quanh nơi till đang ngồi hầu hết là những nốt nhạc mà cậu ấy vô tình nghĩ ra, ivan vẫn hay trêu rằng có lẽ cuộc đời của till chỉ xoay quanh âm nhạc thôi nhỉ. dĩ nhiên till đã đuổi anh đi ngay sau đó với vẻ cau có thường thấy.
"ivan thật phiền phức", till tự nhủ, câu nói đó lặp đi lặp lại trong đầu cậu ấy nhiều đến mức nó đã gắn liền với khuôn mặt của ivan. vậy mà sau cùng thì cậu ấy vẫn phải lén giấu đi một tờ giấy đã bị nhàu nát xuống tận bên dưới những xấp nhạc, trên đó vẽ một đôi mắt mang đồng tử màu đỏ rực tựa hồ những cánh hoa till vẫn hay hái để đan thành vòng vào những lúc ngồi lủi thủi một mình - thứ màu sắc mà mãi đến sau này mới phản chiếu vào nơi đáy mắt của till, cũng là màu sắc cuối cùng thuộc về ivan mà cậu níu giữ lại được.
"... ivan thật phiền phức", những giọt nước mắt của till cũng chẳng thể xoá đi được thứ sắc màu đó, cậu thầm mừng vì tầm nhìn của mình đang dần nhoà đi, nhưng đó là cũng những phút giây mà till nhìn ivan một cách rõ ràng nhất, và, chết tiệt thật,.. đôi mắt của anh vẫn luôn buồn đến vậy sao?
ABO - Giữa XIX
Tuy là ABO nhưng au sẽ không nhắc nhiều đến vấn đề này, chỉ tập trung vào chuyện tình Nhật Tư với Trương Ngọc thôi. Tuy vậy vẫn đầy đủ tính chất của một bộ truyện chứa thể loại ABO, có thể sinh con.
GIỚI THIỆU:
Năm 1955, ở một thế giới mà beta chiếm phần lớn dân số, alpha và omega là hai giới tính hiếm nhất, có thể nói là hiếm đến tìm không ra. Dần dần giới tính thứ hai này dần bị lãng quên, chỉ có những người ăn học chuyên sâu mới hiểu được thuật ngữ ABO là gì, chính vì thế khi Trương Ngọc nhận ra Nhật Tư là bạn đời của mình, cậu nhanh chóng rước em về ngay kẻo trễ.