Story cover for [hieukhang]   đông by Reallyy_
[hieukhang] đông
  • WpView
    Reads 540
  • WpVote
    Votes 79
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 540
  • WpVote
    Votes 79
  • WpPart
    Parts 1
Complete, First published Jan 20
thích mùa đông - thích matcha latte - thích một bạn bằng tuổi
All Rights Reserved
Table of contents
Sign up to add [hieukhang] đông to your library and receive updates
or
#47hieuhurry
Content Guidelines
You may also like
[ JsolNicky ] Yêu 1 Đau 10 by Min_Ann_098
29 parts Complete
YÊU 1 - ĐAU 10 Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao. Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em. Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại. Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao. Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian. Tôi yêu em một. Tôi đau mười. Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay. Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.
[CẬU-MỢ] TÌNH QUÂN-CHU by haniachu
85 parts Ongoing
Tình thắp chiếc đèn cạnh giường lên để nhìn rõ hơn. Nó thấy tình hình không ổn lắm. Hơi thở cậu Quân nặng nề, nóng rẫy, cả người cậu như đang phát sốt. Môi cậu trắng bệch. Nếu cái Tình không đánh liều đi vào, cậu Quân sốt trong này không ai phát hiện ra. "Cậu ơi." Tình kéo chăn xuống thêm, người ốm không nên ủ chăn quá dày, như thế không hạ được nhiệt, nó lay nhẹ tay cậu Quân. Tình không biết mình động chạm như này có tính là quá quắt không, nhưng nếu không gọi bằng cách này thì cậu Quân dường như không có bất kì phản ứng nào cả. "Cậu?" Tình đứng lên, định ra gọi gia đinh vào. Nó vừa quay người, cậu Quân đã nặng nề, khó nhọc mở mắt, cậu đưa tay kéo tay nó lại. "Đi...đâu?" Tình bất ngờ cúi xuống cổ tay mình, thế rồi xoay người lại, nó đứng trên cao, cậu Quân nằm giường, vị thế xoay chuyển. "Con đi gọi người." Bàn tay cậu Quân siết chặt cổ tay nó, Tình cảm giác da thịt cậu Quân nóng cháy. "Không được gọi." Cậu Quân lạnh lùng cất tiếng. "Cậu đang ốm." "Thì sao?" Tình sững ra. Thì sao? Cậu có làm sao, nó không gánh được, cậu là cậu lớn Điền Đại Quân, cậu ấm độc đinh nhà ông Điền, từ bé đến lớn sống trong nhung lụa giàu sang, một sợi tóc của cậu cũng quý hơn cái mạng nhặt được của nó, cậu đau đâu, mệt ở đâu, sứt mẻ chỗ nào, ai đền cho được? Ai đền cho nổi với ông lớn đây?
You may also like
Slide 1 of 10
|DuyAnh| đừng để ánh sao vụn vỡ cover
(H Tục) Bị Buộc Ở Nhà Dẫn Đến Phát Tình cover
sinhtus, neighbor cover
[ JsolNicky ] Yêu 1 Đau 10 cover
[BHTT] [EDITED] Vượt Rào - Ninh Viễn cover
Lỗi lầm của Mark Lee (MarkHyuck) cover
Ngày Em Đến [ WeanKng] 🐒🦢 cover
[Sookay] Mợ Cả  cover
[ATSH] Return cover
[CẬU-MỢ] TÌNH QUÂN-CHU cover

|DuyAnh| đừng để ánh sao vụn vỡ

5 parts Ongoing

đức duy yêu quang anh underdog biết; gia đình biết; ekip biết; nhưng quang anh không biết. ... chẳng biết từ bao giờ, khi nhìn anh, em lại không thể ngăn mình thèm muốn. chẳng biết hai ta từng có mẫu thuẫn mà lòng em lại luôn nhói đau đáu. chẳng biết sao em lại chán ghét bản thân, không thể ngừng nghĩ đến cảnh anh thân mật với mình. và cũng chẳng hay những giọt nước mắt đã hoá thành mảnh vụn lấp lánh như ánh sao trời mỗi lần nhớ anh.