Story cover for Pearan • Tôi yêu em. by dimiotz
Pearan • Tôi yêu em.
  • WpView
    Reads 561
  • WpVote
    Votes 50
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 561
  • WpVote
    Votes 50
  • WpPart
    Parts 1
Complete, First published Mar 22
Mature
Em rời xa tôi đến nay đã bao lâu rồi nhỉ?

À, mới chỉ có tầm bốn tháng kể từ ngày em kí tên mình trên bản hợp đồng có một không hai đó trong tay. Bản hợp đồng với cái lò quỷ dữ. Chao ôi, một con thỏ trắng muốt tai cụp vậy mà chui đầu vào động quỷ. Nhìn kiểu gì thì cái màu trắng tinh khôi trên người em chẳng hề ăn khớp gì với cái màu đỏ đen tội trần kia một chút nào.
---
Warning: ooc, R15?
---
Tuyển thủ là thật, truyện thì không.
Truyện chỉ để giải trí, tuyệt đối không dính dáng đến đời thật.
All Rights Reserved
Sign up to add Pearan • Tôi yêu em. to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[ LCK ] Chiếu Trắng by Kim_Eun_221
7 parts Ongoing
Có những người, khi nhắm mắt xuôi tay, vẫn không thể rời đi. Bởi tình yêu còn dang dở. Bởi oán hận chưa được gọi tên. Bởi một câu từ biệt, chẳng ai kịp nói. Có những ước nguyện, khi chưa thành, sẽ trở thành vết xước kéo dài mãi nơi ranh giới giữa hai thế giới. Ở một nhà tang lễ giữa lòng thành phố, nơi mọi cuộc đời đều khép lại trong yên lặng, cậu hộ tang trẻ sống những ngày như bao người khác - chỉ khác một điều: Cậu có thể thấy được người chết. Không phải những hồn ma gào thét hay những xác sống dọa người, mà là những bóng dáng đứng lặng im, nhìn về phía trần gian như tiếc nuối một điều gì đó. Cậu không sợ họ. Trái lại, cậu là người duy nhất có thể giúp họ - thực hiện tâm nguyện cuối cùng, trước khi bị lãng quên. Một ngày, "người chết" ấy đến. Không phải một hồn ma bình thường. Cậu trai trẻ - với ánh mắt chưa từng muốn rời cõi sống - xuất hiện trong ngăn lạnh số bảy. Không siêu thoát, không tan biến. Chỉ ngồi đó, nhìn cậu, và nói: "Tôi chưa thể đi." Giữa những lớp chiếu trắng, họ đồng hành cùng nhau đi qua nhiều câu chuyện dang dở của kẻ đã khuất. Nhưng càng tiến gần đến sự thật, cậu hộ tang nhận ra: thứ giữ người kia lại không chỉ là oan hồn, mà là một bí mật - có thể khiến cả hai vĩnh viễn không thoát khỏi cõi này. Liệu có phải ai cũng được đi? Hay có những linh hồn, sinh ra là để ở lại - mãi mãi dưới lớp chiếu trắng kia?
GẢ CHO LÃO CÔNG NHÀ GIÀU by gabong2004
126 parts Complete Mature
Tui thích truyện ngọt, truyện đọc rất hay nha Tác giả: Thiên Phong Nhất Hạc thể loại: Đam mỹ, đô thị, ngọt sủng Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng, Sinh con, Hào môn thế gia, Cưới Trước Yêu Sau, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Trâu già gặm cỏ non, 1v1, HE. Edit: HuynhJJ Vì thích đọc nên cố tình đăng lại lên đây mà chưa có sự cho phép của tác giả gốc. Vui lòng đừng mang đi đâu ạ. Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày An Vô Dang ra ngoài lại uống rượu, lúc ấy tùy tiện chọn một tên đàn ông thuận mắt rồi lên giường. Kết quả sau một tháng tự nhiên cảm thấy đầu choáng váng cảm thấy ghê tởm mệt rã rời, thế là trúng thưởng. Giữa đứa trẻ và đại học, An Vô Dạng lựa chọn...... Giữ lại bảo bảo. " Lão " đàn ông nhiều tiền Hoắc Vân Xuyên năm nay ba mươi, trong nhà ra lệnh cưỡng chế năm nay phải kết hôn gấp. Tốt, tìm một người mang về làm bọn họ tức chết thôi, cái gì, nhặt được ông "bầu"!? Hoắc Vân Xuyên hai đầu gối rơi xuống đất: QAQ Mẹ hỏi tôi vì cái gì phải quỳ xuống giúp bà xã mang giày...... Chủ thụ ngọt văn 1V1, kết hôn trước yêu sau dưỡng bánh bao, tạm nghỉ học đại học hai năm sau đó tiểu thụ tiếp tục đi đọc. Vô tâm không phổi trong sáng mỹ manh thụ VS sủng thê cuồng ma hào môn đại thiếu lạnh lùng công An Vô Dạng: Nhớ trước đây sinh bảo bảo chính là vì không phải đi học, bây giờ tôi vì sao lại phải ở nhà làm bài tập. Hoắc Vân Xuyên: Ai (quanh năm suốt tháng giúp người làm bài tập biểu thị không dám nói câu nào)
[Fakenut] Vào vai thiếu gia kiêu ngạo thích tìm đường chết by DGeng1
54 parts Ongoing
Couple: Fakenut Thể loại: Xuyên sách Văn Án Peanut sao khi xuyên vào một tác phẩm mạng của tác giả có tiếng thì muốn ngớ người luôn rồi, cậu thế mà lại nhập vào nhân vật tầm thường chỉ có đất diễn đúng hai chương đầu? đã thế còn vào vai tam thiếu gia đoản mệnh xấu tính thích hành hạ cấp dưới trong nhà? lại còn là vì ghen tị với sức mạnh thực lực của nam chính Faker mà tìm cách đày đoạ người nhà anh ta từ đó thành công mở ra con đường xuống hoàng tuyền của mình? Ôi cuộc sống này thật muôn màu, nhưng bây giờ người trong thân xác này là Peanut không phải chính chủ nên đương nhiên không có chuyện cậu dễ dàng để cho vận mệnh của mình dễ dàng đi tới kết cục thảm hại kia được, nhưng giờ quay đầu còn kịp không khi lúc mà cậu xuất hiện chính là vào thời điểm đã khiến người ta ghi thù trong lòng rồi. Vài lời của bảnh: Thật ra cái mô típ này đã cũ và xưa rồi hehe nhưng mà bảnh vẫn muốn viết, và phần này bảnh sẽ theo góc độ của Peanut nên không ngược mấy đâu nhé các em sau khi end phần này nếu như các em có hứng thú bảnh sẽ theo góc độ của Faker mà viết hehehe.
You may also like
Slide 1 of 9
[ LCK ] Chiếu Trắng cover
[Reader x Ruler] Bùa yêu của Retriever cover
Back Home, for the Place Called Home cover
GẢ CHO LÃO CÔNG NHÀ GIÀU cover
[PondPhuwin] Black Heart [Chuyển ver] cover
[Fakenut] Vào vai thiếu gia kiêu ngạo thích tìm đường chết cover
Cầu ma (cv) cover
「𝟑 𝒀𝒆𝒂𝒓𝒔 ꨄ ᴘᴇᴀʀᴀɴ」 Mưa rơi bản tình ta. cover
「𝟑 𝒀𝒆𝒂𝒓𝒔 ꨄ ᴘᴇᴀʀᴀɴ」 phận. cover

[ LCK ] Chiếu Trắng

7 parts Ongoing

Có những người, khi nhắm mắt xuôi tay, vẫn không thể rời đi. Bởi tình yêu còn dang dở. Bởi oán hận chưa được gọi tên. Bởi một câu từ biệt, chẳng ai kịp nói. Có những ước nguyện, khi chưa thành, sẽ trở thành vết xước kéo dài mãi nơi ranh giới giữa hai thế giới. Ở một nhà tang lễ giữa lòng thành phố, nơi mọi cuộc đời đều khép lại trong yên lặng, cậu hộ tang trẻ sống những ngày như bao người khác - chỉ khác một điều: Cậu có thể thấy được người chết. Không phải những hồn ma gào thét hay những xác sống dọa người, mà là những bóng dáng đứng lặng im, nhìn về phía trần gian như tiếc nuối một điều gì đó. Cậu không sợ họ. Trái lại, cậu là người duy nhất có thể giúp họ - thực hiện tâm nguyện cuối cùng, trước khi bị lãng quên. Một ngày, "người chết" ấy đến. Không phải một hồn ma bình thường. Cậu trai trẻ - với ánh mắt chưa từng muốn rời cõi sống - xuất hiện trong ngăn lạnh số bảy. Không siêu thoát, không tan biến. Chỉ ngồi đó, nhìn cậu, và nói: "Tôi chưa thể đi." Giữa những lớp chiếu trắng, họ đồng hành cùng nhau đi qua nhiều câu chuyện dang dở của kẻ đã khuất. Nhưng càng tiến gần đến sự thật, cậu hộ tang nhận ra: thứ giữ người kia lại không chỉ là oan hồn, mà là một bí mật - có thể khiến cả hai vĩnh viễn không thoát khỏi cõi này. Liệu có phải ai cũng được đi? Hay có những linh hồn, sinh ra là để ở lại - mãi mãi dưới lớp chiếu trắng kia?