Story cover for Dancing In The Dark by chunkymunky_bubbles
Dancing In The Dark
  • WpView
    Reads 7
  • WpVote
    Votes 0
  • WpPart
    Parts 4
  • WpView
    Reads 7
  • WpVote
    Votes 0
  • WpPart
    Parts 4
Ongoing, First published Mar 27
Trần Khánh Vy - cô gái đam mê nhảy múa, luôn rực rỡ dưới ánh đèn sân khấu nhưng lại mang trong lòng những nỗi buồn không thể gọi tên. Lâm Nhật Phong - chàng trai yêu âm nhạc, sống nội tâm, luôn ẩn mình trong bóng tối với những giai điệu chưa từng hoàn thiện.

Một đêm mưa, một sân khấu vụt tắt ánh sáng, một bản nhạc dở dang-và một bàn tay bất ngờ tìm đến nhau giữa bóng tối.

Họ gặp nhau như thế.
Và cùng nhau, họ học cách khiêu vũ giữa những giông tố của tuổi trẻ.

Dù ngoài kia thế giới có thay đổi, dù ánh sáng có tắt dần-chỉ cần có nhau, họ vẫn sẽ cùng nhau dancing in the dark.
All Rights Reserved
Sign up to add Dancing In The Dark to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
Ánh Đèn Và Khoảng Lặng by tuqueen_194
48 parts Complete Mature
Anh là ánh đèn sân khấu rực rỡ mà hàng triệu người hướng về. Cô chỉ là một nhân viên pha chế bình thường, ngày ngày luẩn quẩn giữa quầy bar nhỏ bé của quán cà phê quen thuộc. Giữa hai thế giới xa vời ấy, vậy mà họ lại lặng lẽ bên nhau - không ồn ào, không danh phận, chỉ có những cái ôm vào những đêm muộn, những bữa cơm đơn giản sau ngày dài mỏi mệt. Với cô, anh là tất cả những gì hoàn hảo nhất mà số phận ban tặng. Với anh, cô là khoảng bình yên hiếm hoi giữa ánh đèn chói lóa và những tràng pháo tay không ngớt... Chỉ là, trái tim anh vẫn luôn có hình bóng của người cũ. Cô biết điều đó, từ lâu rồi. Biết rõ, nhưng vẫn chọn ở lại, chọn làm một "người yêu nhỏ bé", lặng lẽ yêu, lặng lẽ chăm sóc, lặng lẽ đứng sau mọi hào quang của anh... như thể yêu một người đã biết trước kết cục. Cho đến một ngày, người cũ quay về, đánh thức những xúc cảm chưa từng ngủ quên nơi anh. Cô im lặng lùi bước, nhường chỗ cho anh chạy theo người anh thật sự yêu. Nhưng tình yêu, từ bao giờ đã len lỏi, trói chặt họ lại với nhau - đau đớn, mệt mỏi, mà chẳng thể dứt ra. Giữa ánh hào quang và những mối quan hệ rối ren, giữa những tổn thương sâu kín và khát khao được yêu thương thật sự... Liệu anh có đủ dũng khí buông bỏ quá khứ để nắm lấy cô? Liệu cô còn đủ can đảm để ở lại bên một người luôn khiến trái tim mình rướm máu? ⸻ Tình yêu vốn dĩ chưa bao giờ là dễ dàng, đặc biệt khi nó phải đứng giữa sân khấu, dư luận và quá khứ chưa trọn vẹn...
Bóc kẹo by phuong_hue
89 parts Complete Mature
Khương Đường là học sinh ba tốt, người cũng như tên ngọt ngào, thanh thuần. Bạn học cùng thầy cô trong trường đều cho rằng cô là một chú thiên nga trắng ngây thơ, xinh đẹp, ngoài việc học và nhảy múa thì không biết gì khác. Thế nhưng, Lâm Uyên biết, đằng sau gương mặt trong sáng, đáng yêu như thiên sứ ấy là một "mỹ nhân ngư" chuyên đi quyến rũ người. Mà kẻ bị cô câu dẫn, không ai khác chính là anh. Lần đầu tiên khi tầm mắt hai người chạm vào nhau, cô nhấc lên một góc của làn váy, cũng nhấc lên dục vọng mãnh liệt trong lòng anh. Một cô bé con mới vào cao trung với gương mặt thanh thuần như thế, lại có thể làm ra một động tác sắc tình như vậy. Anh thật muốn hung hăng dạy dỗ cô, để cô hiểu được hậu quả trêu chọc anh là thế nào. Một người có lòng câu dẫn. Một kẻ có lòng dung túng. Mỡ dâng đến miệng mèo. Có lý nào mà anh lại không ăn. Thế là, Khương Đường ngọt như kẹo bị Lâm đại thiếu gia mọi cách hưởng dụng. Từ vườn trường đến biệt thự tư nhân, từ phòng y tế đến thư viện, từ mùa đông qua mùa hè. Bất kể thời gian, bất kể ở đâu, trong một góc kín nào đó, đều có thể thấy được Lâm Uyên vui vẻ bóc cây kẹo ngọt Khương Đường của chính mình, ăn đến sung sướng. Nhưng dù cuộc sống có thuận lợi đến đâu, cũng sẽ có một vài trắc trở, liệu rằng hai người bọn họ có thể cùng nhau dắt tay đi đến cuối con đường? Mời bạn đọc truyện để tìm hiểu thêm nhé. ***
[BHTT] [EDIT] Chênh lệch thời không 14 năm - Lâm Tử Châu | 时差十四年: 林子周 by dpvt1204
33 parts Ongoing
Thông tin: Tên tiểu thuyết: Chênh lệch thời không 14 năm 时差十四年 Tác giả: Lâm Tử Châu 林子周 Số lượng: 106 chương (RAW hoàn, đã có QT) Thể loại: Xuyên không Tóm tắt: Xuyên không về năm 2005 theo dõi cô mình tham gia "Super Girl". Văn án: Năm 2019, Lâm Tri Thước 27 tuổi. Độc thân, xinh đẹp, nhưng rồi cũng chỉ có thể là nhân viên quèn bán mình cho tư bản. Mang trên vai nhãn mác nhục nhã "con riêng", cô giống như một con chim không biết rơi lệ, hàng trăm hàng nghìn lần lao đầu vào ngõ cụt, đôi cánh đầy gai quấn chặt lấy trái tim mang tên "tôn nghiêm". Khi ông nội đột ngột qua đời, Lâm Tri Thước được cha ủy quyền trở về Cẩm Thành - quê hương của cha cô - để chuẩn bị bán ngôi nhà cũ ở đây. Đã nhiều năm cô chưa quay lại, mọi thứ nơi này đều xa lạ, cũ kỹ, như bị lớp vỏ của thành phố đổi thay từng ngày bọc lại. Khi cánh cửa mở ra, bụi thời gian phủ lên tất thảy cũng dần tan biến, cô không ngờ lại gặp lại người cô đã mất nhiều năm của mình - Đỗ Tư Nhân. Nơi đây là năm 2005, Đỗ Tư Nhân 21 tuổi. Trẻ trung, rạng rỡ, nỗi phiền muộn duy nhất chỉ là không biết sau khi tốt nghiệp nên đi về đâu. MP3 và điện thoại nghe nhạc đang bắt đầu thịnh hành, làng nhạc Hoa ngữ rực rỡ ánh sao, chỉ cần "Baidu" là có thể tải miễn phí mọi bài hát - tất nhiên, là bản lậu. Tuổ trẻ tươi sáng nhảy múa, hòa cùng bản nhạc của năm thứ năm thế kỷ mới, những câu chuyện đời của bạn bè cứ rối như mớ bòng bong, cắt không đứt, gỡ chẳng ra. Chị gái xinh đẹp từ trên trời rơi xuống kia, chẳng lẽ là bước ra từ tấm poster trên tường? Cuộc thi tuyển ch
You may also like
Slide 1 of 10
Thương Một Người cover
Độc Yêu [Girlove] cover
[Lichaeng] She Who Caught My Eyes cover
[DM]Khi Thần Tượng Săn Mồi cover
AOUBOOM - Bước qua thanh xuân cover
Ánh Đèn Và Khoảng Lặng cover
Bóc kẹo cover
Đừng Quay Lưng Khi Em Ở Đây cover
[BHTT] [EDIT] Chênh lệch thời không 14 năm - Lâm Tử Châu | 时差十四年: 林子周 cover
Vô Thanh  cover

Thương Một Người

19 parts Ongoing

"Em thích chị,.. thích suốt 4 năm trời, từ những bản nhạc đầu tiên cho đến khi chị đứng giữa ánh đèn sân khấu còn em thì chìm trong bóng tối. Chưa từng nói ra, chưa từng đến gần, nhưng cũng chưa từng ngừng thương. Đây là câu chuyện về một người yêu lặng lẽ, yêu đến quên cả lý trí, yêu đến mức chỉ cần chị mỉm cười bấy nhiêu đó cũng đủ để em mang theo nỗi buồn ấy cả đời."