Story cover for [𝐨𝐧𝟐𝐞𝐮𝐬 #01] nói dối. by yinyii29
[𝐨𝐧𝟐𝐞𝐮𝐬 #01] nói dối.
  • WpView
    Reads 5,944
  • WpVote
    Votes 469
  • WpPart
    Parts 16
  • WpView
    Reads 5,944
  • WpVote
    Votes 469
  • WpPart
    Parts 16
Complete, First published Mar 28
Mature
"Họ từng hứa sẽ cùng nhau đi tiếp, chinh phục mọi đỉnh cao."

Từ khoảnh khắc chạm tay vào chiếc cúp vô địch, Moon Hyeonjun đã tin rằng con đường phía trước vẫn sẽ có Choi Wooje sánh vai. Nhưng chỉ hai tuần sau, dòng chữ "Thank you Zeus" xuất hiện, mang theo một sự thật cay đắng - Wooje rời đi, mà không nói với anh một lời nào.

Hyeonjun không chấp nhận được điều đó. Cậu lao đi tìm Wooje, đòi một lời giải thích, đòi một lý do. Nhưng thứ duy nhất cậu nhận được chỉ là một câu xin lỗi.

Trong cơn xúc động, pheromone của Hyeonjun vô thức lan tỏa - mạnh mẽ, cuồng nhiệt, như muốn trói chặt Wooje bên cạnh mình mãi mãi. Nhưng Wooje vẫn đứng đó, bình thản, không hề bị ảnh hưởng. Bởi vì ... cậu vẫn chưa phân hóa.

Nhưng điều đáng sợ nhất không phải là việc Wooje chưa phân hóa. Mà là việc Hyeonjun không thể chấp nhận một thế giới nơi không có Wooje bên cạnh.

"Một câu chuyện về sự nuông chiều đến mức trở thành nghiện, về những ràng buộc vô hình giữa hai người tưởng như đã buông tay nhau. Khi một người bỏ đi, người còn lại có thể làm gì để níu giữ ?"

[...]
All Rights Reserved
Sign up to add [𝐨𝐧𝟐𝐞𝐮𝐬 #01] nói dối. to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[Trans] [Seongtak] Bang it, bite it, bruise it by quytmeone
9 parts Ongoing
Hyuntak không phải kiểu người nghĩ nhiều trước khi nói, hoặc trước khi tung một cú đấm. Và từ trước tới giờ, điều đó vẫn hoàn toàn ổn. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi kể từ khi Seongje - kẻ tưởng chừng đã biến mất, bỗng nhiên xuất hiện trở lại. Không phải với nắm đấm, không phải với đám đàn em, mà là với một nụ cười chết tiệt. Cái nụ cười mang theo thứ ma lực kỳ lạ, như một ngón tay vô hình khẽ chạm vào đúng cái điểm yếu nhất của Hyuntak, rồi lại vờ như mình chẳng hề cố ý. Những lời đe doạ nhưng không còn mang ý tứ đe dọa. Những tiếng cười của hắn, và cả cái cách hắn chạm vào Hyuntak như thể đó là điều hiển nhiên. Hyuntak có phản ứng. Quá nhanh, quá vội vã, đầy bối rối, cậu mắc kẹt giữa lằn ranh của việc phải khơi màu một trận chiến và sống im lặng để bảo vệ bạn bè. Nhưng sâu thẳm bên trong cậu, có một thứ cảm xúc gì đó còn tệ hơn đang len lỏi. Hyuntak không hiểu. Không muốn hiểu. Thế nhưng, cậu vẫn cứ như thế. Vẫn cứ để mọi chuyện xảy ra. Vẫn cứ để Seongje đến đủ gần, đủ để khắc lên cậu một dấu ấn khó phai mờ. Còn Seongje? Hắn muốn đào sâu hơn. Bóc trần tất cả. Và rồi, nhìn nó cứ thế bùng cháy. Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/66070903/chapters/170264317
You may also like
Slide 1 of 10
[Trans] [Seongtak] Bang it, bite it, bruise it cover
on2eus | blue tequila. cover
[ON2EUS] - [ONESHOT] - The Bridge cover
100 Lời Tỏ Tình 100 Câu Từ Chối [On2eus] cover
[GURIA] "VAI DIỄN HOÀN HẢO NHẤT" cover
[On2eus/Edit] Người Yêu Cũ Đấm Người Yêu Mới cover
[Alloner] Liều thuốc cuối cùng cover
ll Thay Đổi II cover
[On2eus] Moonlight cover
| Hyunmin | - không làm gì với đằng ấy cả cover

[Trans] [Seongtak] Bang it, bite it, bruise it

9 parts Ongoing

Hyuntak không phải kiểu người nghĩ nhiều trước khi nói, hoặc trước khi tung một cú đấm. Và từ trước tới giờ, điều đó vẫn hoàn toàn ổn. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi kể từ khi Seongje - kẻ tưởng chừng đã biến mất, bỗng nhiên xuất hiện trở lại. Không phải với nắm đấm, không phải với đám đàn em, mà là với một nụ cười chết tiệt. Cái nụ cười mang theo thứ ma lực kỳ lạ, như một ngón tay vô hình khẽ chạm vào đúng cái điểm yếu nhất của Hyuntak, rồi lại vờ như mình chẳng hề cố ý. Những lời đe doạ nhưng không còn mang ý tứ đe dọa. Những tiếng cười của hắn, và cả cái cách hắn chạm vào Hyuntak như thể đó là điều hiển nhiên. Hyuntak có phản ứng. Quá nhanh, quá vội vã, đầy bối rối, cậu mắc kẹt giữa lằn ranh của việc phải khơi màu một trận chiến và sống im lặng để bảo vệ bạn bè. Nhưng sâu thẳm bên trong cậu, có một thứ cảm xúc gì đó còn tệ hơn đang len lỏi. Hyuntak không hiểu. Không muốn hiểu. Thế nhưng, cậu vẫn cứ như thế. Vẫn cứ để mọi chuyện xảy ra. Vẫn cứ để Seongje đến đủ gần, đủ để khắc lên cậu một dấu ấn khó phai mờ. Còn Seongje? Hắn muốn đào sâu hơn. Bóc trần tất cả. Và rồi, nhìn nó cứ thế bùng cháy. Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/66070903/chapters/170264317