Story cover for Bức Thư Cuối Không Người Nhận by phamduongtrunghieu
Bức Thư Cuối Không Người Nhận
  • WpView
    Reads 157
  • WpVote
    Votes 10
  • WpPart
    Parts 11
  • WpView
    Reads 157
  • WpVote
    Votes 10
  • WpPart
    Parts 11
Ongoing, First published May 03
1 new part
Mùa hè năm ấy, tôi đã muốn gửi cho cậu một bức thư.
Dưới mái trường năm xưa, có đã từng có một đôi bạn thân, một người ấm áp, một người lạnh lẽo, vậy mà hai mảnh đối lập ấy cứ thế sánh vai nhau đi suốt những năm tháng tuổi học trò.
Nhưng rồi cuối cùng, khi con đường ấy đi đến đoạn kết, người bước tiếp... chỉ còn lại một mình.
Người kia, đã đi đâu?
Mùa hè năm ấy, tôi lại nhớ về cậu.
Chỉ có người ở lại ôm trong lòng một niềm tiếc nuối không tên, chỉ mong có thể tìm lại bóng dáng cũ, chỉ mong lần này được tận tay đưa bức thư ấy cho cậu. Nhưng đáng tiếc, chủ nhân bức thư đã rời xa mãi mãi, để lại sau lưng một tình cảm chưa kịp nở đã lụi tàn, cùng nỗi tiếc thương chẳng thể gọi thành lời.
All Rights Reserved
Sign up to add Bức Thư Cuối Không Người Nhận to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
Bạn cùng bàn [Đoản văn] by xxseungyeon__
3 parts Complete
BẠN CÙNG BÀN ~ 你是我同桌 ~ Tác giả: Mèo trong tuyết – 雪地里的猫 “Ôn Nhược Tuyết, tớ thích cậu, về sau cho dù cậu ở nơi nào, tớ đều sẽ tìm được cậu, sau đó cưới cậu, mặc kệ một năm, hai năm, năm năm, hay là mười năm, tớ đều sẽ chờ cậu” Lời thổ lộ ngô nghê của Đường Hải Xuyên năm đó làm Ôn Nhược Tuyết bối rối, nhưng chỉ một chút thôi. Bởi lẽ cô cho rằng mấy ai có thể nhớ mãi đoạn tình cảm trẻ con thời niên thiếu. Năm năm, mười năm ư, không biết chừng vào đại học mười ngày nửa tháng anh đã quên mất cô rồi. Nhưng Ôn Nhược Tuyết chẳng ngờ được rằng, cậu bạn ngồi cùng bàn khi xưa vẫn ôm ấp tình cảm năm nào. 6 năm sau gặp lại, cô đã chia tay bạn trai, anh vẫn độc thân, 4 năm nữa lại qua, cô vẫn đang tìm một nửa của mình, còn anh vẫn lặng lẽ đợi cô. Đợi cô quay đầu lại, sẽ thấy anh vươn tay đón cô … Mười năm, một đoạn tình cảm tưởng như chỉ là rung động nhất thời đã theo bước hai người, liệu rung động năm đó còn có thể rung mãi trái tim con người suốt quãng đời còn lại hay không ? Dành tặng một góc để các bạn nhớ lại mối tình đầu của bản thân, nhớ lại xúc cảm, rung động đầu đời trong những năm tháng hoa niên.
[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi by hycongcong22
31 parts Complete
Thể loại : Hiện đại, một chút huyền huyễn, có ngược, hồn ma thụ x trước tra sau si tình công, hạnh phúc viên mãn. __________________________________ Tình cảm của cậu từ đó tới giờ vẫn là đoạn tình cảm đơn phương. Đã mười năm rồi, mười năm đứng trước mặt đối phương, cậu nói thương anh nhưng đến ngay cả một ánh nhìn mà anh cũng không nhìn cậu. Cậu vẫn cho rằng bọn họ còn đủ thời gian, đã tiêu hao hết mười năm rồi lại tiêu hao nữa, cũng gần giống như cả đời người. - Anh biết đối phương chấp niệm quá sâu, cái gọi là buông tay căn bản là trò cười. Mà đến khi người kia cuối cùng đã buông tay rồi, tự do đã lâu, khi được giải thoát lại không cảm thấy ngọt ngào. Đợi cho đến một ngày anh chợt cảnh tỉnh rằng người nọ đã thật sự buông tay thì hối tiếc cũng không kịp nữa. Một đao nhẹ nhàng, trong lòng đã từng có độ ấm nóng rực nay rốt cuộc biến thành sự lạnh lẽo vĩnh viễn không chạm đến. Chỉ muốn hèn mọn nói ra một tiếng xin lỗi nhưng tất cả đều không làm được. Một khoảng cách xa nhất thế giới, là tôi đứng trước mặt em mà không biết rằng mình yêu em. Hiện tại khoảng cách này xa cực độ, là khoảng cách giữa sự sống và cái chết. Thời khắc phát hiện tôi yêu em thì mọi thứ đã không thể vãn hồi được nữa. Nếu như lại để cho tôi có cơ hội được ôm em thật chặt, sẽ còn phải giẫm vào vết xe đổ kia nữa không?
You may also like
Slide 1 of 5
Bạn cùng bàn [Đoản văn] cover
Có 1 ngày nắng hạ cover
[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi cover
Mùa Xuân Ở Nam Thành cover
Vẻ Đẹp Của Đại Duơng Không Đáy cover

Bạn cùng bàn [Đoản văn]

3 parts Complete

BẠN CÙNG BÀN ~ 你是我同桌 ~ Tác giả: Mèo trong tuyết – 雪地里的猫 “Ôn Nhược Tuyết, tớ thích cậu, về sau cho dù cậu ở nơi nào, tớ đều sẽ tìm được cậu, sau đó cưới cậu, mặc kệ một năm, hai năm, năm năm, hay là mười năm, tớ đều sẽ chờ cậu” Lời thổ lộ ngô nghê của Đường Hải Xuyên năm đó làm Ôn Nhược Tuyết bối rối, nhưng chỉ một chút thôi. Bởi lẽ cô cho rằng mấy ai có thể nhớ mãi đoạn tình cảm trẻ con thời niên thiếu. Năm năm, mười năm ư, không biết chừng vào đại học mười ngày nửa tháng anh đã quên mất cô rồi. Nhưng Ôn Nhược Tuyết chẳng ngờ được rằng, cậu bạn ngồi cùng bàn khi xưa vẫn ôm ấp tình cảm năm nào. 6 năm sau gặp lại, cô đã chia tay bạn trai, anh vẫn độc thân, 4 năm nữa lại qua, cô vẫn đang tìm một nửa của mình, còn anh vẫn lặng lẽ đợi cô. Đợi cô quay đầu lại, sẽ thấy anh vươn tay đón cô … Mười năm, một đoạn tình cảm tưởng như chỉ là rung động nhất thời đã theo bước hai người, liệu rung động năm đó còn có thể rung mãi trái tim con người suốt quãng đời còn lại hay không ? Dành tặng một góc để các bạn nhớ lại mối tình đầu của bản thân, nhớ lại xúc cảm, rung động đầu đời trong những năm tháng hoa niên.