Story cover for IvanTill | Lời Hứa Bí Mật Giữa Chúng Ta [R16] by jjhzt_24
IvanTill | Lời Hứa Bí Mật Giữa Chúng Ta [R16]
  • WpView
    Reads 76
  • WpVote
    Votes 9
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 76
  • WpVote
    Votes 9
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published Jun 15
〈Till mở mắt, chưa kịp thích nghi với bóng tối dưới hầm thì một mùi hôi thối đã xộc thẳng vào khoang mũi anh, khiến anh suýt nôn tại chỗ.

Till chống khuỷu tay định đứng dậy nhưng một chất lỏng đã mau chóng làm ướt ống tay áo và lòng bàn tay anh. Tim anh đập mạnh như trống dồn, cả người như mất hết sức lực mà run rẩy, không thể thở, không thể di chuyển.

"Em đã dặn anh phải ngoan ngoãn chờ em ở trên phòng rồi nhỉ? Anh cứ không nghe lời như vậy thì sẽ khiến em khó xử lắm."〉
All Rights Reserved
Sign up to add IvanTill | Lời Hứa Bí Mật Giữa Chúng Ta [R16] to your library and receive updates
or
#31alnst
Content Guidelines
You may also like
ONE THOUSAND STARS [KOOKMIN CV] by leuleugaudan
52 parts Complete Mature
Đại úy nâng tay đình chiến, đoạn xoay người hỏi. "Hết sốt chưa?" "Hết rồi." "Để tôi thử xem..." Anh cúi đầu, đem gương mặt trầm tĩnh, nam tính của mình sát lại gần. Trước khi bộ não Jimin kịp nhận ra anh định 'thử xem' bằng cách nào, vầng trán mịn màng của cậu đã tiếp xúc với một bờ môi ẩm ướt. "Ngủ ngon nhé, thầy giáo." Chờ cho đến khi giọng nói dịu dàng ấy theo làn gió đi thật xa, cậu vẫn chôn chân đứng ngẩn ngơ tại chỗ, ôm trái tim ngọt ngào run rẩy. Jimin nâng tay xoa trán, nhìn theo bóng lưng vị khách bất ngờ cho đến khi cả người anh hòa lẫn với màn đêm. Dòng máu nóng chảy ầm ầm trong từng huyết mạch, hun hai gò má trắng trẻo của cậu đỏ bừng. Trời thì lạnh, mà sao cậu lại nóng thế này. Hay là phát sốt lại rồi cũng nên... ... Jungkook im lặng, chỉ vào môi mình, dùng khẩu hình nói: "Nhìn tôi này: Tôi.buồn.ngủ." Nói xong thì xoay người đưa lưng về phía cậu, Jimin cứng họng, ấm ức. Anh dám bơ tôi! Cậu túm lấy người sĩ quan chỉ huy, lay anh như lay khúc gỗ, chưa được bao lâu chính cậu cũng buồn ngủ mất rồi. Vậy mà, bàn tay nắm chặt vạt áo rằn ri lại chẳng chịu buông. ... Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác, xin cảm ơn!
Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh by lutichAnh
15 parts Ongoing
Hẳn cảm giác đi bên lề của một tập thể không ai muốn tự mình phải cảm nhận. Nó không chỉ là sự cô đơn mà còn là sự đe dọa, lắng lo về nhiều thứ. Đôi lúc không thể tránh khỏi trở thành một kẻ đi bên lề, do không hợp sở thích, quan điểm thì không sao, nhưng nếu do cách biệt về mặt văn hóa - xã hội? Thủy trong câu chuyện này là một người như thế. Thanh không rõ là một người bạn, một đứa phản diện hay kẻ bội phản, Thanh dẫn dắt Thủy vào mối quan hệ đan xen phức tạp của một xã hội thu nhỏ. Ở đó, Thủy dấn bước vào thế giới người ta nói chuyện với nhau, người ta làm bạn. Có lẽ là điều Thủy mong muốn hoặc là điều phải suy nghĩ lại. Trích dẫn: Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ,
[FULL] Mưa Thu Tháng Mười by trachanhmatonggg
27 parts Complete
16+ Độ dài: 30 chương + ... ngoại truyện Lưu ý: Các sự kiện, địa điểm trong truyện đều là hư cấu. Nếu trùng hợp thì cũng chỉ là ngẫu nhiên. Một số chương có cảnh và ngôn từ bạo lực có thể gây khó chịu cho người đọc. Xin vui lòng cân nhắc trước khi xem. /Suốt mấy mùa mưa, hoa vẫn nở bên ô cửa sổ/ Những câu chuyện rất bình thường *** Vừa bám được vào thanh sắt thì bàn chân đột nhiên bước hụt một cái. Tưởng chừng như sắp toang đến nơi thì một bàn tay đã kịp chụp lấy tay tôi kéo lên tường thành một lần nữa. Tôi ngồi yên vị trên bờ tường thở phào còn người kia nhảy xuống đất trước, hai tay hướng về phía tôi. "Nhảy xuống đi, mình đỡ bạn." Lúc này tôi mới phát hiện, người vừa giúp mình không phải là Tùng Bách. Mắt tôi trợn càng to hơn khi nhìn rõ mặt người kia. Tôi mím chặt môi, rất muốn chửi thề một tiếng. Là cái thằng nhà bên cạnh bị tôi nhìn trộm chứ đâu. "Nhanh lên, thầy quản sinh mà bắt được thì toi đấy." Thấy tôi chần chừ, người kia nóng lòng giục. Tôi nhắm mắt, nhảy xuống, miệng không ngừng niệm Phật. Cậu da ngăm ôm gọn tôi trong lòng hệt như bắt lấy một con mèo rồi đặt tôi xuống đất. Tôi ái ngại nhìn Da Ngăm, lí nhí cảm ơn rồi co giò lên cổ chạy thẳng. _trachanhmatonggg_ Bìa: @trachanhmatonggg
[CẬU-MỢ] TÌNH QUÂN-CHU by haniachu
85 parts Ongoing
Tình thắp chiếc đèn cạnh giường lên để nhìn rõ hơn. Nó thấy tình hình không ổn lắm. Hơi thở cậu Quân nặng nề, nóng rẫy, cả người cậu như đang phát sốt. Môi cậu trắng bệch. Nếu cái Tình không đánh liều đi vào, cậu Quân sốt trong này không ai phát hiện ra. "Cậu ơi." Tình kéo chăn xuống thêm, người ốm không nên ủ chăn quá dày, như thế không hạ được nhiệt, nó lay nhẹ tay cậu Quân. Tình không biết mình động chạm như này có tính là quá quắt không, nhưng nếu không gọi bằng cách này thì cậu Quân dường như không có bất kì phản ứng nào cả. "Cậu?" Tình đứng lên, định ra gọi gia đinh vào. Nó vừa quay người, cậu Quân đã nặng nề, khó nhọc mở mắt, cậu đưa tay kéo tay nó lại. "Đi...đâu?" Tình bất ngờ cúi xuống cổ tay mình, thế rồi xoay người lại, nó đứng trên cao, cậu Quân nằm giường, vị thế xoay chuyển. "Con đi gọi người." Bàn tay cậu Quân siết chặt cổ tay nó, Tình cảm giác da thịt cậu Quân nóng cháy. "Không được gọi." Cậu Quân lạnh lùng cất tiếng. "Cậu đang ốm." "Thì sao?" Tình sững ra. Thì sao? Cậu có làm sao, nó không gánh được, cậu là cậu lớn Điền Đại Quân, cậu ấm độc đinh nhà ông Điền, từ bé đến lớn sống trong nhung lụa giàu sang, một sợi tóc của cậu cũng quý hơn cái mạng nhặt được của nó, cậu đau đâu, mệt ở đâu, sứt mẻ chỗ nào, ai đền cho được? Ai đền cho nổi với ông lớn đây?
You may also like
Slide 1 of 10
[FULL] Trời Lặng Gió cover
( VKOOK ) Yêu Em Khó Đến Vậy Ư?  ( HOÀN )  cover
The Last Light of the Aurora cover
pondphuwin; những cơn sốt cover
ONE THOUSAND STARS [KOOKMIN CV] cover
Little Bit Little More cover
Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh cover
hyunlix . | Secret Is I Love You | cover
[FULL] Mưa Thu Tháng Mười cover
[CẬU-MỢ] TÌNH QUÂN-CHU cover

[FULL] Trời Lặng Gió

9 parts Complete

tác giả 白框凉太子 Số chương: 9 o O o Tôi và người trước đây đã từng bắt nạt tôi ở bên nhau rồi. Trong gương phòng tắm, hơi nóng mờ ảo cũng không thể nào che giấu được những dấu vết chói mắt trên người tôi. Trên cổ tay, vết thương do bị tàn thuốc của anh ta làm bỏng, đã nổi lên một lớp sẹo lớn ở vòng ngoài. Anh mở cửa, châm một điếu thuốc trước mặt tôi. Tôi vô thức run lên, nhưng giây tiếp theo, anh ta hời hợt dí tàn thuốc lên cổ tay của mình. Cùng vị trí với vết trên tay của tôi, " Em thấy dễ chịu hơn chưa, Khanh Khanh ? "