Story cover for Trời quên mưa, cậu quên tôi. by DngThinn
Trời quên mưa, cậu quên tôi.
  • WpView
    Reads 32
  • WpVote
    Votes 3
  • WpPart
    Parts 4
  • WpView
    Reads 32
  • WpVote
    Votes 3
  • WpPart
    Parts 4
Ongoing, First published Jun 16
Mature
Bắt đầu bằng một ngày mưa.
Kết thúc bằng một ngày nắng.

Một người đã đi từ rất sớm.
Một người đến quá muộn.

Còn cậu - đứng giữa hai khoảng thời gian đó,
Chỉ kịp để lại một ánh nhìn mà không ai nhận được.

Đây không phải câu chuyện tình.
Đây là điều còn sót lại sau một mùa mưa.

Có những người, bạn chỉ gặp một lần dưới mưa.
Nhưng nhớ suốt cả đời khô.
All Rights Reserved
Sign up to add Trời quên mưa, cậu quên tôi. to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
Trúc chưa kịp lớn Mai lại nở sai mùa by DuongVuNhatHa
13 parts Complete Mature
Giữa chúng ta, từng có một mùa học trò đẹp đến chạnh lòng. Tôi từng thích một người... Cậu ấy không phải là mối tình đầu, cũng chẳng phải người cuối cùng. Nhưng lại là người mà tôi luôn nhớ đến mỗi khi ai đó hỏi: "Tuổi học trò của bạn là gì?" Cậu bạn cùng bàn hay cãi vã. Cậu bạn ngồi sau hay nghịch tóc. Một người là ánh nắng cũ, một người là cơn gió lặng. Cả hai từng là một phần của tôi, từng song hành cùng những buổi học, từng là mảnh ghép thanh xuân - là ký ức đẹp đẽ trong những năm tháng không trở lại. Tôi không chọn kể lại những điều buồn bã. Tôi chỉ muốn lưu giữ một chuyện tình như thế - không đủ dài, nhưng đủ đẹp để gọi là thanh xuân. Ý nghĩa từng phần của tên truyện: "Trúc chưa kịp lớn cao": → Trúc thường đại diện cho hình ảnh người con trai, nhất là trong cụm "thanh mai trúc mã" - chỉ đôi bạn từ thuở nhỏ, lớn lên cùng nhau. → Việc "chưa kịp lớn cao" có thể ẩn dụ cho một người chưa đủ trưởng thành, chưa kịp hiểu lòng mình, chưa đủ dũng khí bước tới một mối quan hệ nghiêm túc. "Mai lại nở sai mùa": → Hoa mai thường nở đúng Tết - đúng lúc, đúng mùa. Nhưng "nở sai mùa" nghĩa là nở lệch thời điểm, lệch quỹ đạo vốn có. → Điều này có thể đại diện cho người con gái - người đã yêu sớm hơn, chín chắn hơn, nhưng tình cảm đó lại không được đáp lại đúng lúc.
Kí Ức Của Mưa by Xuongrong69
4 parts Complete
Kí ức là những chuyện đã qua đi mà thực chất là ở lại trong ta. Chúng ta đi qua kí ức để tiếp tục chuyến hành trình cuộc đời. Kí ức mỏng mảnh mơ hồ đôi khi gãy vụn rời rạc, quặn xói chất tụ thành triền cảm nghiệm tiếp nối, dai dẳng theo thời gian, đậm ngắt theo ngọt bùi cuộc sống, thẳm sâu theo những vết hằn bi hoan chất đời, để rồi trở thành người bạn kín cậy theo ta đến tận cùng chôn sâu... biến tan vào hư vô sương khói. Tình trong "Kí Ức Của Mưa" là những cội tình gần gũi mà thiêng liêng nhất của mỗi người: Tình cảm gia đình, Tình bạn hữu, Tình yêu đôi lứa, Tình yêu thiên nhiên tươi đẹp. Tất thảy "HỌ" đan hòa, tranh đấu trong bà mẹ tình yêu chân thụ vĩ đại nhất - "Tình yêu cuộc sống". Kí ức không lặp lại mà nó náu nương ẩn khuất đâu đó để rồi sẽ trỗi dậy như khi đủ gió thì mưa, đến kì thì hoa nở, mùa đi thì hoa lại rụng... rơi rụng vào trong quên lãng của nhân sinh. Mưa chảy xuôi còn kí ức thì chảy ngược, cái lặng nhìn về những sự đã ngang qua cuộc đời... Nhìn vào kí ức là soi vào tấm gương quá vãng đa chiều, lục lọi, chiêm tường chính ta ở những tháng năm bao la vùng vẫy. Một chuyến đến nhân gian, ai nỡ hững hờ lãng đãng như một hình hài di động chờ ngày tàn tháng lụn, vì thời gian là hữu hạn cho đặc ân diệu tuyệt đó. Tận cùng của đời người nói theo cách nào đó chính là chiều sâu của kí ức... Viết tặng những ngày tháng có Ta ở trên đời!
You may also like
Slide 1 of 10
[ Hà Minh - An Hạo - Thụy Hạo ] Màu tro của mặt trời cover
Trúc chưa kịp lớn Mai lại nở sai mùa cover
[MH] Mưa phùn giữa ngày nắng | THIÊN THANH cover
(RhyCap) - Lần Cuối Để Yêu Anh cover
Giữa lòng phố cover
[NutHong] MỘT MÙA MƯA ĐỂ NHỚ cover
Mùa Không Trở Lại cover
Kí Ức Của Mưa cover
[KazuScara] Vương vấn trong cơn mưa đầu mùa cover
(8 chòm sao) Ngày Mưa, Ngày Nắng cover

[ Hà Minh - An Hạo - Thụy Hạo ] Màu tro của mặt trời

4 parts Ongoing

Tận thế đến không lời báo trước. Lũ dị thể hoang dại hoành hành, mạng người rẻ mạt, lòng người càng mỏng hơn giấy. Trong thế giới đó, Hầu Minh Hạo - một người sống sót với vết thương cũ và bản năng lạnh lùng - lang thang một mình, không tên, không mục đích. Cho đến khi gặp cậu - một thanh niên hoạt bát nhưng cố tỏ ra mạnh mẽ, cùng nhau chia nửa hộp cá, dựng lại một mái nhà từ rác nát, và làm sạch nhau bằng dòng nước mưa đầu tiên sau chuỗi ngày hoang tàn. Rồi họ gặp người thứ ba - một bác sĩ từng cứu người nhưng không thể cứu mình. Và người thứ tư - một kẻ ngoài lạnh trong cháy, chỉ biết dịu dàng khi đứng cạnh một người duy nhất. Trong đống đổ nát của thế giới, bốn con người, bốn vết nứt, bốn bản ngã không còn nguyên vẹn... cùng nhau bước vào hành trình sống sót. Không ai nói sẽ yêu ai. Nhưng sự sống kéo dài bao nhiêu, thì ánh mắt bọn họ còn chạm vào nhau đến bấy nhiêu. Tận thế không giết chết con người. Chính nỗi cô đơn mới là thứ cuối cùng bóp nghẹt