Story cover for Blue Archive's Fanfiction Cô gái của ngày mai. by SeiaBirdCage
Blue Archive's Fanfiction Cô gái của ngày mai.
  • WpView
    Reads 54
  • WpVote
    Votes 10
  • WpPart
    Parts 3
  • WpView
    Reads 54
  • WpVote
    Votes 10
  • WpPart
    Parts 3
Complete, First published Jul 07
Nỗi ám ảnh từ trong quá khứ trỗi dậy, con đường trước mắt của Saori dần trở nên mập mù hơn. Liệu cô có thể mở ra được cánh cửa hướng đến tương lai cho riêng mình?
All Rights Reserved
Sign up to add Blue Archive's Fanfiction Cô gái của ngày mai. to your library and receive updates
or
#18bluearchive
Content Guidelines
You may also like
Khi Dòng Sông Thôi Trôi Ngược  by NhPhng398
140 parts Ongoing
Miêu tả truyện Nguyễn Nhã Phương - một cô gái trưởng thành, lạnh lùng, từng lạc lối trong chính giấc mơ và định hướng của mình. Hạ - người đàn ông mang vẻ điềm tĩnh, trầm mặc nhưng cũng chất chứa nhiều tổn thương không tên. Hai con người, hai quỹ đạo riêng, vô tình va vào nhau giữa thành phố lặng lẽ. Câu chuyện không phải về một tình yêu hào nhoáng, mà là hành trình chữa lành, tha thứ và trưởng thành. Một mối quan hệ không chạm vào thể xác đầu tiên, mà chạm thẳng vào tâm hồn. --- 📖 "River Flows in you "- Khi dòng sông thôi trôi ngược" > "Có người chọn cách đứng bên bờ để dõi theo. Cũng có người bất chấp bị cuốn trôi để nắm tay em một lần nữa." Một lần gặp lại. Một mối quan hệ không tên. Một quá khứ tưởng đã ngủ yên, giờ bỗng quay về gõ cửa. Liệu hai người có đủ dũng cảm để yêu lại từ đầu, khi trái tim đã đầy vết xước? --- Tình yêu không chỉ là cảm xúc, mà là lựa chọn. Dám yêu là chấp nhận tổn thương. Nhưng dám giữ - là lựa chọn ở lại, cùng chữa lành, cùng lớn lên. Đôi khi, không phải chúng ta không có cơ hội, mà là chúng ta đã buông tay quá sớm. Đây không chỉ là câu chuyện về những mối tình cũ, mà là hành trình của những người trẻ dám đối diện với sai lầm, dám nhận ra điều gì quan trọng, và dám một lần giữ lấy người mình yêu - dù muộn. ---
Em gái nhỏ, giờ gả cho tôi được chưa ? by thuongkhung5b
23 parts Complete
Năm cô 4 tuổi, anh 8 tuổi. "Chae Chae, anh cho em kẹo, mai sau nhất định phải làm vợ anh, biết chưa ?" "Vợ là gì vậy anh ?" Park Chaeyoung ngây thơ nhận lấy cây kẹo mút từ tay Jeon Jungkook chớp đôi mắt to tròn của mình. "Là bảo bối của anh." Năm cô 10 tuổi, anh 14 tuổi. "Chaeyoung, anh làm bài tập cho em rồi, em nhất định phải gả cho anh đấy." "Em biết rồi." "Anh yên tâm, em nhất định sẽ không quên đâu." Năm đó, Park Chaeyoung vẫn chưa hiểu, thích một người, yêu một người là cảm giác thế nào, chỉ có một mình Jeon Jungkook biết. Nhưng anh vẫn tình nguyện chờ. Bởi cô gái nhỏ của anh vẫn chỉ là bé con mà. Năm cô 14 tuổi, anh 18 tuổi. Jeon Jungkook vừa tốt nghiệp đã phải đi du học, nguyên do là người ông nội mới mất đã để lại toàn bộ gia sản cho anh, với điều kiện anh sẽ phải ra nước ngoài. Nếu không, tâm huyết bao đời nay của nhà họ Jeon, đều sẽ được quyên góp cho cô nhi viện. Trước khi lên máy bay, Jeon Jungkook không khỏi lưu luyến, quay lại nói với người con gái trong lòng. "Đợi anh, cưới em." Năm cô 20 tuổi, anh 24 tuổi. Jeon Jungkook về nước, Park Chaeyoung đứng đợi ở sân bay cả nửa ngày trời, chỉ mong bản thân sẽ là người được nhìn thấy anh đầu tiên. Đó chính là những kí ức quá khứ của cô và anh. Vậy khi cả hai người đều đến tuổi trưởng thành thì họ sẽ như thế nào...?
You may also like
Slide 1 of 5
Phía Sau Một Cô Gái [JukySan-Bích Phương] cover
Khi Dòng Sông Thôi Trôi Ngược  cover
Em gái nhỏ, giờ gả cho tôi được chưa ? cover
I'm Iron man cover
[ATSH Fanfic] Hệ Thống Xuyên Vũ Trụ: Nhiệm Vụ Cứu Rỗi Happy Ending cover

Phía Sau Một Cô Gái [JukySan-Bích Phương]

23 parts Ongoing Mature

Juky tiếp cận Phương không chỉ vì tò mò, mà còn vì ở cô có điều gì đó khiến Juky - vốn quen sống lý trí - phải chậm lại, quan sát, và chờ đợi. Còn Phương, giữa những ranh giới được vẽ nên bằng dối trá và trách nhiệm, lần đầu tiên bị lay động bởi một người phụ nữ - không vì địa vị, không vì gia thế, mà chỉ vì ánh nhìn thấu hiểu và sự kiên nhẫn không điều kiện. Mối quan hệ của họ không ồn ào, không vội vã, mà chậm rãi như một dòng chảy âm ỉ - càng đi sâu, càng khó dứt. Là một hành trình giằng co giữa niềm tin và đề phòng, giữa thấu cảm và bí mật, nơi tình yêu không đến từ những lời hứa, mà từ việc ai sẵn sàng ở lại khi người kia còn đang sợ hãi chính mình.