Story cover for dangcde;anh lả lướt em sờ ki bi đi by Chengniii
dangcde;anh lả lướt em sờ ki bi đi
  • WpView
    Reads 183
  • WpVote
    Votes 26
  • WpPart
    Parts 3
  • WpView
    Reads 183
  • WpVote
    Votes 26
  • WpPart
    Parts 3
Ongoing, First published Jul 09
đẻ vội
All Rights Reserved
Sign up to add dangcde;anh lả lướt em sờ ki bi đi to your library and receive updates
or
#17dangrangto
Content Guidelines
You may also like
Bakudeku - Cắn Vào Em Đến Khi Tan Mùi Sống. by estelleryan10
4 parts Ongoing
Tựa đề: Cắn vào em đến khi tan mùi sống UA Era | Slow burn darkfic Rating: 18+ | Warning: chiếm hữu, ám ảnh tình dục tiềm ẩn ⸻ Mô tả: Bakugou chẳng bao giờ học được cách chạm vào người khác bằng thứ gì ngoài bạo lực. Hắn nhìn Deku lớn lên trong cùng một mùa hè chật chội, giữa tiếng ve và mùi mồ hôi bám vào cổ áo. Cơ thể thằng đó luôn thoảng một mùi hương xa lạ: mùi của da non, của sống sót, của khát khao đến điên cuồng mà vẫn không đủ gan đớp lấy bất kỳ thứ gì. Bakugou ghét mùi đó. Mùi "sống". Thằng Deku ấy từng chút một cứ thế lớn lên, nứt ra khỏi cái vỏ nhút nhát để rồi cứ mỗi lần chiến đấu lại để lộ thêm một thớ thịt đỏ hỏn dưới da. Và mỗi lần như thế, Bakugou thấy lòng mình nổ tung như một quả lựu đạn bị tháo chốt ngược: đẫm lửa, không định hướng, chỉ biết gầm gào lao đến để cắn, để liếm, để đánh dấu lên thứ lẽ ra chưa bao giờ được sinh ra cho riêng hắn. Có những đêm sau trận đấu, giữa sàn nhà lạnh lẽo của phòng luyện tập, hắn ngồi cạnh Deku, cả hai đều dính máu, thở hồng hộc và hắn thề rằng mình có thể nghe thấy nhịp tim thằng đó chạy dưới da, như một con mồi nhỏ bé rúc vào lồng ngực hắn xin tha. Hắn không hôn. Hắn không vuốt ve. Hắn cắn. Cắn cho đến khi làn da xanh xao của Deku rịn máu. Cắn cho đến khi mùi sống tan ra, nhường chỗ cho mùi hắn. Bakugou Katsuki không yêu Deku. Thằng mọt sách. Dở hơi. Hôi hám. Hắn đói. Đói một cách tuyệt vọng. Và cách duy nhất để no, là cắn vào em đến khi tan mùi sống.
[SHATOU|失约] THẤT ƯỚC by noname260186
95 parts Complete
Vương Sở Khâm chính là tên bạn trai cũ khốn kiếp của Tôn Dĩnh Sa. Cuộc chia tay của họ không hề vui vẻ, nhưng cũng khá là đàng hoàng. Chia tay là bởi cô tận mắt nhìn thấy anh trần truồng nằm ngủ trên giường cùng một người phụ nữ khác. Cô lao đến đánh anh một trận, Vương Sở Khâm lúc đó mới tỉnh lại, còn dám đưa tay ra ôm cô. Đợi đến khi tỉnh táo hoàn toàn, nhìn thấy tất cả những gì đã xảy ra trên giường, sắc mặt anh tái mét, cúi đầu thật lâu không dám nhìn cô. "Chúng ta xong rồi, đồ khốn!" Tôn Dĩnh Sa để lại một câu, quay người rời đi. Ba ngày sau, luật sư của Vương Sở Khâm đến tìm cô, nói rằng để bày tỏ sự hối lỗi, anh đã chuyển nhượng cho cô căn hộ này và cả chiếc Lamborghini đứng tên mình. Tôn Dĩnh Sa bật cười khinh khỉnh: "Ý gì đây? Bồi thường chia tay? Hay bồi thường vì phản bội?" Luật sư giữ nụ cười chuyên nghiệp: "Anh Vương không nói rõ mục đích, chỉ bảo thể hiện thành ý." Tôn Dĩnh Sa cười lạnh, nhận luôn không sót thứ gì. Đằng nào người ta cũng lắm tiền, muốn dùng tiền mua bình yên thì cô nhận! - Tác giả: laurelBarry - Mở màn tận thế, OOC nghiêm trọng. - Thể loại - Rating: AU - truyện bà này chắc M Nữ chính là kiến trúc sư độc lập, mạnh mẽ. Nam chính là thiếu gia nhà giàu, tuổi trẻ tài cao. Hai người này, chẳng ai dễ chơi cả. Ngày gặp lại, rốt cuộc là tình cờ hội ngộ hay mưu tính từ lâu? Hãy chờ xem tiếp. Bối cảnh câu chuyện là một đêm nửa đêm nào đó, sau ba bốn tháng bỗng nhiên bật ra một tia linh cảm mà nảy ra ý tưởng. Mở đầu cực gắt, mọi nguyên nhân sẽ
You may also like
Slide 1 of 10
Bakudeku - Cắn Vào Em Đến Khi Tan Mùi Sống. cover
keonhyeon - Dịch vụ cover
𝑻𝒆𝒙𝒕𝒇𝒊𝒄 • Onran | Tán Trai cover
atsh2 | nam mô cover
[ATSH 2] melody ;; cover
[SHATOU|失约] THẤT ƯỚC cover
[HunHo] [ABO] [Cao H] ABO chi mạt thế chiếm đoạt cover
[whc1-2] post instaram cover
[GeminiFourth] Oneshot cover
seongtak | obsession  cover

Bakudeku - Cắn Vào Em Đến Khi Tan Mùi Sống.

4 parts Ongoing

Tựa đề: Cắn vào em đến khi tan mùi sống UA Era | Slow burn darkfic Rating: 18+ | Warning: chiếm hữu, ám ảnh tình dục tiềm ẩn ⸻ Mô tả: Bakugou chẳng bao giờ học được cách chạm vào người khác bằng thứ gì ngoài bạo lực. Hắn nhìn Deku lớn lên trong cùng một mùa hè chật chội, giữa tiếng ve và mùi mồ hôi bám vào cổ áo. Cơ thể thằng đó luôn thoảng một mùi hương xa lạ: mùi của da non, của sống sót, của khát khao đến điên cuồng mà vẫn không đủ gan đớp lấy bất kỳ thứ gì. Bakugou ghét mùi đó. Mùi "sống". Thằng Deku ấy từng chút một cứ thế lớn lên, nứt ra khỏi cái vỏ nhút nhát để rồi cứ mỗi lần chiến đấu lại để lộ thêm một thớ thịt đỏ hỏn dưới da. Và mỗi lần như thế, Bakugou thấy lòng mình nổ tung như một quả lựu đạn bị tháo chốt ngược: đẫm lửa, không định hướng, chỉ biết gầm gào lao đến để cắn, để liếm, để đánh dấu lên thứ lẽ ra chưa bao giờ được sinh ra cho riêng hắn. Có những đêm sau trận đấu, giữa sàn nhà lạnh lẽo của phòng luyện tập, hắn ngồi cạnh Deku, cả hai đều dính máu, thở hồng hộc và hắn thề rằng mình có thể nghe thấy nhịp tim thằng đó chạy dưới da, như một con mồi nhỏ bé rúc vào lồng ngực hắn xin tha. Hắn không hôn. Hắn không vuốt ve. Hắn cắn. Cắn cho đến khi làn da xanh xao của Deku rịn máu. Cắn cho đến khi mùi sống tan ra, nhường chỗ cho mùi hắn. Bakugou Katsuki không yêu Deku. Thằng mọt sách. Dở hơi. Hôi hám. Hắn đói. Đói một cách tuyệt vọng. Và cách duy nhất để no, là cắn vào em đến khi tan mùi sống.