Story cover for [Gofushi]   𝒉𝒂𝒏𝒂𝒉𝒂𝒌𝒊 by ThaorZyy
[Gofushi] 𝒉𝒂𝒏𝒂𝒉𝒂𝒌𝒊
  • WpView
    Reads 124
  • WpVote
    Votes 8
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 124
  • WpVote
    Votes 8
  • WpPart
    Parts 1
Complete, First published Jul 16
"Dù anh có là người mạnh nhất đi chăng nữa.. nhưng khi đánh mất em anh cũng chỉ là kẻ thua cuộc trong tình yêu."
_____

Tác giả: ThaorZyy
Thể loại: Fanfiction
Kết: SE
_____

Cảm ơn mọi người vì đã ghé ngang Fic của tớ, sự ủng hộ của mọi người là niềm vui nho nhỏ của tớ thế nên có gì sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng để tớ sửa ạ <3
All Rights Reserved
Sign up to add [Gofushi] 𝒉𝒂𝒏𝒂𝒉𝒂𝒌𝒊 to your library and receive updates
or
#11gofushi
Content Guidelines
You may also like
[Trans] [Seongtak] Bang it, bite it, bruise it by quytmeone
9 parts Ongoing
Hyuntak không phải kiểu người nghĩ nhiều trước khi nói, hoặc trước khi tung một cú đấm. Và từ trước tới giờ, điều đó vẫn hoàn toàn ổn. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi kể từ khi Seongje - kẻ tưởng chừng đã biến mất, bỗng nhiên xuất hiện trở lại. Không phải với nắm đấm, không phải với đám đàn em, mà là với một nụ cười chết tiệt. Cái nụ cười mang theo thứ ma lực kỳ lạ, như một ngón tay vô hình khẽ chạm vào đúng cái điểm yếu nhất của Hyuntak, rồi lại vờ như mình chẳng hề cố ý. Những lời đe doạ nhưng không còn mang ý tứ đe dọa. Những tiếng cười của hắn, và cả cái cách hắn chạm vào Hyuntak như thể đó là điều hiển nhiên. Hyuntak có phản ứng. Quá nhanh, quá vội vã, đầy bối rối, cậu mắc kẹt giữa lằn ranh của việc phải khơi màu một trận chiến và sống im lặng để bảo vệ bạn bè. Nhưng sâu thẳm bên trong cậu, có một thứ cảm xúc gì đó còn tệ hơn đang len lỏi. Hyuntak không hiểu. Không muốn hiểu. Thế nhưng, cậu vẫn cứ như thế. Vẫn cứ để mọi chuyện xảy ra. Vẫn cứ để Seongje đến đủ gần, đủ để khắc lên cậu một dấu ấn khó phai mờ. Còn Seongje? Hắn muốn đào sâu hơn. Bóc trần tất cả. Và rồi, nhìn nó cứ thế bùng cháy. Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/66070903/chapters/170264317
[SakuAtsu] Mưa phùn lúc rạng đông by ghjb000000gcrg
10 parts Complete Mature
Kiyoomi khẽ nói, giọng trầm lắng như hòa vào tiếng gió nhẹ và cơn mưa phùn lất phất: "Trời lại mưa lất phất. Gió thổi nhẹ nhàng. Nó khiến tôi nhớ đến sân thượng vắng lặng này... và nhớ đến cậu." Anh hít một hơi thật sâu rồi khẽ thở dài. "Dạo gần đây, mọi thứ trong tâm trí tôi... chỉ xoay quanh mình cậu." Atsumu bật cười khe khẽ, khóe môi cậu cong lên đầy dịu dàng, còn ánh mắt thì lấp lánh như cơn mưa chạm phải ánh dương. "Trùng hợp thật đấy! Ở đây, ngay lúc này, tôi cũng đã thức trắng cả đêm chỉ vì không thể ngừng nghĩ về cậu." Sau bốn năm xa cách, Atsumu và Kiyoomi đã gặp lại nhau. Nhưng cả hai đều chẳng còn là những con người của những ngày xưa cũ nữa và tình cảm giữa họ cũng vậy. ---- Đây là một fic dịch rất hay mà mình vô tình đọc được về couple Sakusa Kiyoomi và Miya Atsumu trong Haikyuu. Thật sự rất hiếm fic có thể phát triển tâm lý nhân vật và tuyến tình cảm sâu sắc như vậy, nên mình thực sự muốn chia sẻ cho các bạn tuyệt phẩm này! Bản dịch được lấy từ nguồn: https://archiveofourown.org/works/28649952. Truyện gốc thật sự đã có những điểm riêng biệt mà mình không thể truyền tải được qua bản dịch Tiếng Việt, nên mong mọi người đón đọc và ủng hộ tác giả truyện gốc nhé. Bản dịch chỉ mang tính chất lưu trữ một tác phẩm hay, không vì mục đích thương mại nên mong mọi người không leak ra nơi khác nhé!
You may also like
Slide 1 of 10
[Trans] [Seongtak] Bang it, bite it, bruise it cover
𝙹𝚞𝚓𝚞𝚝𝚜𝚞 𝙺𝚊𝚒𝚜𝚎𝚗 𝚡 𝚁𝚎𝚊𝚍𝚎𝚛 | 𝙷𝚊̣ 𝚟𝚊̀ 𝚝𝚛𝚘 𝚝𝚊̀𝚗 ⋆ 𐙚 ̊. cover
[ATSH] QUAY ĐI QUAY LẠI cover
Tựa như phút ban đầu - Like The Beginning cover
「 GURIA ☪︎ The Vega's Blessing 」 mây trời ban cover
My Pretty and Toxic Love_[Truyện dịch] cover
[Gofushi][Oneshot] Portrait of sin cover
Gofushi • Quy xử cover
" Taekook " CHÚ VÀ EM  cover
[SakuAtsu] Mưa phùn lúc rạng đông cover

[Trans] [Seongtak] Bang it, bite it, bruise it

9 parts Ongoing

Hyuntak không phải kiểu người nghĩ nhiều trước khi nói, hoặc trước khi tung một cú đấm. Và từ trước tới giờ, điều đó vẫn hoàn toàn ổn. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi kể từ khi Seongje - kẻ tưởng chừng đã biến mất, bỗng nhiên xuất hiện trở lại. Không phải với nắm đấm, không phải với đám đàn em, mà là với một nụ cười chết tiệt. Cái nụ cười mang theo thứ ma lực kỳ lạ, như một ngón tay vô hình khẽ chạm vào đúng cái điểm yếu nhất của Hyuntak, rồi lại vờ như mình chẳng hề cố ý. Những lời đe doạ nhưng không còn mang ý tứ đe dọa. Những tiếng cười của hắn, và cả cái cách hắn chạm vào Hyuntak như thể đó là điều hiển nhiên. Hyuntak có phản ứng. Quá nhanh, quá vội vã, đầy bối rối, cậu mắc kẹt giữa lằn ranh của việc phải khơi màu một trận chiến và sống im lặng để bảo vệ bạn bè. Nhưng sâu thẳm bên trong cậu, có một thứ cảm xúc gì đó còn tệ hơn đang len lỏi. Hyuntak không hiểu. Không muốn hiểu. Thế nhưng, cậu vẫn cứ như thế. Vẫn cứ để mọi chuyện xảy ra. Vẫn cứ để Seongje đến đủ gần, đủ để khắc lên cậu một dấu ấn khó phai mờ. Còn Seongje? Hắn muốn đào sâu hơn. Bóc trần tất cả. Và rồi, nhìn nó cứ thế bùng cháy. Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/66070903/chapters/170264317