Story cover for [NinhDu] - Sao có thể bị bẻ cong được! (Điền Hủ Ninh x Tử Du) by mjuman129
[NinhDu] - Sao có thể bị bẻ cong được! (Điền Hủ Ninh x Tử Du)
  • WpView
    Reads 8,720
  • WpVote
    Votes 608
  • WpPart
    Parts 19
  • WpView
    Reads 8,720
  • WpVote
    Votes 608
  • WpPart
    Parts 19
Ongoing, First published Aug 08
Mature
Câu truyện được viết dựa trên cảm hứng từ hậu trường của bộ phim Nghịch Ái. Nhân vật được lấy hình mẫu từ bốn diễn viên chính, câu chuyện là hư cấu, tin hay không tùy bạn đọc.
---------
Trên phim trường, mọi cảm xúc đều có thể được diễn... trừ những rung động thật sự.

Một người là diễn viên nhiều năm trong nghề nhưng chưa một lần thật sự nổi lên dù diễn xuất vẫn luôn rất tốt.
Một người chẳng còn gì để mất, bị công ty bạc đãi, bị đồng đội bạo lực, tay trắng rời đi với khoảng nợ lớn. 

Họ gặp nhau trong một bộ phim boylove. Ban đầu, chỉ là hợp tác chuyên nghiệp: đọc thoại, tập cảnh, vào vai rồi rời vai. Nhưng giữa những lần "nghiệm" cảm xúc, những lần hôn theo kịch bản, những cái chạm tưởng như vô tình... lại dần trở thành thói quen không thể thiếu.

Không ai nói ra, nhưng cả hai đều biết - có những khoảnh khắc, họ không còn đang diễn nữa.

Khi tiếng "cắt" vang lên, họ có thể trở về vai diễn, nhưng trái tim thì không thể. Và rồi, khi ánh đèn phim trường tắt đi... họ phải đối diện với câu hỏi:

Những ngày tháng tuổi đôi mươi, không có gì để nuối tiếc, tham gia vào một bộ phim boylove cũng chẳng mất gì đúng không? Đóng phim cùng một gã đàn ông khác thôi mà có thể bẻ cong giới tính được sao?
All Rights Reserved
Sign up to add [NinhDu] - Sao có thể bị bẻ cong được! (Điền Hủ Ninh x Tử Du) to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
#Furry | Cậu bảo anh đây dỗ chồng cơ á? by kalzzhangjingyou
3 parts Ongoing
Có bao giờ bạn tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu một ngày kia, ta bị cuốn vào chính cuốn tiểu thuyết mình đang đọc? Không phép màu. Không cảnh báo. Chỉ là một bước hụt giữa những dòng chữ - và rơi thẳng vào thế giới kia. Yang XuHu là kiểu người không giỏi nói lời tử tế, càng không quen với việc dịu dàng. Nhưng ngay cả kẻ như thế cũng từng biết sưởi ấm mùa đông cho một người khác, bằng thân thể to lớn và trái tim biết giữ lời. Qi JinYang thì nhỏ bé, bướng bỉnh. Cái bướng ấy đủ để viết nhầm cả cuộc đời vào sai chỗ - và rơi thẳng vào nỗi trầm mặc của người chồng mình chưa kịp hiểu rõ. Đây không phải một tiểu thuyết nghiêm túc. Nhưng cũng không hẳn là truyện để cười cho qua. Vì có những đoạn, dù nhẹ, cũng đủ khiến người đọc muốn dừng lại một nhịp. Nếu bạn đang nghĩ đến chuyện bỏ dở - thì hãy đọc thêm một chút. Không phải vì tác giả. Mà vì có thể, ở đâu đó trong câu chuyện này, bạn sẽ nhận ra... mình từng yêu một ai đó bằng cách kỳ lạ đến vậy. Đây là một truyện Fudi × boylove - không hẳn dữ dội, nhưng đủ bản năng. Có những lần nó dịu dàng như tay đặt lên ngực, cũng có những lần như chăn bông biết "cắn". Chỉ vậy thôi. Không mong bạn yêu thích. Chỉ mong bạn nhớ.
[Boylove] Em Là Dũng Sĩ Giữa Đời Thường by Chimhoami110407
41 parts Ongoing Mature
Giữa hàng quân thẳng tắp, có một cậu lính trẻ với nụ cười ngô nghê và ánh mắt sáng như nắng sớm. Người ta gọi cậu với nhiều biệt danh khác nhau - một cách vừa trêu đùa vừa công nhận: nhỏ con nhưng đầu óc sắc bén, ít nói mà hiểu lòng người, mềm mại mà vững vàng như một người anh cả không tuổi. Dũng bước vào môi trường quân đội giữa lúc trái tim cậu còn đầy vết xước - tuổi thơ với những mất mát không tên, những kỳ vọng quá lớn từ người xung quanh, và cả khoảng trống của tình cảm chưa từng được chạm đến. Nhưng nơi thao trường nắng cháy ấy, giữa những lần gục ngã và đứng dậy, cậu dần tìm lại chính mình. Trung Anh - một sĩ quan trẻ, lạnh lùng và nghiêm khắc - lại chính là người nhìn thấy ánh sáng bên trong cậu. Từ ánh mắt dõi theo, những lần hướng dẫn thầm lặng, đến từng nụ hôn giấu vội sau cánh cửa phòng... một mối tình vừa nhẹ nhàng vừa bứt rứt lớn lên trong im lặng, giữa kỷ luật và trái tim. Hành trình của Dũng không chỉ là câu chuyện về tình yêu - mà còn là hành trình trưởng thành, từ một người chỉ biết gồng lên mạnh mẽ, trở thành người biết yếu đuối đúng lúc để được yêu thương. Trong môi trường tưởng chừng khô khan nhất, hóa ra điều đẹp nhất vẫn là: những ánh nhìn âm thầm, những lần nắm tay không ai thấy, và cả lòng tin trao gửi giữa những con người khoác lên mình màu áo lính.
[QuanghungMasterD x Negav][HungAn]Hồng phai by minhgaubong
36 parts Ongoing Mature
Hồng Phai - là khúc dương cầm vang lên giữa buổi chiều giông, nơi giai điệu của yêu thương bị bóp nghẹt bởi thù hận, nơi một trái tim chờ đợi trong lặng im còn trái tim kia lại lạnh lùng ngoảnh mặt -là bản tình ca dở dang viết giữa mùa hoa rụng. Một cuộc hôn nhân tưởng chừng viên mãn, hóa ra chỉ là sân khấu giả tạo lộng lẫy dựng lên từ những hiểu lầm, day dứt và một trái tim yêu đơn phương đến cạn kiệt. Cuộc hôn nhân của họ không phải là kết quả của tình yêu, mà là vết khâu vụng về giữa một trái tim tan nát và một trái tim không còn biết rung động. Cậu yêu, cậu đợi, cậu chịu đựng. Còn anh - chỉ biết quay lưng, trừng phạt và vùi chôn quá khứ trong những ánh mắt lạnh như băng .Giữa cung điện xa hoa của danh vọng và quyền lực, có một con người đang héo mòn từng ngày vì một tình yêu không lối thoát. Giữa muôn ngàn ánh nhìn, chỉ có một người cậu khao khát ngoảnh lại - và người ấy, vẫn mãi bước đi trong câm lặng. Liệu một ngày nào đó, trong trái tim chất chứa thù hận ấy có kịp nảy mầm trước khi sắc hồng phai tàn? Liệu rằng, khi sắc hồng đã phai, tim người có kịp nhận ra mình đã yêu? Hay mọi thứ chỉ là một hồi kết chậm rãi cho một tình yêu chưa từng được gọi tên? *Lần đầu viết truyện mong mọi người không chê và nhẹ nhàng với em nó ạ🥹🥺😖*
Sa Bẫy [Hoàn] by Fordmer
152 parts Complete Mature
Thể loại: Đam mỹ hiện đại, đô thị. Si tình công x ngang ngược thụ. Có chút ngược, HE, cường cường, H nhẹ, gương vỡ lại lành. Cp chính: Kỳ Mặc × Dương Đằng Cp phụ: Thẩm Hàn × Trịnh Thạo Tác phẩm đầu tay nên còn nhiều thiếu xót mong mọi người thông cảm. Nhiều yếu tố và tình tiết, kể cả lời thoại được lấy ý tưởng từ vài bộ truyện mình thích. ------------------------- Chỉ là vô tình gặp gỡ, nhưng lại biến thành sự cố chấp cả đời... Mọi chuyện không phải bắt đầu bằng một hôn lễ, mà nói đúng hơn là một tang lễ. Những biến cố liên tục xảy ra, gây nên áp lực rất lớn cho nhà họ Dương. Cuối cùng tình huống xấu nhất cũng xảy ra, bất kỳ ai cũng không thể chịu nổi sự đả kích này. Nhưng có lẽ chịu tổn thương nhiều nhất không phải là người ra đi, mà chính những người ở lại mới là kẻ chịu sâu sắc nhất. Có thể, những nhận định ban đầu là sai lầm... Và biết đâu, kết thúc một mối quan hệ trong quá khứ, lại là một khởi đầu mới cho hiện tại thì sao? Nếu không trải qua khó khăn thì hạnh phúc đối với con người đơn giản chỉ là một khái niệm.... "Nếu không thể yêu tôi, vậy thì hận tôi đi. Tôi muốn cậu phải nhớ đến tôi cả đời, dù trong mơ hay là ác mộng đều phải có tôi!" "Tôi không biết từ khi nào bản thân mình lại trở nên đáng thương như thế, khiến cậu yêu tôi là một chuyện xa vời lắm sao?" ------------------------ Hãy kiên nhẫn đi đến cuối cùng!!! Cảm ơn rất nhiều vì đã ủng hộ ♥️
You may also like
Slide 1 of 7
#Furry | Cậu bảo anh đây dỗ chồng cơ á? cover
[Boylove] Em Là Dũng Sĩ Giữa Đời Thường cover
[QuanghungMasterD x Negav][HungAn]Hồng phai cover
CHÚ  cover
Sa Bẫy [Hoàn] cover
[Hoàn][Khải Nguyên] Đồ Đáng Ghét! Em Yêu Anh cover
KHUNG TRỜI BỎ LẠI | The Sky Was Left cover

#Furry | Cậu bảo anh đây dỗ chồng cơ á?

3 parts Ongoing

Có bao giờ bạn tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu một ngày kia, ta bị cuốn vào chính cuốn tiểu thuyết mình đang đọc? Không phép màu. Không cảnh báo. Chỉ là một bước hụt giữa những dòng chữ - và rơi thẳng vào thế giới kia. Yang XuHu là kiểu người không giỏi nói lời tử tế, càng không quen với việc dịu dàng. Nhưng ngay cả kẻ như thế cũng từng biết sưởi ấm mùa đông cho một người khác, bằng thân thể to lớn và trái tim biết giữ lời. Qi JinYang thì nhỏ bé, bướng bỉnh. Cái bướng ấy đủ để viết nhầm cả cuộc đời vào sai chỗ - và rơi thẳng vào nỗi trầm mặc của người chồng mình chưa kịp hiểu rõ. Đây không phải một tiểu thuyết nghiêm túc. Nhưng cũng không hẳn là truyện để cười cho qua. Vì có những đoạn, dù nhẹ, cũng đủ khiến người đọc muốn dừng lại một nhịp. Nếu bạn đang nghĩ đến chuyện bỏ dở - thì hãy đọc thêm một chút. Không phải vì tác giả. Mà vì có thể, ở đâu đó trong câu chuyện này, bạn sẽ nhận ra... mình từng yêu một ai đó bằng cách kỳ lạ đến vậy. Đây là một truyện Fudi × boylove - không hẳn dữ dội, nhưng đủ bản năng. Có những lần nó dịu dàng như tay đặt lên ngực, cũng có những lần như chăn bông biết "cắn". Chỉ vậy thôi. Không mong bạn yêu thích. Chỉ mong bạn nhớ.