Story cover for [Tản văn] Không khóc by vothankanna
[Tản văn] Không khóc
  • WpView
    Reads 2,817
  • WpVote
    Votes 336
  • WpPart
    Parts 14
  • WpView
    Reads 2,817
  • WpVote
    Votes 336
  • WpPart
    Parts 14
Ongoing, First published Jul 26, 2015
Author: Vô Thần Kanna, not as a part of GTT_2001, just as a normal author.

Genres: Angst, Tragedy, Twist

Disclaimer: Hàng của em, con của em, từng câu từng chữ là của em...

Condition: Ongoing

Rating: K

Warning: Đủ điên để bức người đọc phát điên... Thôi em đang ảo tưởng đấy.

Author's note: Đang tâm trạng rối bời... Đơn giản vì thay đổi thời tiết nên ăn uống hơi kém... Mỗi ngày ăn ít hơn một hạt cơm...

Ha ha em troll đấy!!! ~\(>v<)/~

Ờ, lại ngược con người ta... Nhưng ngặt nỗi đây không phải tại em, là tại cuộc đời họ ngược họ thôi...  Em muốn chen vào ngược thêm tí nữa cũng không được... Vì em tạo ra đời họ mà...~

Dù sao thì, chúc mọi người đừng lên cơn loạn óc!~

Summary: Tản mạn về những sự việc, con người tôi đã gặp, đã quen, đã biết. Tôi trộn lẫn những gì tôi biết và viết lại những câu chuyện ở đây... 

Đa phần là về các cuộc tình buồn hay về những diễn biến về các bệnh tâm lý, và đương nhiên đa số chúng có kết cục tương đối giống nhau... Có cả bình luận của tôi về chính tôi nữa... 

Kệ đi, đằng nào cũng chẳng thể biết chuyện nào là của ai đâu...
All Rights Reserved
Sign up to add [Tản văn] Không khóc to your library and receive updates
or
#91cry
Content Guidelines
You may also like
mưu sát hoàng hôn | bkpp by rookiesie
60 parts Complete
tác giả gốc: Chiết Châu văn án: "Vào một ngày nọ khi Lâm Y Khải mười lăm tuổi, lớp phó văn thể mỹ yêu cầu mỗi người làm một tờ báo tường đơn giản, chủ đề là "Hướng tới tương lai". Lâm Y Khải không làm, cậu thấy nó hoàn toàn vô nghĩa. Có lẽ đây chính là quả báo, cuộc sống của cậu trở nên thảm hại đến mức cậu của tuổi mười lăm không thể nào tưởng tượng được. Vào một ngày nọ khi Lâm Y Khải hai mươi lăm tuổi, cậu lướt thấy một bài đăng nói rằng nếu không chia sẻ lại thì sẽ gặp xui xẻo. Lâm Y Khải không chia sẻ, cậu không bao giờ đếm xỉa đến những thứ mê tín dị đoan như vậy. Có lẽ cũng là quả báo, không lâu sau cậu gặp vận đen, gặp phải người mà cậu không muốn gặp nhất. Rủi thay, bây giờ người ta sống rất tốt. ... - Xin lỗi anh. - Gì cơ? - Rất nhiều chuyện lúc trước... Có phải tôi vẫn chưa nói được câu xin lỗi tử tế nào với anh không? - Lúc nhận nhầm WeChat của tôi là người khác cậu đã nói rồi, cậu nói hối hận vì đã trêu chọc tôi. - Vậy à? Thỉnh thoảng tôi cũng có lương tâm nhỉ. - Cậu nói thật chứ? - Thật. Lúc nãy khi chú rể mời rượu đã chúc anh sau này có thể sống thật hạnh phúc, bươn chải ngần ấy năm, cũng nên có người chăm sóc anh thật chu đáo. Tôi cũng thật lòng mong là như vậy. Đèn xe phía trước sáng lên, luồng sáng ập tới đột ngột khiến Lâm Y Khải vô thức nhắm mắt lại. Cậu không thể nhìn thấy biểu cảm của Mã Quần Diệu, chỉ nghe thấy sau một hồi làm thinh, anh dùng một giọng điệu mà cậu không thể phân tích được để nói: - Được, cảm ơn cậu.
Tú Ái[BHTT][Edit]_Tái Kiến Đông Lưu Thủy  by thanhthanh1144
82 parts Complete
Tác phẩm: Tú Ái - 锈爱 (Tú : thêu thùa, Ái : tình yêu) Tác giả: Tái Kiến Đông Lưu Thủy - 再见东流水 Thể loại: Đô thị tình duyên, bác sĩ tâm lý - bệnh nhân, ấm áp, 1x1, HE Độ dài : 82 chương (Raw hoàn - Editting) Văn án: Bác sĩ - bệnh nhân? Bác sĩ tâm lý vô lại và bệnh nhân tâm lý kiêu ngạo bị vết thương lòng. Hợp đồng? Lợi ích thương mại là động lực ban đầu của sự kiên trì. Âm mưu? Bắt đầu từ hận, hội tụ đều có nguyên nhân. Kết cục? Tất nhiên là tình yêu HE đến quên cả sống chết. Hàng trăm ngàn vết thương, mỗi ký ức đều thắm đượm vết máu, cho dù là mỗi một vết thương đều được bao bọc bởi lớp màng bảo vệ, cũng không thể khiến con tim càng ngày càng yếu đuối và mỏng manh. Tôi vì yêu mà sống, nhưng tình yêu bỏ rơi tôi. Vết thương không nhìn thấy không có nghĩa là chưa từng bị đau đớn vì tình yêu. Chẳng qua là nơi mong manh dễ vỡ nhất đã bị tầng tầng lớp lớp bao bọc. Tôi sống rất tốt, cớ sao cô lại đến gõ cửa tim tôi, đánh phá tôi, giải phóng tôi ra, sau đó lại đốt cháy lên ngọn lửa tình yêu cho con tim vốn đã rỉ sét tổn thương trăm ngàn lỗ nhỏ... --- Dương Hi : "Em không biết mình có làm cho người yêu mình thất vọng hay không, em không biết mình còn có năng lực để yêu nữa hay không..." Giang Bình : "... Tôi tin rằng trên đời này, người có thể làm cho em hạnh phúc, chỉ có thể là tôi. Tôi cũng biết, người có thể làm cho mình nuối tiếc cả đời nếu như bỏ lỡ chính là em... Chúng ta ở bên nhau mới là viên mãn nhất." Dương Hi : "Em sẽ cho bản thân mình thêm một cơ hội." Giang Bình : "Em có thể, bảo bối, em là gi
You may also like
Slide 1 of 9
[Tako/Kato] Scarborough Fair  cover
mưu sát hoàng hôn | bkpp cover
|Trans/SooKai| Gần Gũi cover
Bung nở (Burgeon) cover
[Nazi x U.S.S.R] Thằng Điên cover
GeminiFourth • Cờ Đỏ Cờ Xanh  cover
(Yandere) Tình yêu của kẻ điên - Tập truyện cover
Tú Ái[BHTT][Edit]_Tái Kiến Đông Lưu Thủy  cover
Tâm Lý Bất Thường Và Tâm Lý Tội Phạm cover

[Tako/Kato] Scarborough Fair

4 parts Complete

For Tako, Kato and Ako, as I often call them... And #JustWriteIt , #LGBTQ and #30_day_writingchallenge .... Pairing: Tako/Kato, Kato/Tako Author: Vô Thần Kanna, not as a part of GTT, just as a normal author Genres: Fanfiction(?), BL, Songfic, Hurt-Comfort, Mafia,... Fandom: Chẳng rõ... Lần nữa, là "Gia tộc Mafia" của Alice_Kirkland20 hay là "Demondel" của JohnDagger nhỉ? Mà cũng là một phần nào đó thôi, phần còn lại là do yêu quý Takotori, Katori và Ako hàng thật giá thật. Disclaimer: Người thật, việc không có thật, và Kanna đây không sở hữu ai cả nên làm ơn hãy hạ dao và hạ quả lựu đạn xuống... Rating: PG-13. Vâng, đừng ngạc nhiên thế, hay viết đen tối chết chóc, máu me be bét tùm lum không có nghĩa là không thể viết một cái PG-13. Author's note: Muốn viết cái gì đó, rất thích bài hát này, đúng vào khi thấy hai người hường phấn quá... Xin lỗi đã lôi hai người ra thử nghiệm nha, cứ tung hường làm chi, lại còn bảo em "thử viết hường" à!~ Lần này cho tung hường kiểu mới ((fnaah1hni1m5)) nhé, nhớ cho cái nhận xét!~ Summary: Nếu có một ngày nào tới đó, xin hãy gửi lời hỏi thăm của tôi đến người... Người đã từng là tình yêu đích thực của đời tôi...