Story cover for [ Thanh xuân ] Giọt nắng cuối trời by HaTraWriter
[ Thanh xuân ] Giọt nắng cuối trời
  • WpView
    Reads 508
  • WpVote
    Votes 12
  • WpPart
    Parts 19
  • WpView
    Reads 508
  • WpVote
    Votes 12
  • WpPart
    Parts 19
Ongoing, First published Aug 06, 2015
Hãy tưởng tượng, khi bạn được viết lên một câu chuyện về tình yêu của chính mình.
Bạn sẽ viết như thế nào? Vui, buồn, đau, ... Những sắc Thái khác nhau nhưng cũng rất chân thật.
"Cô nhìn cậu, cậu ánh mắt mơ màng. Cô đưa tay nắm nhẹ lấy bàn tay gầy, khẽ dựa hỏi:
- Luân này, tình yêu là gì?
- Là một bản nhạc bao gồm tất cả các nốt nhạc, dấu và âm - Cậu cúi khẽ đầu nhìn cô.
- Trên thế gian này, liệu có người chơi bản nhạc đó cho tôi không?
- Dĩ nhiên là có rồi. 
Nắng lọt qua khe lá hẹp, rọi giữa hai lòng bàn tay một vách ngăn nhỏ, đỏ như máu..."
All Rights Reserved
Sign up to add [ Thanh xuân ] Giọt nắng cuối trời to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh by lutichAnh
15 parts Ongoing
Hẳn cảm giác đi bên lề của một tập thể không ai muốn tự mình phải cảm nhận. Nó không chỉ là sự cô đơn mà còn là sự đe dọa, lắng lo về nhiều thứ. Đôi lúc không thể tránh khỏi trở thành một kẻ đi bên lề, do không hợp sở thích, quan điểm thì không sao, nhưng nếu do cách biệt về mặt văn hóa - xã hội? Thủy trong câu chuyện này là một người như thế. Thanh không rõ là một người bạn, một đứa phản diện hay kẻ bội phản, Thanh dẫn dắt Thủy vào mối quan hệ đan xen phức tạp của một xã hội thu nhỏ. Ở đó, Thủy dấn bước vào thế giới người ta nói chuyện với nhau, người ta làm bạn. Có lẽ là điều Thủy mong muốn hoặc là điều phải suy nghĩ lại. Trích dẫn: Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ,
 BỞI VÌ YÊU by NganLinh2312
22 parts Complete
Convert: Tàng Thư Viện Edit: Chucuoiyeu, Khuynh Thành, Huyết Tử Lam Người ta nói "Bát nước đổ đi không thể hốt lại được nữa" Hôn nhân đã tan vỡ, niềm tin cũng rạn nứt làm sao lại có thể yêu thương, hàn gắn được như lúc đầu??? Trên đời này chẳng ai vô duyên vô cớ yêu ai, yêu cũng có nhiều điều khởi đầu lắm, yêu vẻ ngoài, yêu tính cách, yêu tiền bạc, yêu gia thế địa vị... Cái đó cũng có thể gọi là yêu đấy Và cũng chắng ai vô duyên vô cớ hận ai, bởi không có yêu thì làm sao có hận??? Vì yêu sinh hận Có khi ta tình nguyện lúc đó đừng gặp đừng động lòng thì đã không phải đau khổ Nhưng có ai lại khống chế được tình cảm của bản thân?? Tuổi trẻ yêu đương, khó có ai mà không phạm sai lầm, nhưng cái sai lớn nhất chính là lừa dối, chính là phản bội Liệu câu nói thứ tha có mấy ai thốt ra được? Liệu tình thương, tin tưởng đã bị đâm một lỗ sâu hoắm sẽ lành lại được mà không một vết sẹo ư??? Và có biết vết sẹo ấy sẽ nhức nhối thế nào nếu vô tình có điều gì gợi nhớ, nếu có những lúc xao nhãng chính đối phương lại gợi lên điều đó? Người phạm lỗi lại nhớ đến sai trái của mình bao giờ? Chỉ có người chịu khổ đau mới mãi khắc ghi cái giằng xé cái mùi vị như cứa vào tim ấy mà không nói nên lời, không thể diễn tả nỗi, cũng chẳng làm cho kẻ kia hiểu rõ được Tan vỡ, đường ai nấy đi chắc là kết quả tốt nhất. Nhưng yêu sâu đậm như vậy, cái day dứt, cái thương nhớ, tình cảm đằm thắm, những kỉ niệm bên nhau,...dằn vặt bao nhiêu, thổn thức bao nhiêu...
[ JUNGKOOK ] ||「 Cách Yêu 」 by Soou_Ahn
82 parts Complete Mature
"Nếu bóng đêm là một chàng nhạc sĩ. Liệu chàng có viết bản tình ca buồn dành cho tôi? Nếu hoa lá hoá thành nàng nhà thơ. Liệu nàng có viết cho tôi chiếc tình, gửi gắm nơi cát trắng? Nếu gió là người bán chè đầu ngõ. Liệu rằng có thể bán cho tôi cái tình ngọt giữa hàng vạn đau thương không?" • "Anh ơi, ông tơ bà nguyệt bảo em, sợi tơ duyên đứt đi rồi, vốn không thể nào nối lại được..." • Ôi trời, người ởi, người ơi! Ai đời lại thắng được một kẻ điên? Ơn giời, người ởi, người ơi, người à... "Ai đời thắng được kẻ điên"? Ai đời kẻ điên thắng nổi 'một kẻ si tình'. • "Thế giới bao la rộng lớn, lại còn xô bồ và đầy rẫy đau thương đến thế. Nó khiến con người ta cứ mãi muốn đâm đầu trốn chạy để tìm ra lối thoát. Nhưng ôi lại thật không ngờ, cũng chỉ vì một phút bất cẩn, tôi lại lạc vào tâm trí của người, dừng chân nơi đó, để rồi lại không nỡ rời đi..." • ""Jeon JungKook đã lập kế hoạch để yêu em suốt cả một kiếp người!" Một kiếp người... Là rất ngắn, phải không?" _______________ 0. Thể loại: hiện đại; tổng tài; ngược;... 1. Tình trạng: 80 CHƯƠNG: đã hoàn thành✔︎ [Author : 𝗦𝗼𝗼𝘂_𝗔𝗵𝗻] 🔞Truyện có những tình tiết 18+, bạo lực,... vì vậy xin hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đọc nhé. ⚠︎ ︎LƯU Ý: Tất cả nội dung câu chuyện chỉ là hư cấu, hoàn toàn không có thật. ⚠︎︎ Không sao chép và mang bé con của tớ đi đâu dưới mọi hình thức.
[ Fanfic- Hoàn] Hộc Châu phu nhân - Nhân sinh không lường trước by Linhlee02012003
16 parts Complete
"Nếu như ta có thể gặp nàng sớm hơn, lúc ta đang ở những ngày tháng tươi đẹp của tuổi trẻ, thì tốt biết mấy." Hải Thị nhìn hắn, ánh mắt thâm tình đầy xúc động. Nàng cố cho nước mắt không trào ra, trước mặt hắn giữ gìn nụ cười tươi tắn nhất. Mặc dù nàng biết rằng nụ cười này có khi còn xấu hơn cả khóc. Nàng nhớ đêm đó hắn nằm trên đùi nàng, an nhiên nhắm mắt chìm vào giấc mộng thiên thu. Đêm đó là một đêm rất dài, dài với Hải Thị, cũng là một đêm dài với hắn. Hải Thị vuốt ve mái tóc của hắn, mặc cho trong lòng như có vạn kim đâm kể cho hắn nghe những thứ mà nàng thường mơ tới, kể cho hắn nghe nàngđã từng tưởng tượng rất nhiều lần, chỉ duy nhất lần này là không. Tưởng chừng chuyện tình này đến đó là hết, nhưng không. Vận mệnh trớ trêu một lần nữa đưa nàng về quá khứ, trở thành một Tô Hải Châu với thân phận hoàn toàn khác biệt, nàng như được sống lại, một lần nữa tìm trăm đủ mọi cách tiến vào trái tim hắn. P/S: Sau khi xem hai tập cuối của Hộc Châu mình đã rất xúc động, và chính mình là một author, nên việc thoát cảm xúc nhân vật sẽ khó hơn rất nhiều. Bởi vậy mình đã viết ra Fanfic này để những bạn nhạy cảm như mình đọc, thỏa mãn tinh thần của chúng ta về một mộng tưởng và một kết cục tốt đẹp khác. Ai thấy ổn thì mình cảm ơn, còn nếu mình có viết không hay thì mong mọi người không buông lời cay đắng. Mình khá là cố chấp, không viết xong thì mình sẽ không thể thỏa mãn được. Tất cả đều là trí tưởng tưởng của mình, mong fan nguyên tác hiểu và không ném đá.
You may also like
Slide 1 of 7
Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh cover
 BỞI VÌ YÊU cover
[FULL, BL] Sa Chân Vào Đáy Mắt cover
[ JUNGKOOK ] ||「 Cách Yêu 」 cover
[ Fanfic- Hoàn] Hộc Châu phu nhân - Nhân sinh không lường trước cover
beomgyu | rỗng. cover
[12 Chòm Sao] Lời Hồi Đáp Tuổi 18 [Full] cover

Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh

15 parts Ongoing

Hẳn cảm giác đi bên lề của một tập thể không ai muốn tự mình phải cảm nhận. Nó không chỉ là sự cô đơn mà còn là sự đe dọa, lắng lo về nhiều thứ. Đôi lúc không thể tránh khỏi trở thành một kẻ đi bên lề, do không hợp sở thích, quan điểm thì không sao, nhưng nếu do cách biệt về mặt văn hóa - xã hội? Thủy trong câu chuyện này là một người như thế. Thanh không rõ là một người bạn, một đứa phản diện hay kẻ bội phản, Thanh dẫn dắt Thủy vào mối quan hệ đan xen phức tạp của một xã hội thu nhỏ. Ở đó, Thủy dấn bước vào thế giới người ta nói chuyện với nhau, người ta làm bạn. Có lẽ là điều Thủy mong muốn hoặc là điều phải suy nghĩ lại. Trích dẫn: Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ,