Tác Giả: Cận Sắc Ivy
Thể loại: hiện đại, hoa quý vũ quý, HE.
Tình trạng: hoàn.
Tình trạng edit: Đã hoàn thành.
Editor: Setoh
Dịch: QT, Google
Thuộc cùng hệ liệt “Thiều quang” của chị Ivy gồm:
Tam đoạn thức
Tạm biệt Nordrhein Westfalen
Tiểu thế giới
Chín cây số tình nhân
Ba trăm sáu lăm kim diệu nhật
Yêu ở Hamo
Ngủ ngon, Paris
Thiều quang đảo tự
Nhà edit : https://hitorinboenvy.wordpress.com
Truyện chưa được sự cho phép re-up của edit-er, mình chỉ muốn lưu lại để thuận tiện đọc cho chính mình, nếu edit-er không cho phép mình sẽ xóa
Văn án:
Viết về Trạch Niên quả thật rất khó. Cậu ấy quá phức tạp chứ không đơn thuần như mọi người thấy. Cậu ấy có một thế giới riêng, tồn tại như một cánh cửa vô hình, mà tôi cũng không chắc rằng nếu như tôi cứ cố bước vào đó, không biết cậu ấy có khó chịu hay không nữa.
Nhưng không ai hoàn hảo cả, cũng chẳng thể nào tham lam lấy nhiều thứ từ người khác để bù đắp cho phần thiếu hụt của mình. Vật chất cũng được, tình cảm cũng được, phải bao dung tha thứ cho thiếu sót của người khác. Tôi luôn không thể tha thứ cho sự nhu nhược của bản thân, bởi vì so với yêu cậu ấy thì tôi yêu bản thân mình hơn. Vì sợ mình phải chịu tổn thương, nên tôi vẫn luôn không dám tiến lên phía trước, mặc dù đã tới đứng trước cửa nhiều lần, nhưng cuối cùng cũng chỉ lẻ loi quay về.
Thế nhưng, nếu không cố chấp như thế, kết quả có lẽ sẽ khác.Giang Trọng Ngạn là thế, Dương Sinh là vậy, Trạch Niên là đấy, và tôi cũng vậy.
Ghi chú: Số phòng của Trạch Niên ở tiết tử tác giả viết là 3017, san
Tác giả : Vô Tâm Đàm Tiếu
Editor: ShmilySmile17
Cover: Seelenschnitt
Tình cảm này không ngờ kết cục vẫn là chia tay.
Orm Kornnaphat không hiểu rõ tình cảm của mình, mà Lingling Kwong lại luân quá sâu.
Hai người chia tay nhau, đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ này.
Nhưng bốn năm sau, toàn bộ giới thương nghiệp đều giật mình khi nghe tin tổng tài Kwong thị Lingling Kwong nhảy lầu, tự sát.
Trước đây, vì bị ba ép đến công ty đối thủ nằm vùng, Orm cũng không còn cách nào, đành cố gắng trà trộn vào, dốc hết sức lực để trộm đi bí mật thương nghiệp của tập đoàn Kwong thị, sau đó, đường ai nấy đi...
Mãi cho đến khi cô nghe được tin Lingling Kwong qua đời, cô mới thông suốt, tại sao chính mình lại khổ sở như thế sau khi chia tay Lingling Kwong.
Hóa ra, cô đã thích người ấy từ lâu.
Thế là, Orm Kornnaphat dứt khoát đập đầu chết trên bia mộ của Lingling Kwong.
Vốn nghĩ rằng sau khi xuống dưới suối vàng sẽ bù cho cô một câu "Em thích chị" mà cô chưa bao giờ nói thành lời.
Nhưng trăm ngàn lần không nghĩ tới, khi mở mắt ra một lần nữa...
Cô trọng sinh về một năm trước.